Chương 302
Trên người anh ta có một mùi nước hoa rẻ tiền.
Lại còn có một mùi tanh tưởi bùn lầy, khiến người ta ngửi thấy rồi cảm thấy có chút kinh tởm.
Không khó để hình dung ra, nơi mà anh ta vừa bước ra.
Thời Ngọc Minh lùi lại một bước, hít một hơi thật sâu, rồi nói: “Tổng giám đốc Vương, chuyện trước đây tôi chưa xử lý tốt, tôi xin lỗi anh, chuyện không liên quan gì đến cậu tôi cả, xin anh sau này hãy buông tha cho ông ấy”
“Ha ha?” Tổng giám đốc Vương nghe xong thì liền bật cười: “Làm sao, cô vẫn nhận ông ta là cậu sao? Cướp công ty của bố cô thì thôi không nói nữa, lúc ban đầu ông ta cũng không ít lần khen cô có dáng người xinh đẹp trước mặt tôi…
Ha ha.
Thời Ngọc Minh cười lạnh lùng một tiếng, điều này giống như những gì mà Tôn Bảo đã làm.
Không có khả năng giữ khách hàng, đi vào con đường bất chính, lại còn có chủ ý đánh vào phần não cô?
“Tôi cũng biết ngươi xinh đẹp, nhưng mà là lúc đó cô và Phong Đình Quân còn nhiều vướng mắc không rõ ràng, tôi có một trái tim đó cũng không có cái dũng khí đó!”
Ánh mắt của tổng giám đốc Vương giống như hình một đôi bàn tay to vô hình, dường như muốn lột sạch quần áo của cô ra.
“Nhưng mà tôi lại không ngờ rằng, cô và Phong Đình Quân lại không có cái gì, cô lại chủ động tìm tới tận cửa, làm sao.
mà lại liên quan với Lục Danh? Cái cây gậy này là cậu hai Lục đập lên đầu của tôi, nhưng mà để tôi nằm viện tận ba tháng trời! Cô Thời, cô thật sự là một người có sức quyến rũ mãnh liệt!”
Thời Ngọc Minh mím chặt môi, chịu đựng để không thổ huyết ra, quay đầu lại: “Tổng giám đốc Vương, như thế này đi, tôi rót trà cho anh coi như là xin lỗi, tiền thuốc thang tôi cũng sẽ bồi thường cho anh gấp mười lần, còn cả phí mất thời gian làm việc, phí tổn hại tinh thần và tất cả các loại phí khác, tôi đều chịu trách nhiệm, mong anh hãy lượng thứ, bỏ qua cho.
cậu của tôi.”
Tổng giám đốc Vương trợn to tròn con mắt, dương như có vẻ hơi nghỉ hoặc: “Cô… có phải là nắm được điểm yếu của Tôn Bảo trong tay đúng không?” Tổng giám đốc Vương lại truy hỏi: “Muốn tôi buông tha cậu của cô cũng được thôi, thì cô trả lời tôi vài câu hỏi.”
“Tổng giám đốc Vương, xin hãy nói”
“Cô đã chia tay với Lục Danh chưa?”
Cô lắc đầu: “Chuyện của tôi không liên quan gì đến tổng giám đốc Lục, tôi với anh ấy từ trước đến nay chưa bao giờ ở bên nhau cả, lúc ban đầu người đánh anh cũng không phải anh ấy, chuyện này không nên để anh ấy dính líu vào” Tổng giám đốc Vương nhướng mày: “Không phải anh ta?
Thì đó là ai? Phong Đình Quân?” “Cũng không phải.”
“Đều không phải sao?”
‘Ừm’ “Vậy thì anh ta là ai?”
“Là… chồng của tôi, không có ai quen biết anh ấy cả” Tổng giám đốc Vương phá lên cười một cách dữ ‘Cô Thời, cô Thời à, Phong Đình Quân và Lục Danh, hai người này cô đều không muốn, mà thay vào đó lại muốn một con vô danh tiểu tốt sao? Cô là đôi mắt không được tốt hay là não bộ không được tốt vậy?”
Thời Ngọc Minh cau mày không hài lòng: “Đây là việc riêng tư của tôi, trong lòng tôi, không ai có thể so sánh với anh ấy”
“Như vậy à..” Trong mắt của Tổng giám đốc Vương hiện lên một tia sáng, trên khuôn mặt đột nhiên hiện lên một nụ cười xấu xa, đột ngột ôm chặt lấy cô: “Nếu đã như vậy thì tôi không có bất cứ điều gì mà phải kiêng sợ cả, ha ha ha ha, người đẹp, đầu của tôi cũng là vì cô mà phải khâu những mười ba mũi, cô phải bồi thường cho tôi.”
Nhưng mà trong giây tiếp theo, con dao của quân đội Thụy Sĩ trong tay anh ta đã nằm trong tay của Thời Ngọc Minh, mũi dao sắc nhọn thay vào đó đã đâm vào chiếc cổ vừa dày vừa ngắn của anh ta.
Thời Ngọc Minh đã chờ đợi chính là thời khắc này.
Tổng giám đốc Vương hôm nay mang theo quá nhiều người, cô một mình căn bản là không thể nào chống lại được, hơn nữa trong phòng bệnh này chỉ có đúng một lối ra vào, đến cửa sổ cũng không có, cho nên cô muốn thoát ra được cũng khó.
Cô muốn rời khỏi đây một cách an toàn, thì chỉ có một cách có thể chạy… là phải bắt được kẻ thù chính trong trận chiến.
“Bỏ đôi tay bẩn thỉu của anh ra đi!”
Mũi dao đâm vào da thịt của anh ta, một sự nhói đau vô cùng, tổng giám đốc Vương cũng không dám manh động.
Anh ta từ từ buông bàn tay đang ôm lấy cô ra, cười ha ha hai lần: “Cô Thời, cô đây là làm cái gì thế? Có chuyện thì đàng hoàng nói.”
Thời Ngọc Minh ngước mắt lên nhìn thấy khoảng hơn chục người đàn ông có dáng vẻ to lớn khác ở trong phòng, rồi nghiêm nghị nói: “Anh bảo bọn họ ra ngoài, chúng ta sẽ nói chuyện lại.”
“Như vậy không được… AI”
“Nhanh lên!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |