Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full

Ads
Tôn Tử Phàm lườm Nguyễn Hạo Thần, lập tức giật lấy đơn đồng ý phẫu thuật rồi ký tên mình lên trên đó.

Mà suốt quá trình Nguyễn Hạo Thần tỏ ra có hơi đờ đẫn, hoàn toàn không biết phải làm sao.

Năm năm trước sau khi Tô Thanh Anh bị thương, sức khỏe không giống với người bình thường nữa, cô không thường bị bệnh, nhưng một khi bị bệnh thì những tế bào vi khuẩn nhỏ sẽ nhanh chóng lây nhiễm.

Đó là lí do tại sao hiện tại Tô Thanh Anh cần phải tiến hành cấp cứu, nếu như không kiểm soát được tình trạng bệnh thì sẽ chỉ càng ngày càng phát sốt.

Bây giờ đã sốt đến ba mươi chín độ rồi, còn phát sốt nữa thì thật sự sẽ xảy ra chuyện.

"Bố, mẹ sẽ không sao đâu."

Tôn Tử Phàm ôm Tô Cảnh Nhạc lên, anh ta biết bề ngoài thằng bé bình tĩnh, thế nhưng trong lòng sốt ruột hơn ai hết, thằng bé luôn có thói quen giấu toàn bộ cảm xúc vào sâu trong lòng để tự mình tiêu hóa.

Anh ta bắt đầu hối hận vì để thằng bé biết những chuyện này, cũng bắt đầu hối hận đã dạy thằng bé kỹ thuật hacker.

Nếu như thằng bé không rành hoặc là không biết những điều này, có lẽ thằng bé đã có thể thơ ngây và đáng yêu như những đứa trẻ bằng tuổi.

Chứ không phải hiểu chuyện đến nỗi giống như một ông cụ non, có thể phân biệt đúng sai từ sớm.

Anh ta hôn lên trán cậu bé: "Tiểu Anh chắc chắn sẽ không sao."

Nguyễn Hạo Thần thấy cảnh tượng này thì trong lòng rất khó chịu, thế nhưng lại không thể nói thêm điều gì.

Đối với bọn họ, anh chính là người ngoài!

"Có thể nói cho tao biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"

Nghe thấy Nguyễn Hạo Thần còn hỏi chuyện này, Tôn Tử Phàm không kiềm được muốn nổ súng bắn anh, Tiểu Anh trở nên như vậy còn không phải do anh ư, không tự đoán được sao?1

"Mẹ con trở nên như vậy còn không phải do chú sao, cũng bởi vì chú và Lâm Tiêu, đừng tưởng là con không biết năm năm trước chú đã ăn hiếp mẹ con thế nào, còn cùng với người phụ nữ kia ăn hiếp mẹ con nữa!

Nguyễn Hạo Thần, con nói cho chú biết, cả đời này con cũng sẽ không tha thứ cho chú, con không thèm làm con trai của người đàn ông như chú đâu, chú không xứng làm bố của con!"

Sau khi Tô Cảnh Nhạc gào lên với giọng nói non nớt, viền mắt chợt ửng đỏ, quật cường để không rơi nước mắt.

Cậu bé lặng thinh xoay đầu nằm gục trên vai của Tôn Tử Phàm, mím cái miệng nhỏ lại.1

Nguyễn Hạo Thần nghe vậy, những lời nói ấy như lưỡi dao cắt vào con tim của anh máu chảy đầm đìa, con trai của mình không nhận mình, nghĩ cũng biết người đàn ông như vậy thất bại biết bao.

Cơ thể cao lớn ngồi xuống ghế dựa bên cạnh, nét mặt anh vô cùng suy sụp.

Tôn Tử Phàm cũng im lặng không nói thêm điều gì, hiện giờ anh ta phải bình tĩnh lại để chờ thông báo của bác sĩ.

Hai tiếng sau, cuối cùng bác sĩ cũng đi ra từ phòng cấp cứu.

Ba người lập tức xông đến, Tô Cảnh Nhạc nôn nóng lên tiếng hỏi: "Chú bác sĩ, mẹ con sao rồi, không sao đúng không ạ?"

Bác sĩ gật đầu: "Xem như là đã vượt qua cửa ải khó khăn rồi, cơ thể của bệnh nhân khá đặc biệt, mặc dù hệ miễn dịch kém nhưng thường ngày lại không khác gì người bình thường, tức là khi bị bệnh sẽ xuất hiện tình trạng rất nghiêm trọng.

Hiện tại bệnh tình của bệnh nhân đã được kiểm soát, còn cần phải hạ nhiệt vật lý, nếu như trong vòng bảy tiếng vẫn chưa tỉnh lại thì hãy nhớ thông báo cho bác sĩ."

Ba người gật đầu cùng lúc.

Trong phòng bệnh VIP, Tô Thanh Anh trong cơn hôn mê nhíu mày lại, mãi cũng không thể giãn ra.

Cần phải hạ nhiệt vật lý cho cô, nhưng mà…

Hai người đàn ông trưởng thành bèn đưa mắt nhìn nhau, không ai muốn nhượng bộ, tóm lại không ai trong số bọn họ có thể nhìn cơ thể của Tô Thanh Anh, chứ đừng nói đến chạm vào.

Cho dù Nguyễn Hạo Thần và Tô Thanh Anh đã phát sinh quan hệ không phải một hai lần, Tôn Tử Phàm vẫn không muốn để người đàn ông này tiếp tục chạm vào cô.

Mãi cho tới khi Thư Khả Như đến, khói thuốc súng vô hình giữa hai người mới được kiềm chế.

Trong căn biệt thự hướng biển của Chu Ngọc, Chu Ngọc đang xem những bức ảnh thời đại học trong phòng sách, còn có hình chụp chung của anh ta và Thư Khả Như, khi ấy cả hai vẫn là quan hệ bạn bè, mối quan hệ cũng rất tốt.

Bức ảnh cầm trong tay chính là bức Thư Khả Như khoác cánh tay anh ta, nụ cười vô cùng rực rỡ, trong đôi mắt nhìn anh ta có ánh sáng.

Hồi trước anh ta không để ý, bây giờ mới phát hiện, từ lúc nào thì cô ấy bắt đầu thích anh ta nhỉ?

Vào thời đại học, có lẽ còn trước đó nữa.

Còn có một tấm anh ta đoạt giải bóng rổ, cô ấy dựa vào vai anh ta, không biết thế nào mà cô ấy lại phồng má tức giận, trông rất đỗi đáng yêu.

Những chuyện này anh ta đã quên gần hết, tuy nhiên nhìn thấy những bức ảnh này đã gợi lại hồi ức của anh ta.

Khóe miệng anh ta nhếch lên tạo thành một nụ cười dịu dàng. Không ngờ Thư Khả Như vẫn còn giữ những bức ảnh này, hiện giờ cô ấy vứt đi rồi, phải chăng có nghĩa là cô ấy đã không còn thích anh ta nữa?

Nghĩ đến khả năng như thế, chẳng hiểu sao Chu Ngọc lại hoảng hốt.

Cộc cộc cộc...

Cửa bị gõ vang, dòng suy nghĩ của Chu Ngọc cũng bị kéo về, anh ta bình tĩnh gom lại những bức ảnh ấy.

"Vào đi!"

Tần Ngọc Linh cầm một ly sữa bò trong tay đi vào, vết sưng phù trên mặt cô ta đã giảm, nhưng vẫn đỏ au và thấy rõ dấu bàn tay.

"A Ngọc, em pha cho anh ly sữa bò nóng nè, tối thế rồi sao anh còn chưa về phòng ngủ?"

"Còn có chút chuyện chưa xử lý xong, em ngủ trước đi, không cần đợi anh."

Tần Ngọc Linh nghe vậy bèn nhìn phần tài liệu vẫn chưa mở đặt trước mặt anh ta, cũng không biết đang xem cái gì.

Có một góc giấy lộ ra giống như là bức ảnh, dưới sự thôi thúc của lòng hiếu kỳ, Tần Ngọc Linh đi đến bên cạnh anh ta, nhân lúc anh ta không để ý bèn rút bức ảnh đó ra.

Nhìn thấy động tác của cô ta, Chu Ngọc cũng không ngăn cản.

Ngay khi Tần Ngọc Linh trông thấy bức ảnh này, sắc mặt kinh ngạc không thôi, con ngươi co rút lại, tay nắm chặt lấy bức ảnh ấy.

Cái mà anh gọi là làm việc lẽ nào là thế này ư? Xem lại hình chụp chung của anh ta và Thư Khả Như.

Nước mặt chực trào rơi xuống, môi đỏ run run.

"A Ngọc, có phải anh đã thích Thư Khả Như rồi không? Có phải anh đã thích cô ấy rồi không?"

Chu Ngọc lặng im không trả lời, nhưng anh ta đã thầm gật đầu, anh ta nghĩ đúng thật là anh ta đã thích Thư Khả Như, có lẽ đã thích lúc cô ấy từ lúc chưa chạy trốn.

Đây là sự thật không thể thay đổi!

Bởi vậy nên Tần Ngọc Linh đã trở về lâu như vậy mà anh ta vẫn không thể chạm vào cô ta, vì vừa chạm vào cô ta thì trước mắt luôn hiện ra gương mặt búp bê đáng yêu của Thư Khả Như.

Thấy anh im lặng, Tần Ngọc Linh bắt đầu cuống cuồng, A Ngọc không thể thích Thư Khả Như, A Ngọc chỉ có thể thuộc về cô ta, không thể để Thư Khả Như cướp đi được!

Cô ta kéo lấy tay anh ta đặt lên cơ thể mềm mại của mình: "A Ngọc, anh thích em có được không? Chúng ta giống như trước đây có được không? Chúng ta chia xa ngần ấy năm, tình cảm phai nhạt thì chúng ta có thể vun đắp lại, anh không được thích người phụ nữ khác, anh chỉ có thể thích em thôi!"

Chu Ngọc cau mày, rút tay mình ra.

Anh ta đứng cách xa cô ta một chút: "Tiểu Ngọc, em đừng quậy nữa, giờ tối quá rồi em mau về ngủ đi có được không?"

"Em không muốn." Tần Ngọc Linh bất chợt lắc đầu, nhào mạnh vào lòng Chu Ngọc và ôm chặt anh ta.

Cô ta vùi đầu vào trong ngực anh ta: "A Ngọc, chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không? Chúng ta bắt đầu vun đắp lại tình cảm ít ỏi đi, bù đắp sự hối tiếc trong những năm qua. Sau này em sẽ không suy nghĩ lung tung nữa, A Ngọc anh yêu em nhé được không?"

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement