Chú Đừng Qua Đây! - LeeGun20042001

Ads

Sau khi đến nơi, Tiểu Ngư và Lãnh Di Mạt cùng dọn đồ vào phòng, cứ tưởng hai người sẽ ở chung phòng nhưng Ryan lại giống như cố tình tách bọn họ ra. Từ lúc mới về tới cho đến giờ, Tiểu Ngư vẫn luôn cố gắng tránh đụng mặt anh ta.

– Chú Ryan.

Lãnh Di Mạt từ trên cầu thang đi xuống, cô đã cố gắng nhanh hơn Tiểu Ngư và cũng chắc chắn Tiểu Ngư sẽ không đi lại lung tung lúc này nên mới đi xuống gặp Ryan trước.

– Tiểu Ngư không xuống cùng cháu à?

Chưa trả lời câu hỏi của người đàn ông ngay, Lãnh Di Mạt tự ý ngồi xuống một góc sofa, vừa nhìn lên lầu vừa nói.

– Chú nên mong cô ấy không xuống nhanh thì hơn. Lúc nãy tôi đã nói nếu chú đưa tôi đi cùng thì tôi sẽ cho chú biết lí do Tiểu Ngư tránh mặt chú. Chú không muốn nghe nữa sao?

Thì ra là chuyện này. Ryan nở một nụ cười đầy mong chờ, nhóc con này đúng là rất biết giữ lời, lại còn làm việc nhanh gọn nữa.

– Đương nhiên là muốn rồi. Rốt cuộc cháu biết những gì hả? Mau nói chú nghe xem.

Lãnh Di Mạt vòng một tay trước ngực để làm điểm tựa cho cùi trỏ của tay còn lại chống xuống, bàn tay đặt trước cằm vuốt nhẹ mấy cái.

– Không phải là tránh mặt, nói đúng hơn là đang giận chú đấy.

Vừa mới nghe tới đây mà Ryan cũng không hiểu gì rồi, anh ta thử hỏi lại cho rõ hơn, trên mặt còn có chút nhăn nhó của việc đang cố suy ngẫm, tay chỉ vào mặt mình.

– Giận chú? Chú làm gì mà nhóc con đó lại giận chứ?

Lãnh Di Mạt thuận tay lấy một miếng cam trong dĩa trái cây trên bàn bỏ vào miệng, vừa ăn vừa đưa ra gợi ý.

– Chú thực sự không biết hay là biết nhưng không dám thừa nhận?

Ryan cứ chăm chăm mắt mà nhìn cô, nhíu nhẹ chân mày để hỏi.

– Là thế nào? Mau nói rõ hơn đi, đừng cứ lòng vòng mãi nữa.

Lãnh Di Mạt bỏ miếng vỏ cam xuống góc, cười cười như được nhìn thấy một chuyện rất thú vị.

– Tôi không muốn nói vậy nhưng chú đúng là ngốc thật đấy. Ai nhìn vào cũng biết là Tiểu Ngư yêu chú rồi. Chú không biết thật à? Trong thư phòng của chú có ảnh của người phụ nữ khác, còn cất giữ rất cẩn thận tín vật của hai người nữa. Tiểu Ngư nhìn thấy ảnh của người phụ nữ đó, lại vô tình làm vỡ tín vật của hai người, mà chú lại vì mấy món đồ kỷ niệm kia nổi giận với cô ấy, đương nhiên cô ấy sẽ có cảm giác tổn thương sâu sắc, vì người trong lòng mình đang vì người phụ nữ khác mà nổi giận với mình mà.

Lãnh Di Mạt phân tích một mạch dài, mỗi câu mỗi chữ đều dứt khoát và chắc chắn, như đang khẳng định phán đoán của mình là có cơ sở, có căn cứ xác đáng nhất.

Ryan nghe không xót một câu chữ nào, chỉ mới vài giây phút trôi qua mà anh ta cứ như người mất hết hồn vía, cứ tưởng là mình đã nghe nhầm, phải mất một lúc lâu mới xử lý xong thông tin này. Những gì mà Lãnh Di Mạt vừa nói là thật sao? Tiểu Ngư, Tiểu Ngư yêu anh ta? Sao anh ta lại không nhận ra điều này chứ?

– Mạt Mạt, cháu không đùa đấy chứ? Nhóc con đó, yêu chú?

Lãnh Di Mạt cũng nhìn thẳng vào mặt anh ta, tự tin gật gật đầu.

– Tôi đã hứa sẽ nói cho chú biết lí do Tiểu Ngư giận chú rồi, đương nhiên đều là thật thì tôi mới dám nói chứ.

Ryan cứ như bị ai đó nhập vào rồi, vừa ngơ ngẩn vừa đứng lên, miệng còn cười không khép lại được, hình như còn đang có dấu hiệu của sự khẩn trương.

Nhìn anh ta đứng lên và trở lại chỗ cầu thang, Lãnh Di Mạt vẫn không thể ngừng tròn mắt kinh ngạc, cứ nhìn theo như đang quan sát người ngoài hành tinh vậy. Nhưng sau khi Ryan đi rồi, cô lại bắt đầu có một cảm giác buồn bực trong lòng, còn có chút mơ hồ về tương lai của bản thân nữa, tại sao cô có thể nhìn rõ chuyện tình cảm của người khác như vậy nhưng đến lượt mình thì cô lại chỉ thấy mờ mịt không nhận ra được gì nữa. Quyết định lần này của cô liệu có đúng hay không, cô còn chưa biết nữa.

Vì Lãnh Di Mạt đã rời khỏi thủ phủ nên bữa tối đầu tiên Lưu Phiến Phiến trở về không phải sẽ rất êm đềm theo ý nguyện của cô ta rồi ư? Thế nhưng đến giờ ăn cơm mà vẫn chẳng thấy Tả Bân đâu, một bàn đã bày ra hết những món ăn mà Lưu Phiến Phiến cố tình chuẩn bị cho Tả Bân, vậy mà người hầu lại xuống báo.

– Lưu tiểu thư, ông chủ nói cô cứ ăn cơm đừng đợi ngài ấy. Ngài ấy nói không ăn….

Dáng vẻ của cô người hầu đó đang rất khúm núm, sợ sệt, bị bắt phải đưa tin gần như có thể đốt nhà như vậy thì hỏi sao kho sợ hãi cho được chứ. Và đúng là sau khi Lưu Phiến Phiến nghe được mấy lời mà Tả Bân muốn chuyển tới mình thì khí huyết liền sôi trào, hai tay đã nắm chặt lại để kìm nén không bộc phát sự tức giận.

Cứ tưởng rằng sau khi đuổi được Lãnh Di Mạt đi rồi thì cô ta có thể dễ dàng nắm được Tả Bân trong tay, nhưng có vẻ như tất cả đều đang phản tác dụng. Không có Lãnh Di Mạt ở đây, Tả Bân đến mặt mũi cũng không thấy nữa nói gì đến việc có thể ngồi ăn cơm chung.

– Ông chủ đang làm gì?

Cô người hầu không dám ngẩng đầu nhìn Lưu Phiến Phiến, nghe cô ta hỏi thì thành thật trả lời.

– Lưu tiểu thư, ông chủ vẫn đang làm việc trong thư phòng. Hay là để tôi bưng đồ ăn lên….

– Không cần đâu, cô đi làm việc của mình đi.

Còn không đợi cô người hầu nói hết thì Lưu Phiến Phiến đã lên tiếng ngắt lời. Cô người hầu đó nhanh chóng chạy vụt một hơi ra phía sau vườn để thoát nạn.

Phải chống hai tay lên bàn thì Lưu Phiến Phiến mới giữ được cho thân mình không bị ngã, cô ta cũng không rõ hiện giờ mình đang lo sợ điều gì nữa. Liệu có phải đang lo sợ điều mà từ trước đến nay mình luôn dự cảm đã đúng sự thật rồi không? Nhưng cô ta không muốn thừa nhận điều này, dù cho thế nào đi nữa cũng không muốn thừa nhận, rằng Lãnh Di Mạt đối với Tả Bân đúng là có một vị trí đặc biệt hơn bất kỳ người phụ nữ nào, rằng Tả Bân đã yêu Lãnh Di Mạt, cho nên hắn hết lần này đến lần khác mới có những hành động khác lạ chưa từng có như vậy.

Lãnh Di Mạt, người phụ nữ này dựa vào đâu mà muốn tranh với cô ta chứ? Cho dù Tả Bân có tình cảm với cô thì đã sao? Cũng không thể thay đổi sự thật cô chính là con gái của Lãnh Di Tu, kẻ đã diệt cả Tả gia để đoạt lấy Xích Bang hai mươi năm trước. Tả Bân nhất định sẽ không thể buông bỏ được mối thù này để theo đuổi mối tình không có kết cục tốt đẹp. Tả Bân và Lãnh Di Mạt, nhất định không bao giờ có thể đến với nhau.

Mặc dù đã ngồi lìa trước bàn làm việc này suốt hơn hai tiếng đồng hồ rồi nhưng Tả Bân vẫn không thể nào tập trung vào bất kỳ một việc gì cả. Hắn thậm chí là không nhúc nhích mà giữ nguyên một tư thế ngồi từ đầu đến giờ, trong đầu không ngừng xuất hiện hình bóng của Lãnh Di Mạt, rốt cuộc hắn phải đối với cô thế nào mới là đúng đây? Bản thân hắn thực sự đã không hiểu nổi tại sao lần này lại dễ dàng cho cô đi như vậy, đây có lẽ là lần đầu tiên hắn nhân nhượng cho cô, cho cô làm theo ý của mình.

Hắn chưa từng thấy bản thân bất lực như lúc này, lí trí của hắn không ngừng nhắc nhở hắn phải ghi nhớ vào trong xương tủy mối thù của gia đình, nhưng trái tim hắn lại chịu những cơn đau đớn, không cho phép hắn lại làm tổn thương người con gái đó. Rốt cuộc phải làm sao mới tốt đây? Tại sao người hắn yêu lại là con gái của kẻ thù chứ? Chẳng lẽ đây chính là báo ứng của hắn sao?

….…

Ngồi trong nhà vệ sinh nôn khan một trận, Lãnh Di Mạt dường như đã bị rút cạn hết sinh lực rồi. Cũng may là vừa rồi cơn buồn nôn không phát tán trước mặt của Ryan, nếu không thì cô sớm đã bị lộ tẩy rồi.

Nhấn nước xả bồn cầu xong, cô chống tay đỡ thân thể mềm nhũn đứng lên, vừa rửa mặt qua loa thì chuẩn bị đi tắm.

Từ sau khi vết thương trên vai đã lành thì ngày nào đứng trước gương nhà tắm, cô cũng nhìn thấy vết sẹo trên đó. Đúng như mong muốn của Tả Bân lúc khắc vào da thịt cô, vết sẹo này là một chữ “Tả” rất hoàn chỉnh đến từng đường nét, từng đường nét đều nổi lên khỏi bề mặt da. Không biết là thẩm mỹ hay xấu xí, nhưng với Lãnh Di Mạt, đó là một nỗi đau, một vết nhơ, thứ mà cô muốn xóa sạch hơn bao giờ hết.

Nhìn vết sẹo nổi rất rõ trên vai qua tấm gương trong nhà tắm, Lãnh Di Mạt lại đưa tay tới chạm vào nó, cảm giác đau đớn đêm hôm đó vẫn rất chân thật như đang xảy ra ngay lúc này, giống như có một sợi dây vô hình trói chặt cô lại. Đúng vậy, đây không phải là ý nghĩa của nó sao? Trên người cô đã có ký hiệu của Tả gia, ký hiệu của Tả Bân, hắn chính là muốn cô cả đời này chỉ có thể là người của hắn.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement