Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn - Đế Nguyên Quân

Ads
Ngay sau khi gục xuống, Đế Nguyên Quân chìm sâu vào trong bóng tối. Hắn đưa mắt nhìn ngó xung quanh thì thấy nơi này là một nơi tối tăm hoàn toàn xa lạ và có một cảm giác khiến hắn cảm thấy khó chịu vô cùng.

Ngay khi hắn chuẩn bị bước chân đi về phía trước để nhìn xem nhưng khi hắn chuẩn bị bước chân thì giống như có loại năng lượng vô hình nào đó níu giữ và ngăn cho hắn đi về phía trước.

Cảm thấy nơi này quá kỳ lạ, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi thốt ra. “Rốt cuộc nơi này là đâu?”.

Ngay khi lời nói của hắn vừa dứt thì bỗng có một làn gió mạnh thổi qua và cùng với đó là một điểm sáng ở ngoài xa dần ánh lên và nhanh chóng bao trùm cả một vùng rộng lớn. Nhưng khi điểm sáng đó còn cách Đế Nguyên Quân không đến một trượng thì đột nhiên dừng lại và vòng qua người hắn rồi tiếp tục lan ra hết toàn bộ không gian này.

Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh thì chỉ thấy mỗi bản thân hắn vẫn còn đang đứng ở trong một điểm tối thì cảm thấy khó hiểu vô cùng. Ngay lúc hắn không biết bản thân nên làm gì thì đột nhiên, ở trước mắt hắn bỗng có một bóng người mờ ảo dần hiện lên.

Để ý kỹ, Đế Nguyên Quân mới phát hiện bóng người đó chính là hình ảnh của hắn lúc còn nhỏ. Hình ảnh trước mắt giống như một cuốn băng ghi lại tất cả mọi chuyện đã diễn ra và xoay quanh hắn từ lúc thoát ra khỏi vỏ trứng cho đến giờ.

Lần lượt nhìn thấy những hình ảnh này, Đế Nguyên Quân đột nhiên thở dài một hơi trông có vẻ nặng nề và dường như hắn đã đoán được nơi này là đâu nên hắn ngẩng đầu nhìn lên cao rồi bất giác nở một nụ cười điên cuồng. “Con người chết đi thường sẽ đến nơi này sao?”.

“Vừa đúng và cũng vừa sai?”. Bỗng, ở bên cạnh hắn vang lên một thanh âm hết sức quen thuộc, đó chính là Thánh Hoàng Thần Niệm. “Con người sau khi chết đi đều sẽ bị đưa đến không gian này và nhìn lại tất cả mọi chuyện đã diễn ra rồi sẽ bị không gian này xóa đi hết tất cả ký ức của kiếp này rồi sẽ bị đẩy vào trong luân hồi”.

“Đó là đối với những người khác là thế, còn ngươi thì khác?”.

“...”. Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì sắc mặt đột nhiên trầm xuống, ánh mắt hắn liếc qua nhìn Thánh Hoàng Thần Niệm đang thản nhiên mà đứng thì lên tiếng. “Chẳng lẽ trên người ta vẫn còn Thiên Đạo Khóa phong bế nên không thể tiến nhập luân hồi?”.

“Đúng thế”. Thánh Hoàng Thần Niệm bước về phía trước một bước rồi gật đầu, ánh mắt hắn nhìn ra xa một lúc, đáp. “Luân hồi cũng chính là một đạo thuộc Thiên Đạo nên tất cả đều do Thiên Đạo chưởng khống?”.

“Và trên người ngươi vẫn còn lưu lại khí tức của Thiên Đạo nên cho dù luân hồi muốn kéo ngươi vào trong đó nhưng tiếc là không được?”.

“Ta cũng hiểu được một vài phần?”. Đế Nguyên Quân gật đầu. “Với tình trạng của ta hiện tại thì chỉ có thể sống dưới trạng thái linh hồn còn nhục thân của ta bây giờ đã chết. Nếu như ta hiện tại không thể tiến nhập luân hồi và muốn sống lại thì chỉ có thể đoạt xá mà thôi”.

“Trên thực tế thì đúng là vậy?”. Thánh Hoàng Thần Niệm vui vẻ nở một nụ cười nhẹ, đáp. “Đoạt xá cũng là một cách để ngươi sống dậy nhưng thiết nghĩ, ngươi hiện tại vẫn đang bị Thiên Đạo Khóa phong bế nên muốn đoạt xá một ai đó thì Thiên Đạo chắc chắn sẽ biết được và ta nghĩ sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu?”.

“Ngoài ra, ta còn thấy ngươi vẫn chưa chết hẳn. Tuy nhục thân gần như đã chết đi và ngươi đã và đang sống với hồn thể nhưng đó chỉ là một loại chết có tên là chết lâm sáng mà thôi”.

“Chỉ cần có người cung cấp trân tài, địa bảo để nuôi dưỡng cơ thể và cần có một sự kích thích nào đó đủ lớn thì mới có thể khiến ngươi tỉnh dậy”.

“Nhưng để có thể làm được điều đó thì ta e rằng La gia không thể nào giúp ngươi sống lại được và chỉ có những tiên môn hoặc thánh địa mới có thể cứu được. Hoặc nếu như có một vị cường giả đỉnh cấp nào đó chịu bỏ công sức giúp ngươi hộ pháp và mang đến những loại Thánh dược trân quý thì mới có thể”.

“...”. Nghe thấy vậy, sắc mặt Đế Nguyên Quân đột nhiên chùng xuống trông khó coi vô cùng. “Nhưng nếu là thế thì ta không còn cơ hội sống sót nào cả, ta bây giờ chỉ còn một cách là đoạt xá trùng tu mà thôi. Còn việc ta có bị Thiên Đạo nhắm đến thì đó chính là số phận mà ta phải đón nhận”.

Thánh Hoàng Thần Niệm nghe thấy vậy thì bất giác nở một nụ cười nhẹ, nói. “Nếu như không còn cách nào khác thì ngươi hẵng tính đến chuyện đoạt xá. Nhưng theo ta thì ngươi hiện tại khoan hẵng tính đến chuyện đó và hãy chờ đợi thêm một đoạn thời gian?”.

Cùng lúc này, ở bên ngoài!

Tất cả những người ở trong La phủ tử trong cơn hôn mê dần dần tỉnh dậy. La Thiên liếc mắt nhìn xung quanh thì trông thấy những vũng máu nằm trên nền đất và nhìn thấy những mảnh trang phục ở trên đó thì biết những người chết đó chính là người của Ngạn Tương Môn và Mạc Hữu Thắng.

Ngay khi biết được tất cả mọi chuyện đã êm đẹp thì đám người cảm thấy vui mừng vô cùng vì họ đã thoát được một kiếp. Nhưng khi nhìn thấy Đế Nguyên Quân toàn thân nhiễm máu và nằm bất động ở trên nền đất thì sắc mặt đột nhiên tối sầm lại, trên gương mặt họ thì ai ai cũng lộ ra vẻ tiếc nuối, thương cảm thậm chí là xót xa.

Đứng ở ngoài xa, Lâm Tuyết Nhi nhìn Đế Nguyên Quân không còn một chút khí tức sinh mệnh lực, toàn thân thì lấm lem nằm bất động ở trên vũng máu và hai mắt đục màu vẫn chưa nhắm lại thì ngã khụy xuống đất.

Bất giác, hai hàng nước mắt trên gương mặt côt đột nhiên chảy xuống và lăn dài ở trên gò má. Cố gắng kiềm chế, Lâm Tuyết Nhi gồng mình đứng dậy, cô đưa tay lau đi hai hàng nước mắt rồi hít vào một hơi thật sâu rồi bước lên từng bước đi về phía Đế Nguyên Quân.

Ngay khi tiến lại gần, Lâm Tuyết Nhi hai chân quỳ xuống đất, cô đặt nhẹ tay lên gương mặt lạnh ngắt thì gần như chết lặng. Cô mặc kệ toàn thân hắn lấm lem mà vòng tay qua cổ rồi ôm hắn vào lòng. Cảm nhận cơ thể lạnh ngắt thì hai hàng nước mắt trên gương mặt cô bỗng nhiên chảy xuống và nhỏ giọt ở trên gương mặt hắn.

“Nguyên Quân….”. Ôm chặt thi thể hắn ở trong lòng, Lâm Tuyết Nhi ngẩng đầu nhìn lên trời rồi khóc rống lên một tiếng nghe vừa thảm thương và bi ai vô cùng.

Đối với cô, Đế Nguyên Quân vừa là một người chồng, một người bạn, vừa là một người thân và vừa là một người thầy. Nếu như không có hắn thì đã không có Lâm Tuyết Nhi hiện tại và nếu không có hắn thì cô hiện tại vẫn đang bị Lâm gia đày đọa, thậm chí còn bị ép cho tới chết.

Tất cả đều nhờ Đế Nguyên Quân, kể từ ngày hắn đến thì mọi thứ của cô đã thay đổi toàn bộ. Từ một người bị cả gia tộc dè bỉu, hạ nhục, từ một người xấu xí, bị hủy dung, bị người đồng tộc cướp đoạt thiên phú trở thành một thiên chi kiêu nữ được người người kính trọng.

Và hơn hết, những lúc Lâm Tuyết Nhi lâm vào những cảnh nguy hiểm và cận kề với cái chết thì Đế Nguyên Quân luôn luôn xuất hiện và ra tay cứu giúp cô trong tất cả mọi hoàn cảnh. Kể cả việc phải đối mặt với cường địch thì hắn vẫn luôn sánh bước và đứng chắn trước mặt để bảo vệ cô bằng mọi giá. Trong khi hắn và cô chỉ là hôn nhân dựa trên sắp đặt và không xuất phát từ việc cả hai người thật sự mong muốn đến với nhau.

Lúc này, Lâm Tuyết Nhi cảm thấy lồng ngực mình giống như đang bị một thứ lực lượng vô hình nào đó bóp nghẹt lại khiến cô cảm thấy hụt hẫng và đau đớn vô cùng. Cô lúc này mới nhận ra bản thân đã thực sự yêu mến và thực sự mong muốn trở thành người có thể đi với hắn đến hết cuộc đời.

“Tỉnh dậy đi…?”. Lâm Tuyết Nhi cúi đầu khóc nức nở, hai tay cô liên tục lay nhẹ để đánh thức hắn dậy nhưng hắn đã trở thành một bộ thi thể lạnh ngắt nằm trong vòng tay. Quá đau thương, Lâm Tuyết Nhi ngẩng đầu kêu gào một tiếng. “Đừng chết, xin ngươi… xin ngươi đừng rời xa ta mà?”.

Nhìn Lâm Tuyết Nhi kêu gào thảm thiết và những tiếng khóc bi ai khiến những người có mặt cũng phải mủi lòng. Bước từng bước nặng nề tiến lại gần, La Thiên sắc mặt xám xịt nhìn cô với một ánh mắt đầy thương cảm rồi đặt nhẹ tay lên vai cô và nói. “Lâm tiểu thư, mong ngươi đừng quá đau buồn và hãy để Nguyên Quân công tử ra đi thanh thản?”.

“...”. Đứng ở ngoài xa, những người khác nhìn thấy vậy thì cắn chặt răng và thít chặt tay lại. Ánh mắt họ mang vẻ bi thương và căm phẫn đến cùng cực. “Mạc gia, Ngạn Tương Môn? Sẽ có một ngày ta sẽ huyết tẩy các ngươi?”.

Chìm sâu trong khung cảnh và bầu không khí bi ai, không có một ai mà không kiềm chế được cảm xúc của bản thân. Mặc dù họ không thể hiện ra ngoài nhưng trong thâm tâm họ khắc sâu những chuyện Đế Nguyên Quân đã từng làm và thương tiếc cho số phận của một vị thiên kiêu mang trên mình phong thái của đỉnh cấp cường giả.

Ngay khi đám người đang đắm chìm trong sự yên lặng và bi ai thì đột nhiên, ở trên không trung bỗng có một thanh âm không gian nứt vỡ vang lên và từ trong đó thổi ra một là gió lạnh khiến ai ai cũng phải lạnh người.

Ngước mắt nhìn lên, họ trông thấy cảnh tượng không gian bị vỡ ra một mảng lớn thì há hốc mồm và không thể tin nổi. Và từ trong đó đi ra, một vị lão giả với gương mặt ưu phiền, khắc khổ cùng với ánh mắt hiện lên nỗi buồn mang mác, toàn thân lão khoác một bộ thanh y và không có bất cứ khí tức nào ở trên người.

Đưa mắt nhìn Đế Nguyên Quân ở trong vòng tay của Lâm Tuyết Nhi cùng với những người xung quanh thì lão giả thở dài một hơi rồi lên tiếng. “Các ngươi thương cảm, khóc lóc cái gì? Hắn còn chưa chết?”.

- --

Ps: Cầu like, cầu cmt, cầu vote.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement