Long Uy Chiến Thần - Uy Long - Huy Vũ (full)

Ads

Một số binh sĩ vừa xuống xe đã nhanh chóng lắp súng máy ngay tại chỗ.

Vì lúc này Lê Uy Long, Chu Nhược Mai và hai người bạn của họ vẫn đang bị trói chặt vào thân cây, nên những người lính này không dám bắn bừa, họ sợ rằng đạn lạc có thể khiến Lê Uy Long và những người khác bị thương.

Những người đang có mặt ở Thung lũng Ngạc Na lúc này bỗng nhiên trông thấy tất cả đầu súng trên các xe tăng, xe bọc thép và mũi súng của vô số binh lính đang chĩa về phía mình, ai nấy đều thất thần sợ hãi!

“Không phải là diễn tập đâu! Mau chạy đi!” Hoàng Minh Yên bất giác tỉnh khỏi cơn mơ. Ông ta nhanh chóng hiểu ra rằng đội hình hoành tráng này nhất định không phải là một cuộc diễn tập thông thường của quân đội, nên ngay lập tức ra hiệu lệnh cho đàn em trốn vào các ngọn núi xung quanh Thung lũng Ngạc Na.

Những người có mặt tại hiện trường vội vã giải tán, ai nấy đều cố gắng chạy nhanh nhất có thể và sẵn sàng giẫm đạp lên nhau để được chạy trước.

Mặc dù trong tay bọn họ cũng có súng, nhưng mấy khẩu súng ngắn đó làm sao so được với các khẩu đại pháo và lôi kích của quân đội? Làm sao bọn chúng dám đối đầu với cả một quân đoàn được trang bị vũ khí tận răng như vậy chứ?

Từng người đều lần lượt vứt bỏ mũ bảo hiểm và áo giáp rồi vội vã chạy trốn một cách thảm hại, nhiều người trong số đó đã bị giẫm đạp đến chết.

Các thành viên gia đình họ Trương cũng quá sợ hãi và mạnh ai nấy chạy, náo loạn như một bầy vịt, ngay cả tộc trưởng Tạ Ngọc Liên đứng thần ra đó cũng bị họ phớt lờ.

“Đợi tôi với, ai đó làm ơn giúp tôi với!” Tạ Ngọc Liên đã bảy mươi tuổi, bà ta không thể nào chạy nhanh được, khung cảnh xung quanh lại quá hỗn loạn khiến bà hoàn toàn không biết nên làm gì, chỉ đành cố gắng hét lên.

Tuy nhiên, con cháu của bà ta hiện còn chạy nhanh hơn cả ngựa chiến bị thúc roi. Mạng họ còn lo chưa xong, đâu còn tâm trí mà ngó ngàng đến Tạ Ngọc Liên?

Lê Uy Long im lặng nhìn những người đang vội vã chạy trốn kia một cách lạnh lùng. Anh biết rằng cho dù có cố gắng đến thế nào đi nữa, không ai trong số họ có thể chạy thoát được! Đội quân của anh đã đến, và một cuộc tàn sát đẫm máu sẽ chính thức bắt đầu!

Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng cũng rất hoảng loạn vào lúc này, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng họ đã bị trói cố định  vào một cái cây nên có muốn cũng không thể chạy nổi.

Trong lòng ba cô gái thực sự cảm thấy rất kỳ lạ. Chính xác thì đội quân này tại sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ là đến để cứu họ?

Lúc này, Ánh Hạ đã bị thương rất nặng, dĩ nhiên cô không thể chạy nổi. Nhưng cho dù không bị thương, cô cũng sẽ không chạy. Bởi vì đối với cô quân đội khoog phải kẻ thù, cô cũng hoàn toàn trong sạch nên không việc gì phải e sợ cuộc thanh trừng của họ cả!

Vừa lúc đó, Lưu Bảo Kim và Thiên Thành đều đã ra khỏi xe và vội vã chạy về phía Lê Uy Long để giải cứu anh.

Một lượng lớn binh sĩ cũng chạy ngay theo họ.

Nhìn thấy cảnh này, Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh, Nguyễn Tú Hằng và cả Ánh Hạ đều hết sức ngạc nhiên. Chẳng lẻ cả một quân đoàn lớn như vậy thực sự  đến đây để cứu Lê Uy Long?

“Soái tướng! Chúng tôi đã đến giải cứu chậm trễ, xin Soái tướng tùy ý trừng phạt!” Lưu Bảo Kim và Thiên Thành đồng thanh nói.

Trong lúc đó, những cỗ xe tăng và xe chiến đấu vẫn đang gầm rú ầm ầm, mặt  đất xung quanh cũng rung chuyển dữ dội, bốn cô gái thì lại ở cách khá xa vị trí của Lê Uy Long, vì vậy họ không thể nghe thấy Lưu Bảo Kim và Thiên Thành đang nói với Lê Uy Long những gì.

“Đừng mất thời gian thêm nữa! Chuyện đó nói sau! Hãy mau phá mấy cái kiềng sắt này giúp tôi!” Lê Uy Long cáu kỉnh nói. Bọn họ quả thực đã đến muộn. Nếu không nhờ Ánh Hạ đến trước và chiến đấu ác liệt với đám xã hội đen đó, thì khi quân đội đến, chắc hẳn anh đã trở thành phế nhân, và vợ anh cũng như Ngô Tường Ninh, Nguyễn Tú Hằng đã bị hủy hoại cả rồi!

“Vâng!” Thấy Lê Uy Long đang giận dữ đùng đùng, Lưu Bảo Kim và Thiên Thành đều toát mồ hôi lạnh, không dám nói thêm câu nào.

Thiên Thành ngay lập tức đi ra đằng sau Lê Uy Long, sau đó dùng hai tay nắm chặt lấy hai thanh sắt sau cổ anh rồi kéo mạnh khiến chúng uốn cong và bật ra.

Sau khi Thiên Thành bẻ gãy tất cả các kiềng sắt trên cơ thể Lê Uy Long, Lưu Bảo Kim mới nói: “Soái tướng, toàn bộ sư đoàn đã sẵn sàng, xin anh hãy ra hiệu lệnh!”

“Tất cả những kẻ đang có mặt ở thung lũng Ngạc Na này đều có tội, chúng ta sẽ giết tất cả bọn chúng!” Lê Uy Long cau mày nói đầy giận dữ.

Những kẻ bỉ ổi này không chỉ muốn hủy hoại vợ của anh và Ngô Tường Ninh, Nguyễn Tú Hằng, mà còn đánh đập cảnh sát Ánh Hạ thậm tệ, thậm chí ngay cả khi Ánh Hạ đã bị thương nặng, bọn chúng vẫn muốn cưỡng bức cô ấy. Thật sự là một lũ súc sinh không có liêm sỉ. Bọn chúng phải chết thì xã hội này mới tốt đẹp lên được!

“Vâng! Tôi đã hiểu.” Lưu Bảo Kim và Thiên Thành đồng thanh nói.

“Riêng Hoàng Minh Yên, Cao Kim Bình, Tạ Ngọc Liên, Trương Minh Trí, cùng với quân sư Võ Trung Hiếu và bốn thủ lĩnh khu vực của băng Hổ Báo, các anh bằng mọi cách phải bắt sống chúng về đây. Để ngày mai tôi có thể tự tay giết chúng trước mộ cha tôi! Tuyệt đối không được để bất cứ ai trốn thoát!” Lê Uy Long nói thêm.

Anh biết rằng súng đạn không có mắt, và kẻ thù cũng có rất nhiều súng. Nếu có thể nhanh chóng bắt sống những kẻ cầm đầu này, anh có thể giúp cho binh lính của mình không phải chịu quá nhiều thương vong, tránh những thiệt hại không cần thiết. Vì vậy bắt sống chúng là một việc cần thiết và cấp bách hơn bao giờ hết.

“Vâng!” Sĩ quan Lưu và Thiên Thành lập tức tuân lệnh.

“Được rồi, trước hết hãy thông báo với bác sĩ quân đội và đưa nữ cảnh sát đang bị thương nặng đằng kia lên xe điều trị, rồi sau đó chúng ta sẽ hành động!” Lê Uy Long nói.

Dù sao, đám lâu nhâu đó cũng không thể trốn thoát, cứ để chúng chạy thêm một lúc cho mệt nhoài đi cũng được! Lúc này cứu mạng Ánh Hạ mới là ưu tiên hàng đầu.

“Đã rõ!” Lưu Bảo Kim và Thiên Thành nói lớn.

“Nếu không nhờ cô ấy đến kịp lúc và một mình chiến đấu với hàng ngàn người, kéo dài thời gian, thì lúc này chắc tôi và mọi người đã bị chúng hành hạ đến chết rồi! Nhất định phải cứu sống cô ấy!” Lê Uy Long nói tiếp, mắt nhìn về phía Ánh Hạ.

“Vâng!” Nghe tới đây, Lưu Bảo Kim và Thiên Thành bỗng cảm thấy thật xấu hổ vì đã không thể đến kịp lúc. Đồng thời họ cũng rất nể phục nữ cảnh sát Ánh Hạ dũng cảm, một cô gái nhỏ bé như thế lại dám chiến đấu chống lại hàng ngàn kẻ thù độc ác.

Nhìn thấy những vết thương rướm máu trên tay và chân của Lê Uy Long, họ cũng biết rằng mình thực sự đã đến muộn.

“Còn nữa, đã nói đừng gọi tôi là Soái tướng mà, tôi vẫn đang là một gã con rể vô dụng thấp hèn cơ mà.” Lê Uy Long thì thầm.

“Ấy, chúng tôi suýt quên mất! Nhưng giờ anh có thể yên tâm rồi.” Thiên Thành nói và cười nhạt.

“Được, vậy hãy hành động ngay đi!” Nói xong, Lê Uy Long lập tức đi thẳng đến chỗ cái cây nơi Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng đang bị trói.

Thiên Thành và một nhóm binh sĩ khác lập tức đi theo để bảo vệ anh.

Lưu Bảo Kim thì vội vã đi gọi bác sĩ quân y đến giải cứu Ánh Hạ.

Với một sự kiện quan trong như hôm nay, sư đoàn tác chiến này đã được cấp trên bố trí các bác sĩ quân y tài giỏi nhất trong cả nước cùng với các thiết bị y tế hiện đại nhất. Nhất quyết không để xảy ra sơ sót nào.

Các bác sĩ quân y vừa nhận được lệnh liền ngay lập tức khiêng cáng chạy đến đưa Ánh Hạ vào một chiếc xe gần đó để chữa trị.

Khi Lê Uy Long và Thiên Thành đến chỗ Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng, hai người nhanh chóng tháo dây trói trên người các cô gái và mở còng tay đang thít chặt da họ.

Tới tận lúc này, Nhược Mai, Tường Ninh và Tú Hằng vẫn còn chưa hết sốc. Họ chết lặng, không dám tin rằng mình đã thực sự được giải cứu.

Tất nhiên, họ không nghe thấy cuộc trò chuyện trước đó giữa Lê Uy Long với hai sĩ quan quân đội kia.

“TThiên Thành đã đến quá trễ, khiến chị dâu phải sợ hãi rồi, xin cứ trừng phạt tôi đi!” Thiên Thành cúi mặt nói.

“Là anh đã đưa đội quân này đến sao?” Chu Nhược Mai đã định thần lại và hỏi ngay khi thấy Thiên Thành lên tiếng.

“Đúng vậy.” Thiên Thành nói.

“Đừng lo, cứ đi theo bọn anh!” Lê Uy Long không muốn lãng phí thêm thời gian nữa. Anh chỉ muốn ba người họ rời khỏi nơi tang tóc này thật nhanh, để anh và những binh sĩ khác có thể lập tức nổ súng tiêu diệt bang Hổ Báo và Trương gia.

Vì vậy, ba cô gái đã theo Lê Uy Long lên một chiếc xe bọc thép gần đó.

Theo lệnh Thiên Thành vừa nãy, nhóm lính phải luôn theo sát Lê Uy Long để ngăn các thành viên của băng Hổ Báo bất ngờ nổ súng làm anh bị thương.

“Mọi người hãy lên chiếc xe bọc thép này trước và ngồi yên ở trong đó chờ tôi.” Lê Uy Long nói với Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng.

Dù sao, ở đây cũng có rất nhiều xe bọc thép, cho dù lực lượng băng Hổ Báo rất đông, nhưng để đối phó với chúng không nhất thiết phải huy động đến toàn bộ số xe này. Những chiếc xe còn lại này tương đối an toàn và có thể giúp họ tránh các rủi ro không cần thiết.

Mặt khác, khi chiến tranh bắt đầu, súng đạn không có mắt và nếu lỡ may họ bị trúng đạn lạc thì coi như mọi cố gắng chiến đấu của Lê Uy Long và quân sĩ đều trở thành vô ích.

“Được, em biết rồi.” Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng khó khăn lắm mới thoát khỏi nanh vuốt của băng Hổ Báo, dĩ nhiên họ tự biết phải bảo vệ bản thân, vì vậy tất cả đều lần lượt bước lên chiếc xe bọc thép này.

Cùng lúc này, các bác sĩ quân y cũng đã đưa Ánh Hạ lên một chiếc xe quân sự gần đó, sẵn sàng chữa trị cho cô.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement