Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)

Ads

- Một ngày phát độc, ba ngày trúng độc.   

             Giang Khương nhìn thấy chỉ trong nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã có ba bệnh nhi nhiệt độ cơ thể tăng cao quá mức. Hắn nhìn đồng hồ, lúc này đồng hồ đang từ từ chỉ vào 12h trưa.   

             - Buổi trưa canh ba.   

             Giang Khương lại một lần nữa thấp giọng lầm bầm, nhẹ nhàng gật đầu.   

             Buổi trưa canh ba là lúc dương khí thịnh nhất trong ngày, cho nên, ba bệnh nhi nam bị mắc bệnh đầu tiên cũng đang bước vào ngày mắc bệnh thứ ba, khi gần đến 12h, nhiệt độ cơ thể liên tục tăng cao quá mức cao nhất của mấy ngày đây, cho tới khi tăng đến mức cao nhất mới, hoàn toàn phù hợp với phán đoán một ngày phát độc, ba ngày trúng độc.   

             - Chủ nhiệm Giang, phải làm sao bây giờ?   

             Một bác sĩ trung niên phụ trách bên cạnh sau khi khám xong cho mấy bệnh nhi này liền nhìn về phía Giang Khương, xin chỉ thị.   

             Vị bác sĩ trung niên trực ban này là một bác sĩ Phó chủ nhiệm, đối với tình huống sốt cao như vầy dĩ nhiên đã gặp nhiều, hơn nữa cũng tương đối có kinh nghiệm. Nhưng vào lúc này anh ta cũng không dám tùy tiện đưa ra quyết định. Dù sao tình huống thế này thực sự hơi kỳ lạ, mấy đứa trẻ này đột nhiên cùng sốt cao, trừ hạ nhiệt độ thì có dùng biện pháp nào khác không, xin chỉ thị của người phụ trách cao nhất là chuyện nên làm.   

             Giang Khương gật đầu, trầm giọng nói:   

             - Sử dụng nước ấm tắm để hạ nhiệt độ thì dừng, cấm sử dụng rượu tắm và không dùng thuốc để hạ sốt!   

             - Vâng!   

             Vị bác sĩ này nghe thấy câu cấm sử dụng rượu tắm và không dùng thuốc để hạ sốt thì biết mình đã hỏi đúng. Nếu đổi lại là mình vậy thì rất có khả năng anh ta đã trực tiếp sử dụng tắm rượu, và nếu không có hiệu quả thì sẽ sử dụng thuốc để hạ sốt!   

             Sau khi Giang Khương dặn dò xong liền xoay người rời đi. Giờ đã bắt đầu có bệnh nhi tiến vào trung kỳ, phải nhanh chóng sử dụng thuốc phù hợp, nếu không câu cuối cùng “sáu ngày độc chết” có thể không phải là giả.   

             Bác sĩ trung niên trực ban nhìn bóng lưng Giang Khương vội vã rời đi thì liền dặn dò y sĩ tắm hạ nhiệt cho bệnh nhi. Anh ta nhìn sửng mấy bệnh nhi, cảm thấy thực sự hơi khó hiểu với vấn đề không sử dụng tắm rượu mà Giang Khương đã dặn.   

             Nhưng hiện giờ anh ta chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung cảm giác của mình: Vô cùng khó hiểu!   

             - Đây là trung dược của bệnh nhân, giờ đi bốc thuốc đi, phải nhanh chóng đưa cho phòng thuốc sắc xong trung dược rồi đem tới.   

             Giang Khương giao đơn thuốc cho y tá, trầm giọng nói.   

             Y tá nhìn xấp đơn trung dược dày trong tay nghe Giang Khương nói vậy liền sửng sốt một chút rồi vội vàng gật đầu, chạy đến trước máy tính bắt đầu nhanh chóng nhập đơn thuốc.   

             Có điều lúc này cô nhìn thấy chồng đơn thuốc dày, trong lòng dâng lên bốn chữ: Vô cùng khó hiểu!   

             Kể ra ở Bệnh viện số 1 không phải chưa từng dùng trung dược, nhưng cực kỳ ít dùng.   

             Bình thường những bệnh nhi này muốn uống trung dược thì sẽ đến Bệnh viện trung y số 2, trên căn bản sẽ không chạy đến Bệnh viện số 1 Đại học Đông Nguyên này. Vị y tá này cố gắng hồi tưởng một chút rồi mới nhớ ra làm thế nào để nhập từng đơn trung dược.   

             Cô còn nhớ lần trước khi mình nhập đơn trung dược là một năm trước. Lúc đó phụ huynh của một bệnh nhi muốn cho con mình uống trung dược, sau khi được bác sĩ chữa trị mời y sư khoa Trung y đến hội chẩn mới kê một đơn thuốc. Lúc đó cô mới học được cách làm thế nào để nhập đơn thuốc trung y vào máy tính.   

             Nhưng vị Tổ trưởng Giang này sao có thể kê đơn trung y cho trẻ con? Y sư kê đơn trung dược không phải thường đều là những ông già năm sáu chục tuổi sao? Tổ trưởng Giang trẻ như vậy sao có thể biết kê trung dược?   

             Mặc dù trong lòng y tá kinh ngạc, nhưng xuất phát từ sự sùng bái vị Tổ trưởng Giang này, cô chỉ có mộ cảm giác, cho dù cô không hiểu vì sao, nhưng vẫn cảm thấy Tổ trưởng Giang này thật sự rất lợi hại.   

             Sau khi Giang Khương giao đơn thuốc cho y tá xong cũng không dừng lại mà tiếp tục quay về văn phòng. Tuy hiện giờ đã bắt đầu kê thuốc cho bệnh nhân, nhưng vẫn chưa lựa ra được thuốc dự phòng thích hợp.   

             Nếu đơn thuần chỉ có thuốc chữa trị, như vậy muốn trong vòng nửa ngày phong tỏa những người tiếp xúc với cả tòa nhà này tương đối mạo hiểm, buộc phải có thuốc dự phòng thích hợp mới được.   

             Giang Khương quay trở về văn phòng liền bấm điện thoại gọi cho Sở phó Sở y tế phụ trách bên dưới kia.   

             - Cái gì? Khỉ?   

             Đồng chí Sở phó nghe yêu cầu của Giang Khương thì đôi mắt nhỏ sau cặp kính dày chớp chớp, cảm thấy rất khó hiểu. Vị Tổ trưởng Giang này đột nhiên cần khỉ để làm cái gì?   

             - Đúng, khỉ, bên tổ thực nghiệm của Học viện y Đại học Đông Nguyên chắc có, giúp tôi đem mười con khỉ sang đây.  

             Giang Khương trầm giọng nói:   

             - Nhanh lên.   

             - A, được, được.   

             Dĩ nhiên đồng chí Sở phó sẽ không từ chối yêu cầu của Giang Khương. Tỉnh trưởng Bạch đã ra chỉ thị toàn lực phối hợp, lúc này đừng nói là mười con khỉ, cho dù hai ba chục con ông cũng phải đi tìm về, chứ càng không nói là nơi cần tìm chẳng qua chỉ là Học viện y Đại học Đông Nguyên. Mặt mũi của một vị Sở phó như ông đây cũng đủ dùng, chỉ cần một cú điện thoại gọi đi là có thể giải quyết thỏa đáng rồi.   

             Sau khi Giang Khương sắp xếp xong tất cả thì lại nhắm hai mắt lại, bắt đầu lật tìm thứ cần thiết trong ký ức của mình.   

             Vẫn may giờ đã có được từ khóa quan trọng để tìm kiếm “Tử Ngọ Độc Ôn”, tuy phải tốn nhiều thời gian hơn tìm Thanh Ôn Tán, nhưng vẫn tìm ra vài phương thuốc dự phòng Tổ sư gia từng dùng trong những mảnh vỡ ký ức trong đầu.   

             “Chính khí tán” chính là phương thuốc mà Giang Khương đã tìm ra trong số những phương thuốc, sau khi nhìn một lúc, đưa tay gãi gãi cằm sau đó lại lắc đầu.   

             Chính Khí Tán, phương thuốc này nếu dùng hiệu quả không tệ, sau khi uống mười ngày nửa tháng, sau này muốn cảm cúm cũng khó, nhưng cái mình cần là thuốc có hiệu quả ngay trong một hai ngày. Phương thuốc này vẫn không đáng tin lắm.   

             “Trảm Tà Thang”, sau khi Giang Khương viết đơn thuốc này ra lại nhìn đi nhìn lại phương thuốc có cái tên rất khí phách này, rồi thở dài. Đơn thuốc này có cái tên rất khí phách, nhưng hiệu quả không khí phách như vậy, áp dụng với những người có tiếp xúc mật thiết với người bệnh thì phải có dược hiệu cao, có tà là chém, nhưng cũng không được tổn hại sức khỏe.   

             Giang Khương suy nghĩ một chút rồi quyết định tạm thời dùng cái này, dù sao vẫn có một phương thuốc cuối cùng.   

             Phương thuốc cuối cùng, nghe cái tên khá đáng tin, “Tị Hối Đan”, nhìn những loại thuốc tạo thành phương thuốc này, cả cái tên này Giang Khương tương đối hài lòng. Ít nhất trong trận ôn dịch “Tử Ngọ Độc Ôn” Tổ sư gia đã sử dụng một lượng lớn phương thuốc này để dự phòng.   

             Người dùng phương thuốc này gần như không lây nhiễm, hơn nữa cũng có hiệu quả tương đối tốt với những ôn dịch khác.   

             Đương nhiên, lúc ấy Tị Hối Đan này được làm thành thuốc viên, được phát đi khá nhiều. Giang Khương nghiên cứu cẩn thận phương thuốc này, nếu làm thành thuốc nước có lẽ hiệu quả cũng tương đối tốt.   

             - Quyết định, cái này đi!   

             Giang Khương vỗ mạnh đùi đứng dậy, định đem phương thuốc này đưa cho người dưới làm thành thuốc nước đơn giản tiện dụng nhất. Có điều hắn vừa bước đến cửa thì dừng chân lại, sau khi chần chừ một chút thì lại quay về trước bàn làm việc, lấy cả đơn thuốc “Trảm Tà Thang “ ra, sau đó bước đi.   

             Đồng chí Sở phó nhìn hai phương thuốc trong tay, lúc này cũng sửng sờ. Đầu tiên vị Tổ trưởng Giang này cần khỉ, ông ta còn có thể hiểu được, có thể là dùng để làm thí nghiệm hoặc gì đó, nhưng giờ cần nhiều trung được như thế này là để làm gì? Còn cần nhiều đến như vậy?   

             Chẳng lẽ Tổ trưởng Giang định dùng trung dược để chữa trị bệnh độc lần này? Như thế hơi thái quá thì phải? Thật sự cho rằng đây là rễ bản lam thần khí của bệnh độc sao?   

             Đồng chí Sở phó nhìn phương thuốc trong tay không kìm được ngẩng đầu nhìn trần nhà, dường như bản thân có thể nhìn thấu qua mười mấy tầng lầu để thấy vị Tổ trưởng Giang kia vậy.   

             Đương nhiên, đồng chí Sở phó không có năng lực nhìn thấu, không thể nhìn thấy được Tổ trưởng Giang, chỉ có thể phiền muộn thở dài, sau đó đưa hai phương thuốc ra ngoài, yêu cầu người ta nhanh chóng dựa theo hai phương thuốc này nấu một lượng thuốc lớn đưa đến.   

             - Giáo sư Ngô, lần này đúng là làm phiền ngài!   

             Lúc này Tỉnh trưởng Bạch đang ở trong phòng làm việc, khách khí nói chuyện với một vị giáo sư già tóc bạc trắng.   

             - Nói gì vậy, giờ đang có bệnh dịch, vậy thì đương nhiên tôi phải dốc hết sức rồi.   

             Vị giáo sư Ngô hơi ngẩng đầu, tương đối hài lòng với thái độ tôn kính khách khí của Tỉnh trưởng Bạch, chậm rãi gật đầu, nói:   

             - Nếu tình hình cấp bách, vậy giờ tôi qua đó đã!   

             - Được, tất cả đều nhờ vào giáo sư Ngô. Lực lượng tỉnh Nam chúng ta không đủ, chỉ có thể nhờ ngài cố gắng giúp đỡ bác sĩ Giang Khương.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement