Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)

Ads

Ba người trong xe giải tán, chỉ lưu lại một người bên trong tiếp tục giám sát.   

             Cách khoa Nhi không xa, một người thanh niên đội mũ lông tai chó ngồi ở một nơi tránh gió, trong tay là một tờ báo đã lật ra vô số lần, nhưng ánh mắt không hề nhìn vào tờ báo mà thỉnh thoảng nhìn về phía cửa khoa Nhi, giống như đang chờ cái gì đó.   

             Hai bên cách xa nhau mấy chục thước, ai cũng không biết sự tồn tại của ai, nhưng mục tiêu của bọn họ đều là Giang Khương.   

             Còn mục tiêu thì không biết đang có người theo dõi hắn.   

             - Trưởng phòng, mục tiêu trước mắt vẫn còn đang ở chỗ cũ, cũng không có rời đi.   

             Nghe tiếng báo cáo trong điện thoại, Trưởng phòng Hồ cau mày nói:   

             - Mặc kệ thế nào cũng phải giám sát cậu ta. Nếu cậu ta còn chưa rời khỏi Bắc Kinh, vậy phải nghĩ biện pháp bắt sống cậu ta. Sau đó tiến hành thẩm vấn. Vạn nhất không được, xử lý luôn, nhưng phải cam đoan không được để lại tung tích.   

             - Vâng.   

             Bên kia rất nhanh cúp điện thoại.   

             Nghe tiếng tút tút truyền đến, Trưởng phòng Hồ buông điện thoại xuống, nhìn ra ngọn núi phía xa, ở đó đang có những đám mây trắng phiêu đãng, nhẹ nhàng thở dài. Ông thật không ngờ năm đó vẫn còn một con cá lọt lưới, khiến bây giờ ông ta phải bị động như vậy.   

             Bây giờ tình huống rất rõ ràng. Hắn càng lúc càng có quan hệ mật thiết với cao tầng. Nếu không nhanh chóng diệt trừ đối phương, chuyện sẽ càng lúc càng nguy hiểm. Một khi sự kiện năm xưa bị cao tầng chú ý, ông và tướng quân sẽ gặp nguy hiểm ngay.   

             Trong lúc Trưởng phòng Hồ thở dài thì gương mặt của cô gái tổ trưởng lại hưng phấn. Bây giờ cô đã có được tư liệu của cha Tiểu Bảo, nhưng chỉ là ghi chép lại đối phương đã tham gia phục dịch quân đội nhiều năm trước, còn đã đi những đâu thì không có ghi.   

             Biết được điều này, cô chẳng những không sợ mà còn lấy làm mừng. Bởi vì cô biết rất rõ việc tư liệu ghi chép bị mất là có ý gì. Chỉ có điều động thành thành viên của quân đội đặc biệt thì mới có tình huống như vậy.   

             Trong số những binh đoàn đặc chủng của Hoa Hạ, có không ít người tình huống giống như Giang Khương. Giang Khương có thể yêu nghiệt như thế, tuyệt đối cũng là từ những nơi đó ra.   

             Giang Khương thân mật với nhân viên tình báo đảo quốc như vậy, đảm bảo không cho phép bên trong xuất hiện bất cứ tình huống gì. Hơn nữa, hắn có quan hệ rất thân thiết với cao tầng. Nếu có thể tìm ra được vấn đề nào đó, đây tuyệt đối là một con cá lớn.   

             - Ngô Cường Quân, anh hãy dặn dò bọn họ nhất định phải theo dõi thật cẩn thận người đó, ngàn vạn lần không được thả lỏng, biết không?   

             Vừa cầm điện thoại dặn dò cấp dưới, vị nữ Tổ trưởng vừa đi trên hành lang đến một chỗ khác. Nếu cô muốn điều tra Giang Khương đến từ quân đội nào, nhất định phải thông qua quân đội mà thăm dò. Lực lượng an ninh bên cô không thể duỗi tay đến bên quân đội được.   

             Muốn tra xét bên quân đội, khẳng định phải thông qua cao tầng của ngành có liên quan phối hợp với cao tầng của quân đội. Nhưng thủ tục này khá rắc rối. Hơn nữa, phỏng chừng cấp trên cũng không thể giao tiếp được với bên quân đội. Nếu như có thể tự mình giải quyết thì không còn gì tốt hơn.   

             Vị nữ tổ trưởng này dường như có quan hệ với quân đội. Nhìn vẻ mặt tự tin của cô, muốn đạt được mục đích cũng không phải là chuyện khó khăn gì.   

             Đến trước cửa phòng làm việc cuối hành lang, cô nhẹ nhàng gõ cửa, không đợi bên trong đáp lời liền đẩy cửa bước vào.  

             Sau bàn làm việc bên trong phòng là một quân nhân khoảng hai bảy hai tám tuổi. Gương mặt của vị quân nhân này rất tuấn lãng, ngồi ngay ngắn trước máy tính, quân hàm hai gạch một sao trên hai đầu vai nhìn rất chói mắt.   

             Nghe được tiếng gõ cửa, y liền ngẩng đầu, há miệng định lên tiếng mời vào, nhưng lời còn chưa nói ra miệng đã thấy cánh cửa được đẩy ra.   

             Vị quân nhân trẻ tuổi có chút ngạc nhiên. Sau khi nhìn thấy rõ người bước vào, gương mặt không khỏi nở nụ cười:   

             - Hà Quyên, em có thể lịch sự một chút được không?   

             - Có chỗ nào không được lịch sự?   

             Hà Quyên chu miệng nói:   

             - Trương Dân Vệ, không phải là em đã gõ cửa sao?   

             Nghe được lời này, vị quân dân tên Trương Dân Vệ cảm thấy bất đắc dĩ, sau đó nói:   

             - Được rồi, được rồi, bà cô của tôi, em có lịch sự, có lễ phép, được chưa?   

             - Haha.   

             Hà Quyên tùy ý kéo chiếc ghế ngồi xuống trước bàn làm việc của Trương Dân Vệ:   

             - Chủ nhiệm Trương, công việc bận rộn quá nhỉ?   

             Nhìn Hà Quyên cười hì hì, Trương Dân Vệ lại thở dài, sau đó dựa lưng vào ghế salon, nói:   

             - Nói đi, bà cô của tôi, có chuyện gì không?   

             - Không hổ là Chủ nhiệm trẻ tuổi nhất của cục 3. Bản lãnh nhìn mặt mà đoán chuyện của anh quả nhiên rất cao. Em còn chưa nói gì, anh đã biết em tìm anh có chuyện.   

             Hà Quyên cười nói.   

             Nghe Hà Quyên nói xong, Trương Dân Vệ lại cười khổ:   

             - Chúng ta lớn lên từ nhỏ với nhau. Bà cô em không có chuyện gì thì đâu có đến điện Tam Bảo. Nếu đã đại giá quang lâm đến chỗ của anh, tất nhiên là có việc rồi.   

             - Vậy thì em cũng không khách sáo nữa.   

             Hà Quyên mở to mắt nói:   

             - Em nhờ anh giúp điều tra một người.   

             - Người nào? Cục an ninh của em không điều tra ra được sao?   

             Trương Dân Vệ ngạc nhiên hỏi.   

             - Đương nhiên rồi, vì người đó là bên quân đội các anh mà.   

             Nói đến chuyện này, Hà Quyên liền nghiêm túc trở lại.   

             - Người quân đội?   

             Trương Dân Vệ cau mày:   

             - Hệ thống tình báo?   

             - Không, hẳn là thành viên của bộ đội đặc chủng đồn trú bên ngoài.   

             Hà Quyên đáp.   

             - Thành viên đồn trú bên ngoài?   

             Trương Dân Vệ cau mày, nhìn Hà Quyên nói:   

             - Đây là văn kiện cơ mật.   

             - Nếu không cơ mật, em tìm đến anh làm gì?   

             Hà Quyên cười nói:   

             - Nếu không em đã tự mình giải quyết rồi.   

             Nói đến đây, Hà Quyên cúi người nhìn chằm chằm Trương Dân Vệ:   

             - Nhanh lên đi. Em chỉ muốn biết chuyện của hai người kia thôi, tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài.   

             - Cho dù có tiết lộ ra ngoài, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến anh. Em chỉ cần xác nhận một chuyện là được.   

             Nhìn Trương Dân Vệ cau mày, Hà Quyên nói.   

             - Được rồi.   

             Trương Dân Vệ rất hiểu tính cách của Hà Quyên, cũng không do dự, nhẹ gõ lên bàn hai cái rồi nhìn Hà Quyên, nói:   

             - Em muốn điều tra người nào?   

             - Giang Khương, Dương Bảo Cường.   

             Hà Quyên nói ra hai cái tên.   

             Nghe được hai cái tên này, sắc mặt Trương Dân Vệ có chút cứng đờ, sau đó trầm giọng nói:   

             - Giang Khương không phải người của quân đội đặc chủng.   

             - Không phải? Tại sao anh biết?   

             Hà Quyên ngẩn người. Sau khi hỏi Trương Dân Vệ một câu, dường như hiểu rõ chuyện gì đó, liền gật đầu nói tiếp:   

             - Vậy giúp em điều tra Dương Bảo Cường.   

             - Được. Cung cấp tư liệu chi tiết hơn chút đi.   

             - Dương Bảo Cường, người thôn Tề La huyện Lỗ Sơn, tỉnh Xuyên.   

             Hà Quyên nói.   

             Nghe Hà Quyên nói, Trương Dân Vệ nhẹ nhàng gõ lên bàn phím, sau đó nhìn màn hình im lặng không nói.   

             Nhìn vẻ mặt của Trương Dân Vệ, Hà Quyên sửng sốt, sau đó cúi người qua, nhìn vào màn hình.   

             Sau khi nhìn xong, có chút sửng sốt, cau mày hỏi:   

             - Có hợp lý không?   

             - Không hợp lý cũng phải hợp lý.   

             Trương Dân Vệ lại tựa lưng vào ghế, nâng tách trà lên nhấp một ngụm, nhìn Hà Quyên:   

             - Trong tình huống này nói rõ Dương Bảo Cường đã gia nhập một đội ngũ làm nhiệm vụ bí mật. Cho nên tên của anh ta không có ở quân khu, cũng không thể xác định được ngành hoặc quân đội cụ thể.  

             - Cho dù có chết cũng không lưu lại sao?   

             Hà Quyên nghi hoặc hỏi.   

             - Chết?   

             Trương Dân Vệ nói:   

             - Nếu hy sinh, sau khi nhiệm vụ chấm dứt, nhất định sẽ báo lên cấp trên.   

             - Nhưng nhiệm vụ kia hẳn là đã hoàn thành.   

             Vẻ nghi hoặc trong mắt Hà Quyên lại càng đậm hơn.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement