Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full)

Ads

Cả cơ thể như chìm đắm vào trong trạng thái huyền diệu khó mà diễn tả.

So với sự mệt mỏi muốn chết của lần trước, thì lần này rõ ràng nhẹ nhàng và dễ chịu hơn rất nhiều, khiến người ta không kiềm lòng được mà muốn nhập tâm hơn nữa.

Chẳng mấy chốc, hắn đã vẽ xong ba tấm hoa văn Hoả Vân, tất cả đều đã được in thành công.

Nghĩ ngợi một chút, trong Tuế Nguyệt Tâm Kinh từng ghi chép, Hoả Vân Đan kỳ thực còn có thể phối thêm với hai loại Linh văn khác.

Một viên Hoả Vân Đan nếu như đồng thời sở hữu ba đạo Linh văn…

Lâm Nhất nghĩ mà thấy hưng phấn hẳn lên, liền trải tờ Linh giấy ra rồi bắt đầu chuyên tâm vẽ vời.

Vẽ được một nửa thì có tiếng chân vang lên, Lâm Nhất như thể gặp ma, mặt biến sắc: “Thằng chó con, ngươi động vào bút của ta làm cái gì!”

Lâm Nhất đang tập trung, hơi phân tâm liền bị loạn tiết tấu.

Tử Diên Thánh Hoả kèm theo sức mạnh Tuế Nguyệt đang ngưng tụ ở đầu bút bỗng nhiên tản ra khiến cả cây bút cháy bùng lên.

Bút Lệnh Văn cực kỳ quý giá bị đốt cháy thành tro bụi trong tay Lâm Nhất.

Lâm Nhất quay đầu nhìn về phía Khô Vân đại sư, lại nhìn đám tro tàn trong tay mình, vẻ mặt có chút sượng sùng.

“Bút Linh văn của ta!”

Khô Vân đại sư xót đến mức hai mắt đỏ cả lên, nhào đến đẩy Lâm Nhất ra.

Nhìn thấy cây bút đã bị cháy sạch thành tro, hai hốc mắt ông ta ầng ậng nước, run rẩy nói: “Đây là cây bút mà phụ thân truyền lại cho ta, ta hứa với ông ấy, nhất định phải dùng cây bút này để trở thành Huyền sư cấp hai sao! Đáng ghét…Thằng chó con này, ngươi có biết là không được tuỳ tiện đụng vào bút của người khác không, ngươi có cho phép người khác lén lút động vào kiếm của ngươi không?”

Lâm Nhất hơi thất thần, hắn biết bản thân đã phạm vào điều cấm kỵ liền vội vàng xin lỗi: “Đại sư, thực sự xin lỗi…”.

“Cút! Thằng chó con, uổng cho ta trước đó còn muốn để ngươi kế thừa y bát của ta, mới có ba ngày thôi, cái đuôi chó của ngươi đã vểnh lên tận trời rồi!”

Sắc mặt Khô Vân đại sư lạnh lùng, tức đến run rẩy chỉ vào Lâm Nhất nói: “Ngươi mau cút đi cho ta, nếu không phải trước đó ngươi làm việc chăm chỉ thì ta còn muốn giáng ngươi thành nô dịch thử thuốc luôn rồi!”

Đại sư của Đan Dược điện quả thực có quyền này.

Đầu mày Lâm Nhất khẽ nhíu, cảm xúc trong lòng sa sút, mặc dù hắn có chút khinh thường Khô Vân đại sư.

Nhưng trong ba ngày này, Khô Vân đại sư cũng coi như tân tâm tận sức dạy hắn rất nhiều thứ.

Không có những thứ này, đến tận bây giờ có lẽ hắn cũng chưa biết chút gì về luyện thuốc.

Nhưng bản thân lại làm hỏng cây bút Linh văn của người ta, quả thực là hổ thẹn với đối phương.

Hắn hiểu được cảm xúc của Khô Vân đại sư, giống như có ai đó làm hỏng Táng Hoa kiếm của hắn vậy, hắn chắc chắn phải giết chết đối phương mới hả giận.

Lâm Nhất ngược lại hy vọng Khô vân đại sư có thể trừng phạt hắn một chút.

“Cút! Mau cút đi cho ta, cuốn xéo cho khuất mắt ta!”

Khô Vân đại sư không có chỗ trút giận, chỉ vào Lâm Nhất chửi.

Lâm Nhất ngập ngừng muốn nói lại thôi, hắn muốn nói cho ông ta biết mình đã in dấu thành công mấy viên Hoả Vân Đan.

Nhưng đối phương lại không ngừng mắng hắn cút, cảm xúc có chút mất khống chế, Lâm Nhất sợ cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn sẽ có vấn đề nên đành thôi.

“Đại sư, xin lỗi”.

Cúi người vái chào, Lâm Nhất âm thầm rời đi.

Đợi sau khi Lâm Nhất đi ra ngoài được một lúc, Khô Vân đại sư mời dần dần bình tĩnh lại, chỉ là vẻ mặt mang theo chút thê lương.

Trước khi phụ thân của ông ta mất đã truyền lại cây bút này cho ông ta, trước mặt cha mình ông ta đã từng lập lời thề nhất định phải dùng cây bút này trở thành Huyền sư cấp hai sao.

Nhưng bây giờ… đều đã trở nên vô nghĩa.

“Phụ thân, khiến người phải thất vọng rồi, con đường này thực sự quá khó khăn…”.

Nhớ lại trong một tháng nổ lò bốn lần, ông ta đã trở thành trò cười cho Đai Dược điện, ký ức về mọi chuyện trước đây ùa về. Nước mắt ầng ậng trong hốc mắt, Khô Vân đại sư cố nhịn để không cho nước mắt rơi xuống.

“Đây là…”.

Bỗng nhiên, sắc mặt ông ta thay đổi, phát hiện Hoả Vân Đan trên bàn có chút khác lạ.

Cầm lên tay nhìn kỹ lại, bên dưới chính là hoa văn Hoả Vân uốn lượn, một tấm, hai tấm… tất cả ba tấm, đều đã thành công in lên trên Hoả Vân đan.

Nhớ lại lúc trước, cả người Lâm Nhất đều bẩn thỉu nhếch nhác, nhưng biểu cảm trên mặt lại vô cùng chăm chú.

Lảo đảo!

Mặt Khô Vân đại sư biến sắc, cơ thể run lên, Hoả Vân Đan từ trong tay ông ta lăn xuống đất.

“Đứa nhỏ này… Ta thật là khốn nạn, ta trách nhầm đứa nhỏ này rồi!”

Nỗi hổ thẹn dâng lên ào ạt, nước mắt của Khô Vân đại sư không kiềm được mà chảy dài. Đứa nhỏ này, rõ ràng là một kỳ tài cái thế, hắn rõ ràng nắm chắc rồi mới động đến bút.

Không phải do ông ta chen ngang thì bút Linh văn sẽ không thể bị huỷ.

Nhưng ông ta, còn mắng Lâm Nhất thậm tệ như thế, thậm chí câu thằng chó con cũng chửi mấy lần.

Nhưng Lâm Nhất lại không hề phản bác mà để mặc ông ta chửi mắng như tát nước.

Một lão già mấy chục tuổi mà còn chẳng bằng một đứa nhỏ.

Đưa tay lau mặt xong, Khô Vân đại sư giống như mất cả linh hồn, xông thẳng ra ngoài.

Không được, ta phải đi tìm hắn!

Trong đại sảnh của Đan Dược điện, Lâm Nhất mới đi ra đã trông thấy người quen, chính là Hoàng Phủ Tịnh Hiên.

“Thật trùng hợp, Lâm huynh ba ngày này sống thế nào, giờ đã coi như thoát khỏi khổ ải chưa?”, Hoàng Phủ Tịnh Hiên khẽ mỉm cười, chọc ghẹo nói.

Nét mặt Lâm Nhất âm u, trông hơi thương cảm, hắn cười khổ một tiếng nhưng không muốn nhắc đến nữa.

“Tránh ra, tránh ra cho bản chấp sự!”

Bên trong đại sảnh bỗng vang lên những tiếng chân bước dồn dập, sau đó liền thấy Liễu Nguyệt và Hồ Tinh Dương mang theo một đám hộ vệ, dáng vẻ hùng hổ và hung hãn xông đến.

Lâm Nhất cùng Hoàng Phủ Tịnh Hiên đều biến sắc.

“Bắt hắn lại cho ta!”

Hồ Tinh Dương nở nụ cười vặn vẹo, chỉ về Lâm Nhất quát.

Hoàng Phủ Tịnh Hiên biến sắc, trầm giọng nói: “Từ Từ! Chấp sự Hồ, ngươi có biết hắn ta là ai không?”

Hồ Tinh Dương bật cười ha hả: “Ta đương nhiên biết, nhưng đây là Đan Dược điện, hắn không chỉ huỷ đi bút Linh văn của Khô Vân đại sư mà còn muốn bỏ trốn. Ta nói cho ngươi biết, không có cửa đâu, chưa nói đến Hân Nghiên, cho dù là Lạc Phong trưởng lão đến đây thì cũng không cứu được ngươi đâu!”

Liễu Nguyệt khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt cao ngạo, lạnh lùng cười nói: “Tiểu Kiếm Nô, ngươi gây ra tội lỗi tày đình, hôm nay đừng hòng thoát được khỏi đây. Ngoan ngoãn ở lại đây làm nô dịch thử thuốc đi!”

Hoàng Phủ Tịnh Hiên biến sắc, không chỉ hắn ta, tất cả mọi người trong đại điện đều tái mét mặt.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement