Lưu Mộc Dương đã đưa ra ý kiến, hơn nữa còn nhấn mạnh sự thật chưa rõ ràng. Tuy Chu Thế Dương không hài lòng nhưng cũng biết qua hệ giữa Lưu Mộc Dương và La Thiên Minh không tệ, cũng không còn cách nào phản bác lại, nhưng vẫn hừ lạnh:
- Việc này tất nhiên là không thể dễ dàng bỏ qua. Phải nhanh chóng điều tra cho rõ. Đỉnh bị mất nắp, cậu ta cũng không thoát khỏi trách nhiệm.
Nghe Chu Thế Dương nói, Từ Khải Liễu cũng gật đầu:
- Việc này tất nhiên là phải điều tra cho rõ, nhưng trước mắt phải tăng cường truy tìm nắp đỉnh. Nếu nắp đỉnh đã bị mang ra nước ngoài, muốn lấy nó trở về sẽ rất khó khăn.
Mọi người đều gật đầu. Đúng vậy, so với việc truy cứu trách nhiệm của Giang Khương, việc tìm lại nắp đỉnh mới là quan trọng nhất.
Thấy tất cả đều gật đầu, Chu Thế Dương không nói gì nữa, nhưng ánh mắt vẫn bất mãn như trước.
Thiên Y Viện tăng cường lực lượng truy kích, bên phía Cổ môn cũng tìm kiếm nắp đỉnh ở chỗ nào.
Tôn Diệu Nguyệt ngồi dưới một gốc cây đại thụ, cầm tách trà nhâm nhi. Bên cạnh là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, dùng hai tay thon dài bưng tách trà đưa lên cái miệng nhỏ.
- Vẫn là Thanh Tâm trà dễ uống.
Tôn Diệu Nguyệt đặt tách xuống, hài lòng gật đầu, sau đó nói:
- Bạn trai của con thật không tệ.
Tôn Diệu Nguyệt vừa nói xong, gương mặt đang điềm tĩnh của cô gái đột nhiên đỏ bừng.
- Khụ khụ.
Nhẹ nhàng đặt cái tách xuống, duỗi tay che cái miệng nhỏ nhắn lại, ho khan hai tiếng, lúc này Từ Thanh Linh mới ngẩng đầu nhìn Tôn Diệu Nguyệt:
- Sư phụ, người nói gì vậy? Anh ấy không phải...
- Không phải?
Tôn Diệu Nguyệt cau mày, nhìn gương mặt hơi ửng đỏ của Từ Thanh Linh, cười nói:
- Chậc chậc, trước mặt sư phụ lại còn dám che giấu?
- Lúc đầu, tên tiểu tử này vì hai người, ngay cả vi sư mà hắn cũng dám ra tay. Sau đó bị vi sư giáo huấn cho một trận, con ở bên cạnh nước mắt nước mũi chảy dài, con cho rằng vi sư không nhìn thấy sao? Nếu không vì hắn, hai đứa lại dễ dàng đáp ứng làm môn hạ của vi sư sao?
Nhìn vẻ mặt trêu chọc của Tôn Diệu Nguyệt, sắc mặt Từ Thanh Linh lại càng đỏ ửng, nhưng bây giờ cô đã có chút hiểu rõ sư phụ của mình. Tuy vẫn còn xấu hổ nhưng cũng đã quen, liền nâng tách trà lên nhấp một ngụm.
Nhìn đệ tử không đáp lại, Tôn Diệu Nguyệt mỉm cười, sau đó cầm lấy ấm trà rót cho mình một tách, rồi đưa lên miệng nhấp một ngụm, lúc này mới nói:
- Lá gan của tiểu tử này không nhỏ. Lần này đụng phải một Bá tước Huyết tộc, đánh cho cả người đầy máu, không biết đang sống hay là đã chết nữa.
- Khụ khụ khụ.
Tôn Diệu Nguyệt vừa nói xong, Từ Thanh Linh thiếu chút nữa đánh rơi tách trà. Sau khi ho khan vài cái, liền khẩn trương nhìn Tôn Diệu Nguyệt:
- Sư phụ, anh ấy...anh ấy không có việc gì chứ?
- Hahah.
Nhìn thái độ thay đổi trong nháy mắt của Từ Thanh Linh, gương mặt lãnh diễm của Tôn Diệu Nguyệt hiện lên nụ cười đắc ý.
Nhìn biểu hiện của Tôn Diệu Nguyệt, Từ Thanh Linh đang bối rối mới thoáng trấn định lại, biết sư phụ của mình lại trêu chọc mình lần nữa. Nhưng, cô biết mặc dù sư phụ của mình hay đùa ác, nhưng không phải là không có căn cứ.
- Sư phụ, Giang Khương thật sự không sao chứ?
Từ Thanh Linh hỏi.
- Yên tâm đi, bạn trai của con không có việc gì đâu. Tuy lúc đó bị thương rất nặng, nhưng hắn là người của Thiên Y Viện, không chết được đâu.
Tôn Diệu Nguyệt đứng dậy, sau đó duỗi thắt lưng, vẫy vẫy tay về phía sau.
Rất nhanh có một cô gái bước đến, khom người nói:
- Sơn Trường Đại Nhân.
- Tình huống bên kia như thế nào rồi?
Tôn Diệu Nguyệt lãnh đạm hỏi.
- Căn cứ theo hồi báo, đối phương cũng không thông qua bên kia mà rời đi.
Cô gái cung kính trả lời:
- Người khác đang toàn lực truy tìm.
- Ừm.
Tôn Diệu Nguyệt nhẹ gật đầu, sau đó lơ đãng liếc mắt nhìn Từ Thanh Linh:
- Còn có chuyện gì không?
Bị Tôn Diệu Nguyệt nhìn thoáng qua, cô gái có chút run lên, sau đó vội vàng nói:
- Còn có, môn chủ truyền lời, hỏi tại sao lại tặng Tế Thế Đỉnh cho Thiên Y Viện.
- Hừ.
Tôn Diệu Nguyệt khẽ hừ một tiếng, ngẩng đầu nhìn lá cây, lãnh đạm nói:
- Nói cho ông ta biết, chuyện của tôi, không cần ông ta quan tâm.
- Vâng.
Cô gái cúi thấp đầu, cung kính đáp.
- Tình huống của Giang Khương như thế nào?
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |