Đào Hôn Nữ Xứng Không Chạy Nữa - Ninh Tri (full)

Ads


Hôm nay Lục Tuyệt mặc một chiếc áo màu đỏ có họa tiết hoa lớn màu xanh!
Rực rỡ đến cay mắt, tuy rằng đẹp nhưng kém sang, may mắn là dáng người của Lục Tuyệt tốt nên có thể chống đỡ được loại màu sắc và hoa văn như thế này.

Cô đến gần hắn, tầm mắt cô chạm đến phần cơ thể trần trụi của hắn liền nhanh chóng dịch sang một bên.

“Anh mặc quần áo vào đi!” Ninh Tri kéo kéo cái chăn trên người Lục Tuyệt.
Đối diện mới ánh mắt sạch sẽ lại ướŧ áŧ của Lục Tuyệt, Ninh Tri thở dài, cô biết người bị bệnh tự kỷ không có nhận thức nhiều về thế giới xung quanh nên cũng không biết xấu hổ.
Lục Tuyệt mím môi, khung biểu hiện trên đỉnh đầu đã không còn bắn ra mặt trời nhỏ.
Hắn muốn xốc chăn lên.
Ninh Tri nhanh chóng tiến lên đè lại góc chăn, “Anh mặc quần áo xong trước đã.”
Mí mắt Lục Tuyệt khép hờ, cảm giác như vương hơi men lại phiếm hồng, lông mi dày rậm của hắn khẽ run, “Nóng anh.”
Anh nóng.
Sắc mặt Ninh Tri dịu dàng nhưng lời nói ra lại cực kỳ tàn nhẫn, “Chịu đựng đi, chờ mùi rượu tan đi thì tốt rồi.”
Vốn dĩ Ninh Tri còn muốn để cho hắn chịu khổ thêm một chút nữa để cảm nhận hiểm ác của thế gian, để xem lần sau hắn còn dám tùy tiện uống rượu nữa hay không.

Nhưng cô nghĩ đến lúc còn nhỏ tiểu Lục Tuyệt đã bị bắt nạt rất nhiều, hắn đã cảm nhận được quá nhiều ác ý.


Ninh Tri sờ sờ gương mặt nóng lên của hắn, “Lần sau em đi đâu cũng sẽ mang anh cùng đi.”
Lục Tuyệt mím chặt môi, giống như không thoải mái mà hừ hừ hai tiêngs.
Phía dưới chăn hơi phồng lên, mơ hồ còn hơi rung động.

Ninh Tri nghiêng đầu, nghe thanh âm cọ xát nhỏ vụn bên tai, vẻ đỏ ửng từ phần cổ của cô làn xuống, ngay cả tai cũng trở nên đỏ ửng.

Xấu hổ cực kỳ.
Bàn tay ấn góc chăn của cô không buông ra, thẳng đến khi bên cạnh truyền đến thanh âm khe khẽ cô mới quay đầu.
Đối diện với ánh mắt mờ mịt lại sạch sẽ của Lục Tuyệt, cô cảm thấy mình như bị ném vào một cái lò thiêu, nhanh chóng buông tay đang đè góc chăn ra.

Ninh Tri đứng lên, cô hơi liếm liếm môi, “Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta phải đi về rồi, anh mau mặc quần áo lại đi.”
Trên trán Lục Tuyệt dính đầy mồ hôi, con ngươi đen nhánh lộ ra du͙ƈ vọиɠ, lại lộ ra tia mờ mịt.

Nghe thấy Ninh Tri nói, hắn không đáp lại, an tĩnh đem quần áo mặc vào.
***
Đợi đến khi trở lại Lục gia, mẹ Lục cũng đã trở về từ hội đấu giá.

Thấy con trai an an tĩnh tĩnh đứng ở bên cạnh Ninh Tri, lòng mẹ Lục tràn đầy vui mừng.

Gần đây, số lần con trai bà theo Ninh Tri ra ngoài càng ngày càng nhiều, không giống với nửa năm trước chỉ ngây ngốc tại Lục gia không muốn ra ngoài.

Thấy con trai mặc bộ tây trang màu đỏ, vừa đẹp trai lại có tinh thần, ý cười trên mặt mẹ Lục lại càng thêm sâu.

Mẹ Lục nhanh gọi người tới châm trà, bà muốn kéo con trai đến bên ghế sô pha, nhưng tay bà còn chưa kịp đụng vào, Lục Tuyệt đã tránh ra.

Hắn cúi đầu, chạy lên lầu.
Ninh Tri nhận thấy được sự cô đơn trong mắt mẹ Lục, cô nắm bàn tay đang vươn ra của bà, “Lúc nãy anh ấy hơi mệt, mẹ, con ngồi nói chuyện cùng mẹ.”
Mẹ Lục vỗ vỗ tay Ninh Tri, “Người ta đều nói con gái là áo bông nhỏ, vẫn là sinh con gái thì tốt hơn.”
“Con không phải áo bông nhỏ.” Ninh Tri cùng mẹ Lục ngồi xuống ghế sô pha, cô khoe mẽ nói: “Con là kẹo bông gòn ngọt ngào.”
Mẹ Lục sửng sốt, ngay sau đó liền bị chọc cười thành tiếng.


Xem cái miệng nhỏ này của Ninh Tri này, khó trách Lục Tuyệt có thể nghe lọt tai lời cô nói.

“Hôm nay đi yến hội, tình huống của Tiểu Tuyệt thế nào?” Chuyện mà mẹ Lục quan tâm nhất vẫn là con trai.
“Hiện tại có lẽ anh ấy cũng đã không còn sợ hãi đi đến những nơi nhiều người nữa, lúc bắt đầu có thể anh ấy vẫn hơi lo lắng nhưng có người quen ở bên cạnh anh ấy sẽ chậm rãi thả lỏng lại.”
Tuy rằng Ninh Tri không có nói ra nhưng mẹ Lục cũng biết, người quen mà cô nói tới chỉ có thể là Ninh Tri, “Vất vả cho con rồi.”
Ninh Tri: “Không vất vả, con rất thích chăm sóc Lục Tuyệt.”
Đối với việc Ninh Tri đột nhiên tốt lên, mẹ Lục cũng nhìn thấy nhưng lại không có ý định đi tìm hiểu, làm rõ, chỉ cần Ninh Tri đối xử tốt với Lục Tuyệt thì bà cũng sẽ đối xử tốt với cô.

“Mẹ, con muốn hiểu hơn về những chuyện khi Lục Tuyệt con nhỏ, mẹ có thẻ nói cho con nghe một chút được không?” Ninh Tri cảm thấy cô phải biết nhiều hơn về chuyện của Lục Tuyệt, như vậy sẽ có lợi cho cô khi cứu hắn.
Làm người làm mẹ, mẹ Lục rất vui lòng chia sẻ với người khác chuyện về con mình, bà cười nói: “Con muốn biết cái gì?”
“Ví dụ như chuyện khi Lục Tuyệt còn nhỏ có bị người khác bắt nạt hay không, hoặc là những lúc bị thương, sinh bệnh linh tinh.”
Mẹ Lục hơi kinh ngạc khi Ninh Tri đột nhiên hỏi đến mấy vấn đề như vậy.
Bà hồi tưởng lại một chút: “Tình huống của tiểu Tuyệt đặc thù, không giống với những đứa trẻ khác, mẹ nhớ rõ khi thằng bé còn nhỏ có một thời gian rất thích đem mình nhốt vào trong tủ quần áo, cho dù mẹ có gọi như thế nào cũng không chịu ra.

Bác sĩ nói đây là cách mà người mắc bệnh tự kỷ tự bảo hộ mình.”
Mẹ Lục còn nói thêm: “Còn có một lần, thiếu chút nữa thằng bé đi lạc, mẹ lo lắng đến cả một đêm không ngủ.”
Ninh Tri cũng từng nghe nói người bệnh tự kỷ rất dễ dàng đi lạc.
Hơn nữa, bọn họ cũng không biết cách giao tiếp với người khác, khi đi lạc cũng không cầu xin sự giúp đỡ từ mọi người.

Nếu bệnh nặng hơn bọn họ còn không biết cách tránh xe ở trên đường, rất nguy hiểm.

Khi mẹ Lục nhắc tới những chuyện này, trong giọng nói của bà không chút oán giận, bà cũng không cảm thấy Lục Tuyệt là một gánh nặng của mình.


Ninh Tri lại cùng mẹ Lục nói chuyện thêm một lúc nữa, sau đó mẹ Lục lấy một hộp quà từ trong đống đồ đem từ hội đấu giá về.
Bà đưa cho Ninh Tri.
“Đây là......” Ninh Tri mở hộp ra, bên trong có một chiếc kim cài áo đính một viên đá quý, màu đá quý đỏ tươi như máu, tản ra thứ ánh sáng mê người.

“Đây là quà mà mẹ mua về từ hội đấu giá, con giữ lấy đi.” Mẹ Lục cười nói: “Màu sắc tươi sáng như thế phải để mấy người trẻ tuổi như con mang mới đẹp.”
Ninh Tri liếc mắt một cái liền nhìn ra giá trị của chiếc kim cài áo này, viên đá quý gắn trên chiếc kim cài tuy rằng không thể nói là cực phẩm nhưng cũng vô cùng hiếm có, ít nhất cũng phải bỏ ra tám trăm vạn mới có thể lấy nó về tay.

Cô không nghĩ tới lần trước mẹ Lục tặng cô một chiếc vòng ngọc, bây giờ lại đứa thêm một viên đá quý.

Ninh Tri đột nhiên phát hiện có một người mẹ chồng hào phòng thực sảng khoái!
Mà lúc này, Lâm Điềm Điềm từ cửa tiến vào vừa lúc nhìn thấy Ninh Tri đeo chiếc kim cài áo mà mẹ Lục đưa cho, bước chân cô ta hơi khựng lại, ánh mắt có chút trầm xuống.

Ninh Tri không chỉ thay đổi thái độ với cô ta mà còn học được cách lấy lòng mẹ Lục.

.


Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement