Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)

Ads

- Cha, Giang Khương kia rốt cuộc có lai lịch gì? Chẳng lẽ ngay cả cha cũng sợ nó?   

             Nằm trên giường bệnh, bắp đùi vẫn còn bó thạch cao treo lên cao, ánh mắt Lâm Mẫn tràn đầy không kiên nhẫn nói với cha của mình.   

             Thấy con trai vẫn còn nhắc đến chuyện này, sắc mặt Thị trưởng Lâm trong nháy mắt liền âm u, nói:   

             - Tiểu tử này không đơn giản đâu. Nhưng bây giờ nó cũng không được yên ổn.   

             - Ồ? Cha nói cho con nghe đi.   

             Nghe được lời này, tinh thần Lâm Mẫn run lên, hưng phấn hỏi.   

             - Con không cần hỏi nhiều như vậy, sau này rồi sẽ biết.   

             Nhìn thấy con trai của mình cao hứng, tâm trạng của Thị trưởng Lâm cũng tốt lên không ít.   

             Rời khỏi phòng bệnh, Thị trưởng Lâm nhìn thư ký bên cạnh, nói:   

             - Bảo bộ phận tuyên truyền xác nhận tình huống hiện tại. Nếu cứ duy trì trạng thái như bây giờ, tôi sẽ gửi công văn lên cấp trên công khai chuyện này, tuyệt đối không thể đem tính mạng của trăm vạn dân chúng Vân Giang chúng ta ra nói đùa.   

             - Vâng, tôi đã dặn dò bộ phận tuyên truyền giám sát tình huống chặt chẽ. Để bây giờ tôi bảo bọn họ gửi báo cáo đến cho ngài.   

             Thư ký gật đầu, nói:   

             - Tình huống hiện tại không có khả năng tốt được.   

             Thị trưởng Lâm tiếp tục nói:   

             - Hừ, như vậy là tốt rồi. Đợi đến sáng ngày mai, tôi sẽ cho đồng chí Tỉnh trưởng của chúng ta giật mình một phen. Cho dù có cấp trên ủng hộ, ông ta cũng phải công bố tình huống. Đến lúc đó, tiểu nghiệt súc Giang Khương sẽ không sống yên đâu.   

             - Haha, đúng vậy, Tỉnh trưởng cũng đã đến lúc rồi.   

             Thư ký bên cạnh hạ thấp giọng của mình:   

             - Chung quy không thể một tay che trời mãi.   

             - Đương nhiên, nếu không, cậu cho rằng tôi rảnh việc nhúng tay vào chuyện này à?   

             Thị trưởng Lâm cười khan một tiếng.   

             Phòng quản lý mạng internet tỉnh Nam, một người thanh niên đeo mắt kính bước vào phòng làm việc của Chủ nhiệm, cười khổ nói:   

             - Chủ nhiệm, chúng ta đã dọn sạch trên các phương tiện truyền thông mạng lớn, nhưng những diễn đàn con, chúng ta không cách nào nhúng tay vào.   

             - Tình huống như thế nào rồi?   

             Ngồi trước máy tính, người đàn ông ngẩng đầu lên, trầm giọng nói.   

             Người thanh niên bất đắc dĩ nói:   

             - Không ổn.   

             Nghe xong báo cáo, người phụ trách thở dài, sau đó cầm điện thoại lên.   

             - Cục trưởng, tình huống càng ngày càng không ổn. Mạng internet tỉnh Nam đã được phong tỏa hoàn toàn. Các phương tiện truyền thông khác cũng chịu sự giám sát của chúng ta. Nhưng đã có rất nhiều lời đồn đãi xuất hiện trên các diễn đàn nói chuyện phiếm, căn bản không có biện pháp khống chế.   

             Người phụ trách phòng giám sát mạng internet tỉnh Nam bất đắc dĩ báo cáo lại Cục trưởng cục Truyền thông tình huống trước mắt.   

             Vấn đề càng lúc càng lớn. Nếu cứ tiếp tục phong tỏa, chỉ sợ sẽ càng ngày càng loạn. Trách nhiệm như vậy, y gánh không nổi.   

             Nghe cấp dưới báo cáo, sắc mặt Cục trưởng Vân tối sầm lại. Hai ngày qua, ông đau đầu nhất là chuyện này. Say khi nhận được lệnh của Tỉnh trưởng, ông lúc nào cũng chú ý đến nó. Mặc dù bọn họ đã toàn lực khai hỏa, dùng hết các loại phương thức, nhưng tình hình lại càng trở nên không tốt.   

             - Được, tôi biết rồi.   

             Cục trưởng Vân uy nghiêm lên tiếng. Sau khi cúp điện thoại, liền gọi ngay cho Tỉnh trưởng Bạch. Việc này ông không thể làm chủ. Nếu cấp dưới đã dốc hết sức, nhưng trong tình huống bây giờ, chỉ có thể để lão đại quyết định.   

             Lúc này Tỉnh trưởng Bạch đang ở trong thư phòng đọc văn kiện, nghe tiếng chuông điện thoại vang lên liền đưa tay cầm lấy. Sau khi nhìn số gọi đến, mày liền cau lại. Hiển nhiên ông cũng biết thuộc hạ gọi đến là có chuyện gì.  

             - Tình huống đã nghiêm trọng như thế rồi sao?   

             Mặc dù cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng Tỉnh trưởng Bạch vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.   

             - Đúng vậy, nếu cứ tiếp tục như thế, nhất định sẽ xảy ra vấn đề.   

             Cục trưởng Vân trầm giọng trả lời. Là cấp dưới, ông nhất định phải nói rõ tình huống để cấp trên phân tích và đưa ra quyết định chính xác.   

             Tỉnh trưởng Bạch thoáng trầm ngâm một chút rồi nói:   

             - Tôi biết rồi, ngày mai sẽ tính.   

             - Vâng.   

             Cục trưởng Vân gật đầu. Nghe tiếng bên kia cúp máy, lúc này ông mới buông điện thoại xuống. Ông chỉ muốn báo cáo cho lãnh đạo tình huống cụ thể, còn về phần phải làm ra quyết định như thế nào thì không đến phiên ông tính toán. Nhưng ông biết rất rõ, ngày mai đi làm, Tỉnh trưởng Bạch sẽ đưa ra quyết định chính thức.   

             Lúc này, Tỉnh trưởng Bạch đang cau mày, định gọi cho một người, nhưng mới bấm được một nửa, ông liền do dự, sau đó thở dài, lắc đầu cười khổ rồi tiếp tục xem văn kiện.   

             Ông vô cùng tin tưởng Giang Khương. Nếu ông đã bảo hắn kiên trì đến sáng ngày mai, vậy thì không cần hỏi nữa.   

             12h khuya, Giang Khương đứng trước phòng thí nghiệm, nhìn nhân viên cầm mười ống máu mới nhất, vẻ mặt không thay đổi.   

             Đây là lần lấy máu cuối cùng. Chỉ cần kết quả xét nghiệm không có gì khác thường, chuyện kế tiếp cần làm chính là giải trừ phong tỏa khoa Nhi.   

             Chỉ cần giải trừ phong tỏa, như vậy chính quyền sẽ có đủ lý do để giải thích hết thảy. Khi đó sẽ không còn lo lắng gì nữa.   

             Các thành viên của tổ nghiên cứu không một ai nghỉ ngơi, toàn bộ tập trung trong phòng thí nghiệm. Ai cũng biết, thành bại hay không chính là vào lúc này.   

             Kết quả xét nghiệm trước cũng không có vấn đề gì, chỉ còn một lần cuối cùng này. Như vậy, mọi người có thể thở phào nhẹ nhõm, yên tâm nghỉ ngơi một chút.   

             - Kết quả có rồi.   

             Không bao lâu sau, một nhân viên ngồi trước máy tính hưng phấn nhấn con chuột xuống.   

             - Thế nào? Thế nào?   

             Tất cả mọi người đều ngẩng đầu, nhìn người nhân viên kia. Giáo sư Vu bước nhanh đến, tay ấn vào con chuột mở bản báo cáo ra. Sau khi nhìn qua, liền mỉm cười nói với mọi người:   

             - Kết quả xét nghiệm nêu rõ, không còn virus.   

             Bốp bốp. Nghe được lời này, tất cả mọi người đều cùng hoan hô.   

             Giang Khương đứng ngoài cửa cũng mỉm cười, sau đó xoay người rời đi.   

             Sáng hôm sau, vừa mới đến phòng làm việc, Tỉnh trưởng Bạch liền nghe được Phó tỉnh trưởng chủ quản Y tế báo cáo lại. Thấy hàng chữ “phong tỏa đã giải trừ”, Tỉnh trưởng Bạch hài lòng gật đầu. Đây chính là cố gắng của Giang Khương.   

             Sau đó liền ra lệnh, các nhân viên của phòng giám sát mạng internet đều toàn lực ra tay. Chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi đã xóa sạch toàn bộ những lời đồn đãi trên các diễn đàn mạng.   

             Ngồi trước máy tính, nhìn thấy tình huống này, Giang Khương cũng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần tiếp theo không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hết thảy sẽ yên ổn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không ai cố tình quấy rối hắn.   

             - Tỉnh trưởng.   

             Thị trưởng Lâm nghiêm túc nhìn Tỉnh trưởng Bạch, trầm giọng nói:   

             - Bây giờ khắp các diễn đàn mạng đều đồn đại khoa Nhi của bệnh viện số 1 trực thuộc trường đại học Đông Nguyên đang lan truyền dịch bệnh. Chẳng lẽ ngài còn định tiếp tục giấu diếm sao? Nếu xuất hiện tình trạng dịch bệnh lan truyền, chúng ta cũng khó mà thoát khỏi trách nhiệm.   

             - Năm đó, dịch Sars bùng nổ nghiêm trọng cũng là do chủ quản giấu diếm. Kết quả dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Chẳng lẽ Tỉnh trưởng Bạch ngài không lo lắng sao?   

             - Mặc kệ làm ra quyết định gì, tôi thân là cha mẹ của trăm vạn dân chúng Vân Giang, tôi không thể ngồi nhìn việc này được.   

             Thị trưởng Lâm nhìn thẳng Tỉnh trưởng Bạch, nói.   

             Nhìn thị trưởng Vân Giang, bài danh cán bộ cấp tỉnh cuối cùng dám ở trước mặt mình ăn nói như vậy, Tỉnh trưởng Bạch cảm thán trong lòng. Ông chỉ còn nửa năm ở đây là lui về, nhưng không nghĩ đến có người dám trước mặt mình bức cung như thế.   

             Sau khi cảm thán một tiếng, nhìn vị Thị trưởng đang đắc ý trước mặt, Tỉnh trưởng Bạch mỉm cười, đột nhiên sắc mặt trầm xuống.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement