Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn - Đế Nguyên Quân

Ads

Nhìn bóng dáng nam tử trông chỉ mới thanh niên nhưng khí tức ở trên người và mái tóc trắng bạc trông cổ lão vô cùng. Cả hai người trố mắt nhìn hắn chằm chằm một hồi lâu mà không nói nên lời.

Trong mắt họ, Đế Nguyên Quân giống như một tôn thần nhân, một vị cường giả tuyệt thế nào đó đang ẩn mình. Cảm nhận khí tức thì hắn mới chỉ là Thiên Địa cảnh đỉnh phong nhưng lại khiến cả hai người cảm thấy đang đối mặt với cường giả Tinh Cực cảnh chân chính.

Không dừng lại ở đó, trong đầu họ có một cảm giác bản thân đối mặt với người này không kiềm chế được cái cảm giác sợ hãi và muốn quy phục.

Lúc này, khóe miệng Vân Diệp hơi run lên một cái rồi đứng dậy, cô cúi người thi lễ.

“Đa tạ tiền bối đã ra tay tương trợ, ân huệ này Vân Diệp mãi không quên”.

Đáp lại, Đế Nguyên Quân từ trên cao từ từ đáp xuống, ánh mắt hắn bỏ qua tên cận vệ mà nhìn chăm chú Vân Diệp và nói.

“Ân huệ cái gì? Chẳng phải ngươi đã đồng ý đáp ứng điều kiện của ta rồi hay sao? Ngươi đồng ý thì ta tất nhiên sẽ ra tay tương trợ”.

“Hừm, ngươi quả thật không tệ? Thiên phú liên quan đến hỏa diễm, thuộc ngũ hành nhất hỏa đúng là hiếm có. Nếu như có thể thức tỉnh thì Thiên Phú ngươi thấp nhất cũng tựu được ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn thế nữa?”

“Nhưng đáng tiếc, không có công pháp tu luyện phù hợp nên thực lực của ngươi chỉ xứng đáng đứng ở nhị lưu trong cùng cảnh giới”.

“Còn mục đích ngươi đến đây là vì giọt tinh huyết của Hỏa Phụng? Là để đánh thức thiên phú?”

“Ngươi thấy ta nói có đúng không?”

Vân Diệp nghe thấy vậy thì giật mình, ánh mắt cô nhìn Đế Nguyên Quân lộ vẻ không thể tin được. Từ trước cho đến nay thì chỉ có giới cao tầng và cha mẹ là biết đến đặc tính thiên phú của cô. Nhưng hiện tại thì có một người xa lạ chỉ nhìn liếc qua cô một cái liền nhận ra được.

Hít vào một ngụm khí lạnh, Vân Diệp hơi cúi người, đáp.

“Đúng là không thể qua mắt tiền bối, vãn bối thật sự có thiên phú như thế”.

“Biết trước biết sau, tâm tính của ngươi không tệ. Nhưng mà ngươi đã sai lầm khi lựa chọn cách thức tỉnh này rồi? Thế giới tu chân đầy rẫy nguy hiểm, chỉ cần phán đoán và đưa ra lựa chọn sai lầm thì hậu quả sẽ rất nặng nề”.

Đế Nguyên Quân quay người, ánh mắt hắn nhìn về phía đỉnh Hỏa Diệm Sơn rồi thở dài một hơi.

“Ta không biết ngươi từ đâu mà biết tinh huyết hỏa phụng có thể giúp thiên phú của ngươi thức tỉnh? Chẳng nhẽ ngươi không biết chuyện mà vẫn nhất quyết tìm đến đó sao?”

“Đúng như tiền bối vừa nói”.

Vân Diệp gật đầu, ánh mắt cô hiện lên vẻ hối hận, đáp.

“Mọi chuyện đều do tên Lý Mộ Viên gây ra? Chính hắn ta là người đã tung tin đồn để khiến gia tộc ta đi vào bẫy”.

“Lại là Lý Mộ Viên? Thời gian này ta không ở nên hắn đã gây ra không ít phiền phức, nhưng mà không sao, ta tin đám người La Thiên vẫn có thể sống sót”.

Đế Nguyên Quân hơi nhíu mày, trong mắt hắn hiện lên chút tức giận, nói.

“Có lẽ hắn ta đã phát hiện thiên phú của ngươi có đặc thù nên mới tung tin đồn như thế. Nhưng hắn nói cũng không sai, tinh huyết hỏa phụng có thể giúp ngươi thức tỉnh thiên phú nhưng đó cũng là vị thuốc khiến ngươi chết một cách đau đớn”.

“Đừng nói là ngươi mà ngay cả cường giả Tinh Cực cảnh cũng không dám luyện hóa nó. Chỉ cần lực lượng của nó xâm nhập vào cơ thể thì ngươi chắc chắn sẽ bị thiêu đốt dần dần còn nặng hơn thì bạo thể mà chết”.

“Lời tiền bối nói là thật?”

Vân Diệp rùng mình, ánh mắt cô bán tín bán nghi nhìn hắn, hỏi.

“Nếu tinh huyết đó đáng sợ như vậy thì tại sao tên Lý Mộ Viên đó lại tung chiêu dụ bọn ta như vậy?”

Thở dài một hơi, Đế Nguyên Quân làm ra vẻ nghiêm trọng, đáp.

“Đơn giản mà nói thì hắn muốn dùng máu của ngươi để tế luyện, mượn thiên phú của ngươi để câu thông một phần lực lượng của tinh huyết chứ cho hắn thêm mười cái mạng cũng không dám”.

Nhìn lên cao, Đế Nguyên Quân trong đầu thầm nghĩ.

‘Chỉ cần có giọt tinh huyết này thì huyết mạch trong người Lâm Tuyết Nhi có cơ hội thức tỉnh được rồi? Tuy sẽ gây ra không ít nguy hiểm nhưng nếu thành công thì thực lực của cô ấy sẽ còn mạnh mẽ hơn hiện tại gấp nhiều lần’.

Suy nghĩ một lúc, Đế Nguyên Quân lên tiếng nói tiếp.

“Ta đến đây cũng vì tìm kiếm cơ duyên nhưng vì nghe được tin tức tinh huyết nên ta cảm thấy rất hứng thú, ta chắc chắn sẽ thu nó bằng mọi giá. Ngươi bây giờ dẫn ta đi đến đó, đợi sau khi xong việc thì ta sẽ đáp ứng nguyện vọng của ngươi”.

“Vâng”.

Vật Diệp gật đầu.

“Chẳng phải tiền bối bảo tinh huyết đó rất nguy hiểm hay sao? Còn nữa, ở trên Hỏa Diệm Sơn vẫn còn người của Lý Mộ Viên, bọn chúng hiện tại vẫn đang canh giữ ở trên đó”

‘Tinh huyết hỏa phục tuy mang theo hỏa lực rất mạnh và cuồng bạo nhưng để so với Thiên Ma Thần Hỏa thì vẫn còn kém xa’.

“Ta nói nó nguy hiểm thì không sai nhưng đối với ta mà nói thì đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi”.

Đế Nguyên Quân phất tay, trực tiếp hướng về phía Hỏa Diệm Sơn mà đi.

“Ngươi cứ việc giao ta đến đó còn người của Lý Mộ Viên thì cứ giao cho ta. Khà khà…”.

Đi theo sau, tên hộ vệ nhìn qua Vân Diệp, hỏi nhỏ.

“Tiểu thư, ngươi thấy người này có đáng tin hay không?”

Vân Diệp thở dài một hơi, ánh mắt cô nhìn bóng lưng Đế Nguyên Quân lộ vẻ ngập ngừng suy nghĩ.

“Chuyện đó thì ta không biết nhưng tiền bối là người đã ra tay giúp và hắn cũng là người đã đáp ứng yêu cầu của ta nên bây giờ chỉ còn nước đi theo mà thôi. Còn nếu sau này gặp phải chuyện gì bất trắc thì cứ xem như số của Vân gia ta đã tận”.

“Còn bây giờ thì đừng có nghĩ ngờ nữa, ta không hiểu sao nhưng có cảm giác khi đi cùng vị tiền bối này khiến ta có dự cảm tốt lành. Có lẽ người này có thể giúp ta cũng nên”.

Nhìn Vân Diệp chạy nhanh về phía trước, tên hộ vệ thở dài một hơi, hắn cảm thấy khó hiểu thốt ra.

“Tiểu thư cùng vị tiền bối này thỏa thuận yêu cầu từ bao giờ vậy? Thật là khó hiểu?”

Đặt chân lên ngọn núi, Đế Nguyên Quân ngay lập tức cảm nhận được một luồng hỏa lực cực kỳ mạnh mẽ lao xuống giống như thác đổ. Chưa dừng lại ở đó, hắn còn có cảm giác huyết khí ở trong cơ thể đang sục sôi mỗi lần hỏa lực quét qua và ngay cả Thiên Ma Thần Hỏa ở trong người cũng bị kích thích.

Dừng chân ngẩng đầu nhìn lên đỉnh, Đế Nguyên Quân khẽ nhíu mày.

“Đây là do lực lượng của tinh huyết phát ra sao? Quả không hổ là tinh huyết của hỏa phụng, nhưng mà…?”

Thở dài một hơi, Đế Nguyên Quân lộ ra vẻ tiếng nuối trên gương mặt.

“Đáng tiếc, lực lượng của tinh huyết đã hao hụt rất nhiều sau một thời gian dài làm trận nhãn nên khả năng mà nó mang lại chỉ là một phần cực kỳ nhỏ so với thời điểm đỉnh phong nhưng đối với ta đã là quá đủ rồi?”

“Ngoài việc vừa có thể dùng để luyện chế đan dược giúp Lâm Tuyết Nhi thức tỉnh huyết mạch ra thì ta cũng có thể dùng nó để đột phá nhục thân tựu đại viên mãn”.

“Tuy hơi tiếc một chút nhưng dựa vào khả năng của tinh huyết hiện tại rất khó để ta thu được nhiều lợi ích. Nếu như ta đột phá Tinh Cực cảnh trước khi đến đây thì tốt biết mấy, có thể luyện chế Địa cấp đan dược có phẩm chất cao rồi?”

Đi theo sau một đoạn, cả hai người Vân Diệp nhìn Đế Nguyên Quân bị hỏa diễm bao trùm mà không bị chút thương tổn nào cả. Thậm chí, cả hai còn có cảm giác hắn đứng ở trong biển lửa này như đang đi dạo và hỏa diễm thì cứ bay vờn xung quanh người hắn giống như đang vui đùa.

Ánh mắt nhìn Đế Nguyên Quân lộ vẻ khó tin và kinh hãi, Vân Diệp hít vào một hơi thật sâu rồi thốt ra.

“Biết tiền bối là một người rất có thực lực nhưng như thế này cũng quá khoa trương rồi? Những người khác bị hỏa diễm bao trùm thì phải dùng chân nguyên để chống đỡ nếu không sẽ bị thiêu rụi. Còn ta thân mang thiên phú nên không bị ảnh hưởng quá nhiều nhưng đi lên một cách dễ dàng như thế này quả thật khó tin?”

“Ngay cả Lý Mộ Viên cũng không thể khiến mình có cảm giác áp lực và kinh hãi như thế này? Rốt cuộc vị tiền bối này là ai chứ?”

Đi ở bên cạnh, tên hộ vệ nhìn biểu cảm trên gương mặt cô cũng đoán ra được một phần nào đó. Hắn cảm thấy rất tò mò khi nhìn Đế Nguyên Quân tay không leo lên mà chẳng mảy may bảo vệ cơ thể và cho rằng đây chỉ là một sự ngu ngốc nên khinh thường ở trong đầu,

Nhưng khi nhìn Vân Diệp không được mấy thoải mái mặc dù bản thân có thiên phú liên quan đến hỏa thuộc tính. Còn người mà trong miệng cô gọi là tiền bối lại xem như không có gì.

Đế Nguyên Quân cứ thế mà tiến lên như đang đi trên mặt đất bằng phẳng không có chút do dự hay lo lắng nào cả.

Càng đi lên cao thì uy lực của hỏa diễm ngày một mạnh và nhiệt lượng tỏa ra xung quanh khiến cả hai người phải dốc sức, đánh ra chân nguyên để bảo vệ. Nhưng Đế Nguyên Quân vẫn cứ nhàn nhã giống như không có chuyện gì, điều này càng khiến cả hai người cảm thấy không thể tin được.

Đến hiện tại thì họ mới nhận biết được khoảng cách chênh lệch giữa Đế Nguyên Quân và cả hai người lớn đến mức nào?

Trong lòng Vân Diệp lúc này mới hiểu, người có thể dễ dàng giết chết những cường giả cùng cảnh giới một cách dễ dàng thì chứng tỏ người đó rất mạnh. Nhưng mạnh đến mức biến thái như thế này thì cô không thể tin được.

Càng tiến lên, Vân Diệp cố gắng tăng tốc để bắt kịp bước chân Đế Nguyên Quân nhưng cô càng gắng bao nhiêu thì hắn lại càng đi xa bấy nhiêu. Cảm giác này giống như cả hai người đang bị một bức tường vô hình ngăn lại.

Thở dốc một hơi, Vân Diệp sắc mặt trắng bệch trông xấu đến cực điểm, khóe miệng cô run nhẹ một cái rồi cắn răng thốt ra.

“Tiền bối, có thể dừng lại một chút được không?”

“Nếu cứ đi lên như thế này thì ta không chịu được nữa mất?”

Bước chân dừng lại, Đế Nguyên Quân quay người nhìn cả hai với một ánh mắt không mấy thoải mái. Trong mắt hắn thì Vân Diệp đứng trên phương diện thiên phú hỏa diễm nên việc di chuyển ở nơi này là điều không mấy khó khăn nhưng khi nhìn thấy tình hình của cả hai khiến hắn không khỏi thở dài một hơi.

“Thôi được rồi? Hai ngươi tranh thủ tỉnh dưỡng hồi phục lại đi, một canh giờ sau ta tiếp tục tiến lên”.

Ngay khi cả hai người đang ngồi tĩnh dưỡng thì đột nhiên có bốn cổ khí tức từ trên cao đang lao xuống với một tốc độ cực kỳ nhanh và trong mắt chúng cũng không giấu diếm sát ý của mình khi nhìn thấy hai người.

“Vân Diệp? Ngươi còn dám đặt chân lên Hỏa Diệm Sơn? Ngươi đến đây để nguyện ý đầu hàng sao?”

Nghe thấy thanh âm vừa quen thuộc và vừa chán ghét, Vân Diệp trừng mắt nhìn chằm chằm bốn tên kia rồi quát lớn một tiếng.

“Bốn tên khốn các ngươi còn dám nói những lời này với ta? Uổng công cha mẹ ta lúc trước đối xử với bốn người các ngươi rất tốt, vậy mà dám lựa lọc và phản bội lại lòng tin của cha mẹ?”

“Chính các ngươi đã đẩy Vân gia ta đến bờ vực diệt vong?”

“Ta đây có chết cũng không bao giờ đầu hàng?”

Đáp lại, bốn tên kia đạp không nhìn xuống và nở một nụ cười lạnh.

“Haha… Ngươi không thấy buồn cười khi nói bọn ta như vậy sao?”

“Bọn ta chỉ đơn giản là có ánh mắt nhìn xa trông rộng hơn các ngươi? Biết chọn người để dựa lưng chứ không giống như Vân gia, cứ một mực tự lực để vùng dậy? Chính các ngươi đã bắt ép bọn ta, không cho ta tìm kiếm cơ duyên thuộc về bản thân?”

“Những kẻ ích kỷ như Vân gia sớm muộn gì cũng bại vọng nên bọn ta chỉ góp sức thúc đẩy chuyện đó đến sớm hơn mà thôi?”

“Các ngươi…”.

Quá tức giận và căm phẫn, ánh mắt Vân Diệp trừng lớn nhìn bốn tên kia tràn đầy sát ý, cô nghiến răng nghiến lợi rồi quát lớn một tiếng.

“Khốn nạn, ta giết các ngươi?”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement