Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)

Ads

Trên màn hình máy tính trong phòng làm việc của Viện trưởng, Giang Khương vẫn gối đầu lên đại đỉnh ngủ như cũ.   

             Từ Khải Liễu ngẩng đầu nhìn Giang Khương, cũng không nhịn được mà cau mày. Trong hai ngày này, bà đã liên tục mở sáu lần máy giám sát phòng hội nghị, quan sát tình huống bên trong.   

             - Tiểu tử này rốt cuộc muốn làm cái gì?   

             Khó hiểu, Viện trưởng Từ tắt màn hình giám sát, sau đó bắt đầu thẩm duyệt văn kiện trong tay.   

             Cốc cốc cốc. Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ, một y sĩ mang huy hiệu nhất phẩm bước vào, nói với Viện trưởng Từ:   

             - Viện trưởng, Hồ trưởng lão yêu cầu cấp Phong Thiên Cao cho Hồ Minh Vũ sử dụng.   

             - Dùng Phong Thiên Cao?   

             Từ Khải Liễu cau mày, sau đó gật đầu nói:   

             - Vậy thì dùng đi.   

             - Vâng.   

             Y sĩ lên tiếng, sau đó lui ra ngoài.   

             - Phong Thiên Cao.   

             Từ Khải Liễu lẩm bẩm, sau đó thở dài, ánh mắt hiện lên sự bất đắc dĩ. Bà luyện ra được Phong Thiên Cao không nhiều, lại còn lãng phí trên một vết thương nhỏ như vậy, đúng là...   

             - Xin chào y sĩ Giang.   

             - Xin chào y sĩ Giang.   

             Trên đường đi, không ít các y sĩ thực tập còn trẻ gật đầu chào hỏi Giang Khương. Giang Khương cũng vô thức gật đầu, nở nụ cười theo thói quen, nhưng ánh mắt lại trống rỗng.   

             - Bát quái phong linh, Kiền tam liên (Kiền có 3 vạch liền). Khôn lục đoạn (Khôn 6 nét đứt). Ly trung hư (Ly rỗng giữa). Khảm trung mãn (Khảm đặc giữa).Chấn ngưỡng bồn (Chấn chậu ngửa). Cấn phúc uyển (Cấn chén úp). Đoài thượng khuyết (Đoài trên thiếu). Tốn hạ đoạn (Tốn dưới đứt)   

             - Nắp đỉnh chủ trị Kiền, Cấn phúc uyển chiếm chủ yếu, tốn hạ đoạn đứng thứ hai...   

             Giang Khương vừa đi vừa tính toán, trong đầu không ngừng hiện lên hư ảnh của nắp đỉnh hình tròn.  

             - Giang Khương làm sao vậy?   

             Hai y sĩ thực tập trẻ tuổi chào Giang Khương xong, nhìn theo hắn đi xa, một người nghi hoặc nói:   

             - Hình như có chút mất hồn?   

             - Không biết có phải là do hưng phấn quá không?   

             Một y sĩ thực tập cười hắc hắc:   

             - Nếu đổi lại là anh, khi anh lên đến bốn cấp, trực tiếp thành y sư nhất phẩm, chắc chắn bây giờ anh đã nằm trên giường mà cười khúc khích rồi.   

             Nghe được lời này, vị y sĩ thực tập trẻ tuổi cười hắc hắc:   

             - Cười khúc khích thì không, nhưng tôi sẽ ngắt mình một cái, xem có phải mình đang nằm mơ hay không.   

             - Không biết khi nào chúng ta mới có thể lăn lộn đến y sĩ nhất phẩm.   

             - Chúng ta đừng mong một bước có thể lên trời. Hai mươi năm có thể đạt đến cấp bậc đó đã là không tệ rồi.   

             Sau khi cảm thán xong, hai người lại hi hi ha ha rời đi.   

             Mã Tiểu Duệ nhìn chằm chằm Giang Khương đang đi đến, mày liền cau lại, tràn đầy vẻ nghi hoặc, nhìn một hồi cho đến khi Giang Khương đến gần.   

             Nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Giang Khương, gật đầu với cô xong thì đi lướt qua, Mã Tiểu Duệ rốt cuộc không nhịn được liền ôm chầm lấy bả vai của hắn.   

             Bị ôm lấy bả vai, Giang Khương rốt cuộc hồi phục lại tinh thần, quay đầu nhìn Mã Tiểu Duệ, lúc này mới cười nói:   

             - Có chuyện gì vậy?   

             - Còn có chuyện gì? Tôi hỏi anh đang có chuyện gì vậy?   

             Mã Tiểu Duệ chống nạnh đứng trước mặt Giang Khương, tay chỉ vào huy hiệu màu xanh trên ngực của hắn, nói:   

             - Như thế nào, trở thành y sĩ nhất phẩm thì chảnh à?   

             - Chảnh cái rắm.   

             Giang Khương theo thói quen xoa đầu Mã Tiểu Duệ một cái rồi nói:   

             - Đừng làm loạn. Bây giờ tôi đang rất đau đầu.   

             - Đau đầu? Đau đầu chuyện gì? Chẳng lẽ là giải quyết vấn đề đan dược sao?   

             Mã Tiểu Duệ tò mò nhìn Giang Khương, hưng phấn nói:   

             - Trăm năm qua, không có thiên y sư nào có thể giải quyết được chuyện đan dược, anh có thể sao?   

             - Thì đang thử. Cô không thấy bây giờ tôi đang đau đầu sao?   

             Giang Khương thở dài:   

             - Ăn cơm chưa? Nếu không thì đi ăn cơm đi.   

             Trong lúc Giang Khương đang ăn cơm, Hồ Quang Dương đang ở bên cạnh giường cháu trai bảo bối của mình.   

             - Minh Vũ, không cần phải gấp. Ông đã lấy Phong Thiên Cao từ chỗ Từ Khải Liễu, qua hai ngày nữa, thương thế của con sẽ hoàn toàn khỏi hẳn.   

             Nhìn vẻ mặt không kiên nhẫn của cháu trai, gương mặt vốn âm lãnh của Hồ Quang Dương hiện lên sự sủng nịch khó có được.   

             - Cảm ơn gia gia.   

             Hồ Minh Vũ nghe được điều này, gương mặt hiện lên sự vui mừng:   

             - Vậy khi nào sẽ có thuốc?   

             - Đừng vội, hẳn rất nhanh sẽ được đưa đến. Sau khi thuốc được đưa đến, gia gia sẽ giúp con hấp thu. Nhiều nhất hai ngày nữa là con có thể khôi phục lại bình thường.   

             Thấy tâm trạng của Hồ Minh Vũ đã tốt lên, Hồ Quang Dương cũng cảm thấy vui mừng.   

             Trong lúc hai ông cháu đang trò chuyện, bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ, sau đó một vị y sĩ cung kính bước vào, đưa đến một cái hộp nhỏ, nói:   

             - Hồ trưởng lão, đây là Phong Thiên Cao.   

             - Ừm.   

             Đối với một y sĩ nho nhỏ, Hồ trưởng lão tất nhiên là không cần nể mặt, chỉ gật đầu.   

             Nghe xong, vị y sĩ vội vàng buông cái hộp xuống rồi lui ra ngoài.   

             Thấy người đã lui ra, Hồ Quang Dương liền cầm cái hộp, nhẹ nhàng mở ra. Một mùi thơm xông ra ngoài.   

             Nhìn thấy chất cao trong suốt bên trong hộp, Hồ Quang Dương hài lòng gật đầu. Phẩm chất của Phong Thiên Cao đúng là không tệ.   

             Lập tức nói với Hồ Minh Vũ:   

             - Nào, Minh Vũ, mau cởi áo ra đi, gia gia xoa thuốc cho con.   

             Hồ Minh Vũ cũng ngửi được mùi thơm của thuốc, tinh thần rung lên, ngẩng đầu nhìn cái hộp ngọc, ngạc nhiên hỏi:   

             - Gia gia, đây là Phong Thiên Cao?   

             - Đúng, đây là Phong Thiên Cao.   

             Hồ Quang Dương khẽ cười, cầm cái hộp ngọc đưa đến trước mặt Hồ Minh Vũ:   

             - Đây là một trong những dược liệu chữa thương cực mạnh của Thiên Y Viện chúng ta. Bất luận thương thế của con ra sao, chỉ cần có cái này, nó sẽ giúp cho con bất tử.   

             Hồ Minh Vũ nhìn chất cao trong suốt bên trong hộp ngọc, bất mãn nói:   

             - Gia gia, Viện trưởng Từ cũng quá hẹp hòi rồi. Gia gia đã lên tiếng, thế mà lại cấp cho chúng ta có nhiêu đây. Đủ dùng không?   

             - Haha...   

             Hồ Quang Dương bật cười, nói:   

             - Minh Vũ, Từ Khải Liễu đã hạ vốn lớn rồi đấy. Số cao này đủ để con dùng. Hơn nữa, con có biết giá trị của bấy nhiêu đây cao không? Một năm Thiên Y Viện cũng chỉ có thể sản xuất ra mấy chục hộp thôi. Bà ấy đưa cho con dùng đã là nể mặt gia gia lắm rồi.   

             - Một năm chỉ có thể sản xuất ra mấy chục hộp?   

             Nghe được lời này, Hồ Minh Vũ ngẩn cả người. Khó trách mấy năm nay y nhìn thấy vô số linh dược, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy Phong Thiên Cao. Một năm chỉ có mấy chục hộp, đánh giá Trưởng lão viện cũng không có được bao nhiêu.   

             - Nào, cởi áo ra đi, để gia gia xoa thuốc cho con. Đừng lãng phí.   

             Hồ Quang Dương cười nói.  

             Đang đang đang.   

             Trong không gian hắc ám, hai lực sĩ quơ thiết chùy, thay phiên nhau rèn một tấm sắt hình tròn đỏ bừng nằm chính giữa.   

             Tia lửa bắn ra bốn phía. Hai vị lực sĩ quấn xích bạc rốt cuộc ngừng thiết chùy trong tay, một người dùng kìm sắt kẹp lấy khối sắt hình tròn nhìn một chút, hài lòng gật đầu.   

             Một lực sĩ khác bước đến nói với một lão đầu tóc bạc:   

             - Tần lão, đã xong rồi. Mời ngài xem qua.   

             Vị Tần lão gật đầu, bước đến cẩn thận quan sát tấm sắt hình tròn, sau đó hài lòng gật đầu:   

             - Đưa đao đây.   

             Một lực sĩ rửa sạch hai tay, sau đó cung kính lấy ra một thanh ngân đao trong một cái hộp gỗ, đưa đến trước mặt lão đầu.   

             Lão đầu tiếp nhận ngân đao, không chút do dự cắt vào mạch máu của mình. Máu tươi rất nhanh chảy xuống tấm thiết hình tròn, phát ra từng tiếng xèo xèo.   

             - Bát quái phong linh, Kiền tam liên (Kiền có 3 vạch liền). Khôn lục đoạn (Khôn 6 nét đứt). Ly trung hư (Ly rỗng giữa). Khảm trung mãn (Khảm đặc giữa).Chấn ngưỡng bồn (Chấn chậu ngửa). Cấn phúc uyển (Cấn chén úp). Đoài thượng khuyết (Đoài trên thiếu). Tốn hạ đoạn (Tốn dưới đứt)   

             Trong giấc ngủ say của Giang Khương đã xuất hiện cảnh tượng này, miệng cũng bắt đầu lẩm bẩm.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement