Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)

Ads

Nghe Giang Khương nói xong, phản ứng đầu tiên của Pyramy là há to miệng, ngẩn người nhìn hắn, sau đó lắc đầu cười khổ:   

             - John, cậu đừng có nói đùa. Tôi rất hy vọng các cơ quan phòng dịch của Hoa Hạ có thể tiếp viện. Dẫu sao các người cũng có kinh nghiệm phong phú. Nhưng điều này có thể sao? Cho dù đến, chỉ sợ đã không còn khống chế được nữa.   

             - Khi đó đã muộn rồi.   

             Pyramy thở dài.   

             Giang Khương cười một tiếng, đưa tay vỗ vai Pyramy, nói:   

             - Yên tâm đi, rất nhanh sẽ đến. Hơn nữa người đến còn là những tinh anh trong vấn đề phòng dịch của Hoa Hạ chúng tôi.   

             Nhìn Giang Khương không giống như đang nói đùa, Pyramy lại càng kinh nghi, nhưng trong lòng lại hưng phấn. Nếu quả thật Hoa Hạ cử cứu viện đến, đây tuyệt đối là điều tốt.   

             - John, cậu chắc chắn không nói đùa chứ?   

             - Dĩ nhiên rồi, yên tâm đi.   

             Giang Khương khẽ cười vỗ vai Pyramy một cái:   

             - Nào, mang tôi đến xem tiêu bản vi khuẩn trước. Anh đã tách vi khuẩn ra chưa?   

             Đã được Giang Khương xác nhận là thật, mặc dù cảm thấy chuyện này không quá có thể, nhưng đối với người nổi tiếng là “Bàn tay của thượng đế” năm đó ở Haiti, y vẫn lựa chọn tin tưởng. Hơn nữa y nghe được tin tức về Giang Khương, dường như rất có sức ảnh hưởng ở trong nước, lập tức gật đầu:   

             - Dĩ nhiên rồi. Sáng hôm qua tôi đã xác nhận được loại vi khuẩn.   

             Nhìn con vi khuẩn sống động dưới kính hiển vi, sắc mặt Giang Khương sa sầm lại, vừa cẩn thận quan sát vừa cau mày hỏi:   

             - Nhìn bề ngoài, số lượng lông mao khá nhiều, lại còn rất sống động. Xem ra sức truyền nhiễm rất mạnh.   

             - Đúng vậy, mặc dù tôi đã thực hiện các biện pháp cô lập nhưng cũng đã có bốn năm chục người bệnh bị lây nhiễm. Hơn nữa tỷ lệ chết tương đối cao.   

             Pyramy nhẹ gật đầu, nhìn Giang Khương, ngưng trọng nói:   

             - Cho nên, nhất định phải mau chóng khống chế, tôi cũng đã thông báo cho hai ba khu vực xung quanh tăng cường cô lập. Chẳng qua điều kiện bên kia còn kém hơn so với bên này của chúng tôi. Chúng tôi tổng cộng chỉ có ba thầy thuốc, một người trong đó là bác sĩ ngoại khoa, hai bác sĩ nội khoa, còn lại là các bác sĩ địa phương. Cơ quan phòng chống dịch bệnh của Liên Hiệp Quốc cũng phải một tuần nữa mới đến. Nếu tiếp viện bên các cậu có thể chạy đến, có lẽ vẫn còn kịp.   

             Giang Khương đứng thẳng người, nhìn dụng cụ trong lều vải, nhẹ thở ra một hơi, nói:   

             - Xem ra tôi phải đi gọi điện thoại mới được. Dụng cụ nơi này căn bản không đủ.   

             - Sao? Các người có thể vận chuyển thiết bị y tế lớn đến đây sao? Nếu vậy thì tốt quá rồi. Mặc dù dụng cụ ở chỗ này miễn cưỡng có thể dùng được, nhưng quá ít.   

             Pyramy ngẩn người, không nhịn được mà cảm thấy vui mừng. Nhưng rồi lại có chút hoài nghi. Dựa theo thông lệ, Hoa Hạ nhiều nhất chỉ phái đến một số người, các loại thiết bị lớn không thể chuyên chở đến được. Dù sao, thiết bị dành cho phương diện này của Hoa Hạ cũng không nhiều. Cho dù có cũng là trong các phòng thí nghiệm cao cấp của quốc gia, chắc chắn không thể chở đến đây.   

             Giang Khương gật đầu, sắc mặt ngưng trọng:   

             - Tôi có dự cảm không tốt. Lần này phải mau chóng khống chế tình huống dịch bệnh. Tôi sẽ yêu cầu bên kia chuẩn bị các dụng cụ tương ứng đầy đủ, mau sớm chở đến đây trong vòng hai ngày. Nếu không, chỉ sợ không còn kịp.   

             - Hai ngày?   

             Ánh mắt Pyramy mở to. Trong hai ngày có thể chuyên chở thiết bị lớn đến đây cũng chỉ có Mỹ mới có thể làm được. Dù sao, mấy loại thiết bị này quá đắt. Hoa Hạ là nơi nổi tiếng về thủ tục phức tạp, cho dù có thể chuyên chở đến như John đã nói, ít nhất cũng phải bốn năm ngày. Hơn nữa còn phải xem sức ảnh hưởng của John ở Hoa Hạ nữa.   

             - Không còn thời gian đâu.   

             Giang Khương xoay người bước ra ngoài lều vải, nói:   

             - Pyramy, tổ chức các anh sao ngay cả cái điện thoại vệ tinh cũng không có vậy?   

             - Có, nhưng bị tôi làm hư rồi.   

             .....   

             Lái xe đi gọi điện thoại, Giang Khương cảm thấy mình đúng là thất bại. Trước kia cho đến bây giờ, hắn không nghĩ đến sẽ có ngày như hôm nay. Cho dù ở nông thôn, đến quầy bán quà vặt là có thể gọi được điện thoại. Nhưng bây giờ, đã không còn thiếu tiền nhưng vẫn phải lái xe đi tìm cái điện thoại để gọi.   

             Giang Khương gọi điện thoại về, Hội viện ủy Thiên Y Viện lại mở cuộc họp, nhưng lần này là cuộc họp nhỏ, chỉ có năm vị Thiên y sư tham gia.   

             - Tình huống bên kia tương đối nghiêm trọng. Giang Khương yêu cầu một số thiết bị nghiên cứu vi khuẩn, đồng thời yêu cầu phòng dịch và nhân viên nghiên cứu mau sớm vào vị trí.   

             Từ Khải Liễu cau mày, sau đó nhìn Chu Thế Dương, cười nói:   

             - Lão Chu, nếu không thì ông chuẩn bị một chút đi.   

             Nhin biểu hiện của Từ Khải Liễu, Chu Thế Dương cau mày, nói:   

             - Viện trưởng, tình huống trước mắt không rõ, cũng không thể chỉ dựa vào một mình Giang Khương mà quyết. Hơn nữa, Châu Phi cũng chẳng phải Hoa Hạ. Thiên Y Viện ta đã lâu rồi không ra khỏi biên giới. Lần này đáp ứng yêu cầu của cậu ta đã là phá lệ rồi. Nếu bây giờ còn hưng sư động chúng, dường như có chút không ổn.   

             Đối với phản ứng của Chu Thế Dương, các vị thiên y sư ngược lại đã sớm có dự liệu. Lúc này, Lưu Mộc Dương cười nói:   

             - Lão Chu, ông nói sai rồi. Mọi người đều biết bộ lạc phù thủy ở Châu Phi. Nếu bây giờ mà chỉ dựa vào họ, đánh giá sẽ chết không biết bao nhiêu người.   

             Mặc dù là Châu Phi, nhưng đường truyền virus lại rất nhiều. Hơn nữa, nếu lời Giang Khương nói là thật, sức lây lan của vi khuẩn rất mạnh, chúng ta lại càng phải đề phòng. Dù sao chúng ta vẫn tương đối có kinh nghiệm ở phương diện này. Mà Giang Khương cũng không phải là người thích giật gân ở những chuyện như thế. Bây giờ nội viện đã phái người đi, đoán chừng trong hai ngày sẽ có tin tức xác thực. Chúng ta cứ làm trước chuẩn bị cũng không có gì thiệt hại. Nếu quả thật tình huống nghiêm trọng, sử dụng những dụng cụ có liên quan cũng là chuyện đương nhiên. Dẫu sao đây cũng là tôn chỉ của Thiên Y Viện chúng ta.   

             Lưu Mộc Dương vừa nói xong, Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân bên cạnh cũng khẽ gật đầu. Ninh Hán Dân cũng lên tiếng:   

             - Bất kể thế nào, Giang Khương cũng la đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh, có tư cách dự thính hội nghị Viện ủy, có quyền yêu cầu và đề nghị. Chỉ cần không quá đáng, hội viện ủy chúng ta phải có sự tôn trọng đầy đủ. Cậu ấy có tư cách này.   

             - Đúng.   

             Từ Khải Liễu cũng gật đầu, sau đó nhìn Chu Thế Dương, mỉm cười nói:   

             - Lão Chu, nếu đây là ý của mọi người, ông cảm thấy như thế nào?   

             Chu Thế Dương khẽ hừ một tiếng, lạnh giọng nói:   

             - Nếu mọi người đã đồng ý, tôi đương nhiên là không có ý kiến.   

             - Được, vậy thì vất vả cho ông rồi. Tận lực chuẩn bị cho xong ngày hôm nay, đồng thời yêu cầu phòng Hậu cần và phòng Ngoại giao làm tốt chuẩn bị, yêu cầu các nhân viên của phòng nghiên cứu virus chuẩn bị sẵn sàng, chờ tin tức bên kía xác nhận xong là tùy thời lên đường tiếp viện.   

             Từ Khải Liễu nói.   

             - Được.   

             Chu Thế Dương mặt không thay đổi gật đầu một cái.   

             Bên trong căn phòng tổng thống tại một khách sạn sang trọng gần Thiên Y Viện, một chàng thanh niên cẩn thận đặt máy tính xách tay lên bàn trà, sau đó lui về đứng ngay ngắn một bên, cung kính nói:   

             - Lão gia, đã chuẩn bị xong, các thiết bị chống nghe trộm cũng đã khởi động.   

             - Được.   

             Người đàn ông trung niên gật đầu một cái, sau đó lẳng lặng nhìn màn hình chờ đợi.   

             Cũng không lâu lắm, một người mặc đường trang, tóc hoa râm, chỉ là gương mặt chỉ khoảng ba bốn chục tuổi xuất hiện trên màn hình.   

             - Lão sư.   

             Nhìn lão giả, người đàn ông trung niên nở nụ cười.   

             - Văn Ba, đến Kim Lăng rồi sao?   

             Lão giả mỉm cười gật đầu:  

             - Cảm giác thế nào?   

             Nghe lão sư hỏi, người đàn ông trung niên cảm thán:   

             - Mặc dù thay đổi rất lớn nhưng lớn nhất chính là cảm giác cảnh còn người mất.   

             - Haha, cho dù Kim Lăng có thay đổi như thế nào đi chăng nữa thì nó cũng vẫn là Kim Lăng. Còn nếu con người thay đổi, cảm giác tất nhiên cũng thay đổi.   

             Lão giả cười to, sau đó gương mặt cũng hiện lên chút xúc động:   

             - Chẳng qua chúng ta từ chủ nhân biến thành khách của Kim Lăng thôi. Đây cũng chính là nguyên nhân mà ta vẫn không muốn trở về Kim Lăng.   

             Người đàn ông nhẹ gật đầu, dường như bị lão giả gợi lên trí nhớ gì đó, gật đầu nói:   

             - Đúng vậy, biến thành khách, cảm giác đúng là không tốt.   

             - Được rồi, Văn Ba, nếu đã trở về, vậy làm chút chuyện đi. Người nên gặp thì phải gặp. Nhiều năm như vậy rồi, tổng cũng phải cảnh tỉnh một số người, để cho bọn họ biết, có một số món nợ cuối cùng vẫn phải trả.   

             Trong lời nói của lão giả có chút thương cảm, nhưng cũng có chút ác liệt, ánh mắt toát ra sự lạnh lùng.   

             Người đàn ông trung niên cũng nghiêm túc gật đầu:   

             - Đúng vậy, lão sư, cái bọn họ nợ chúng ta, cuối cùng vẫn phải trả.   

             - Đúng vậy, cuối cùng vẫn phải trả. Đặc biệt là những lão gia hỏa đó, ngày nào ta cũng nhớ bọn họ, cũng không biết mấy năm qua bọn họ có ăn ngủ yên hay không. Haha...   

             Hình ảnh của lão giả đang cười to dần dần tắt đi, chỉ còn lại người đàn ông trung niên nhìn vào màn hình, sau đó hít một hơi thật sâu, đậy máy tính lại, quay sang nói với chàng thanh niên:   

             - Như thế nào? Đã an bài xong chưa?   

             - Lão gia, đã sắp xếp xong rồi.   

             Người thanh niên cung kính đáp.   

             - Được, hai ngày nữa chúng ta quay trở lại.   

             - Vâng, lão gia.   

             Người thanh niên hơi khom người, ánh mắt lóe lên sự mong đợi và tò mò.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement