Chú Đừng Qua Đây! - LeeGun20042001

Ads

Lãnh Di Mạt đảo mắt nhìn xung quanh, hai tay run rẩy càng bám chặt vào cánh tay của Tả Bân hơn, cô rất muốn rời khỏi đây, càng nhanh càng tốt, tốt nhất là ngay bây giờ, không chỉ có sợ hãi những họng súng kia mà cơ thể còn có cảm giác vô cùng khó chịu, chính xác là từ lồng ngực đến cổ họng, một cảm giác buồn nôn đã xông thẳng đến tận đại não.

Hầu Tử đứng một bên vừa phải tập trung tinh thần cao độ để bảo vệ Tả Bân và Lãnh Di Mạt, vừa âm thầm quan sát hai người bọn họ. Khi mới nghe Tả Bân phân phó chuẩn bị cho hôm nay như vậy, cậu ta vẫn không thể tin nổi, nhưng vừa rồi nhìn ông chỉ vì để từ chối hôn sự của tiểu thư mà sẵn sàng nổ súng gây chiến với Hồng Bang. Đây đâu phải cách làm việc của ông chủ chứ? Nhưng vì nữ nhân này mà sẵn sàng bất chấp mọi thứ như vậy, liệu có phải đó là một vật cản rất lớn không?

Trước cục diện đang bị đảo lộn, từ thế chủ động nay đã biến thành bị động, Ngôn Tô cầm súng chỉ vào Lãnh Di Mạt, buông lời cảnh cáo.

– Rượu mời không muốn mà cậu lại muốn uống rượu phạt. Tả Bân, nếu hôm nay cậu vẫn kiên quyết đối đầu với Hồng Bang thì tôi lập tức bắn chết cô ta trước.

Nhìn họng súng đang hướng về phía Lãnh Di Mạt, sát khí trên người Tả Bân càng tăng lên không kiểm soát. Hắn ôm cô nhét sâu vào trong ngực, cũng tiến lên trước để dùng thân mình che chắn cô lại, khẩu súng trên tay hắn thì vẫn như cũ chỉ về phía Ngôn Tô.

– Ngôn lão đại, nếu tôi là ông thì bây giờ sớm rút lui để giữ mạng.

Ngôn Tô hừ lạnh một tiếng, vẫn không có ý định thu súng về.

– Vậy cậu có muốn thử xem tốc độ của cậu và tôi, ai sẽ nhanh hơn không?

– Cha nuôi, để bọn họ đi đi được không?

Người đang sốt ruột không kém chính là Ngôn Dực, khi nhìn khẩu súng trên tay cha nuôi của mình nhắm về phía Lãnh Di Mạt, anh ta đã căng thẳng đến mức từng sợi dây thần kinh sắp đứt ra rồi. Nếu hôm nay Lãnh Di Mạt xảy ra bất trắc gì, anh ta sẽ ôm hận cả đời.

Đương nhiên Ngôn Tô vừa nghe qua thì đã biết được tại sao Ngôn Dực lại như vậy rồi, ông ta càng tức giận hơn.

– Ngôn lão đại, hà tất gì phải ép nhau đến bước này chứ? Nếu Hồng Bang và Xích Bang thực sự đối đầu nhau thì cả hai bên đều có thiệt hại cả thôi. Hơn nữa, chẳng lẽ ông lại muốn cả giới hắc đạo loạn lên không có trật tự nữa? Lấy đại cục làm trọng, hai vị có thể bỏ súng xuống rồi nói chuyện không?

Người giữ im lặng từ đầu đến giờ để quan sát tình hình, bây giờ mới lên tiếng để hóa giải hiềm khích giữa Tả Bân và Ngôn Tô. Từ Đạo không hề quan ngại những họng súng không có mắt ở xung quanh vẫn đứng lên giảng hòa cho cả hai bên.

– Ngôn lão đại, nếu hôm nay ông vẫn nhất quyết giữ chân của Tả lão đại thì trước mắt bên chịu thiệt chính là Hồng Bang của ông. Còn Tả lão đại, nếu cậu nổ súng ở đây có thể tiêu diệt được cả Hồng Bang nhưng ngày mai sẽ xảy ra cuộc chiến không hồi kết ngoài kia, Hai người muốn điều này diễn ra sao?

Những lời phân tích của Từ Đạo đã thành công đánh vào tâm lí của Ngôn Tô và Tả Bân. Thái độ của bọn họ hình như có chút dao động rồi.

Ngôn Dực nhìn qua sắc mặt của cha nuôi, nhanh chóng chớp lấy thời cơ để khuyên ông ta thêm.

– Cha nuôi, Từ lão đại nói phải đấy, người để bọn họ đi đi.

Sau một hồi nghĩ lại, đối với Ngôn Tô bây giờ thì đây có lẽ là lựa chọn tối ưu nhất rồi, cho nên ông ta mới phải tạm thời nhẫn nhịn để Tả Bân đưa Lãnh Di Mạt ra khỏi đây.

Thuộc hạ hai bên vẫn dè chừng trong thế phòng bị cao độ, hoặc sẵn sàng đáp trả lại mọi sự tấn công từ phía đối phương, từng bước lùi dần đến khi hộ tống được thủ lĩnh của mình rời đi an toàn.

……

Ra khỏi thủ phủ của Hồng Bang, hai tay của Lãnh Di Mạt vẫn còn níu chặt tay của Tả Bân không buông, và bản thân cô có lẽ cũng không nhận ra điều này. Còn vô thức ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang ở rất gần, trái tim vẫn chưa thể nào ổn định lại nhịp đập như cũ, vừa rồi Tả Bân ở trước mặt bao nhiêu người đó bảo vệ cô đến cùng, hắn vì cô mà sãn sàng đối đầu với cả giới hắc đạo này ư? Trong một khoảnh khắc đó, một cảm giác hạnh phúc lại xen lẫn đau đớn. Giá như hắn không phải kẻ thù giết cha của cô thì tốt biết mấy, giá như hắn không phải người đã gây ra bao nhiêu tổn thương cho cô, giá như hắn không phải là người mà mỗi ngày, đến tận trong giấc mơ cô cũng muốn giết thì tốt biết mấy. Như vậy thì cô và hắn sẽ có thể được như trước kia, có thể gả cho hắn mà không lo nghĩ gì cả. Nhưng tất cả chỉ là giá như, tất cả chỉ là cô đang vọng tưởng mà thôi.

Hầu Tử đã mở cửa xe để hai người bước lên, mà Lãnh Di Mạt vẫn đứng ngẩn người ra nhìn người đàn ông đang nói chuyện điện thoại rất nghiêm túc, cho đến khi hắn kết thúc cuộc nói chuyện và nhìn xuống hai tay của cô vẫn bám chặt tay của mình, trên môi liền nở một nụ cười mờ ám, cúi đầu nói bên tai của cô.

– Vẫn còn ôm chặt tay của chú như vậy sao?

Khi nghe hắn hỏi như vậy thì Lãnh Di Mạt mới hốt khoảng mà rút tay về, còn lúng túng né tránh ánh mắt đang cố dò xét của hắn. Hai tay theo phản xạ tự nhiên mà chống vào ngực hắn để đẩy hắn ra.

Tả Bân lại không để cô có cơ hội trốn tránh, vươn tay ra ôm lấy vòng eo nhỏ của cô, kéo cô vào trong ngực của mình, nghiêng đầu thì thầm bên tai của cô, còn ngậm lấy vành tai của cô đùa nghịch.

– Mạt Mạt, đột nhiên chú nhớ ra còn chưa hỏi cháu. Vừa rồi cháu kiên quyết không chịu gả cho tên Ngao Bính đó, còn nói là cháu muốn gả cho ai thì là do cháu tự quyết định. Nếu chú nhớ không nhầm thì Mạt Mạt của chú không phải luôn muốn gả cho chú sao?

Bị hắn cáo buộc như vậy, chưa cần biết đúng sai thế nào thì cả gương mặt của Lãnh Di Mạt đã đỏ ửng lên như quả cà chua chín, loay hoay muốn tìm chỗ trốn đi nhưng càng tìm thì càng vào ngõ cụt, Tả Bân chỉ cần một động tác đã đem cô quay mặt nhìn thẳng vào mình.

– Ọe!

Ngay khoảnh khắc chạm mặt với hắn thì một cảm giác buồn nôn như vừa rồi lại xông vào tới cổ họng của cô, lần này thì không nhịn được nữa mà cô vội đưa tay bịt miệng, một tay đẩy người đàn ông đang ôm mình ra, chạy vụt tới một gốc cây gần đó, nôn thóc nôn tháo.

Nhìn cô đột nhiên nôn như vậy, Tả Bân cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Hắn bước tới phía sau cô, chờ cô nôn xong rồi đưa khăn tay cho cô, hơi nhíu mày nghi hoặc mà hỏi.

– Không khỏe ở đâu sao? Có phải sáng nay lại không ăn gì?

Lãnh Di Mạt cầm lấy chiếc khăn tay để lau miệng nhưng lại im lặng nói không ra hơi.

Thấy vậy, Tả Bân liền ra lệnh cho tài xế.

– Đến bệnh viện.

Nghe hắn nói vậy, Lãnh Di Mạt dù có khó chịu thế nào cũng phải tỉnh táo lại, lắc đầu ngăn cản.

– Không cần đâu. Tôi chỉ muốn về nhà thôi.

Tả Bân cũng không phản đối, ôm cô vào trong xe mà không nghĩ gì thêm. Nhưng Lãnh Di Mạt vẫn không ngừng suy nghĩ về những cơn buồn nôn của mình suốt mấy ngày qua, không phải là cô muốn bỏ bữa nhưng cứ hễ nhìn thấy đồ ăn thì cô lại nôn không ngừng, chẳng lẽ cô thực sự bị bệnh rồi ư?

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement