Long Uy Chiến Thần - Uy Long - Huy Vũ (full)

Ads

Ngày hôm sau, Lê Uy Long dậy sớm bởi vì hôm nay là ngày anh tổ chức lễ phúng điếu cho cha nuôi Dương Văn Đoàn của anh.

Khi Lê Uy Long làm bữa sáng xong thì Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng, Ngô Tường Ninh và Ánh Hạ cũng lần lượt thức dậy.

Trong khi ăn sáng, Chu Nhược Mai bật Tivi. Cô muốn nghe tin tức địa phương, xem có thông tin gì về vụ thanh trừng ở thung lũng Ngạc Na đêm qua không.

Tuy nhiên, ngay khi TV được bật, tất cả đều sững sờ khi thấy video ông Dương Văn Đoàn khổ chiến với lũ tay chân của Bang Hổ Báo và Trương gia để cứu cô nữ sinh vào đêm hôm đó đang được công chiếu!

Nhìn thấy những cảnh này, Ánh Hạ, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng đều bị sốc!

Người ngạc nhiên nhất là Ánh Hạ, bởi vì cô đã bỏ rất nhiều công để tìm kiếm những video này nhưng đều không thể tìm thấy!

“Tại sao đài truyền hình lại có video này?” Ánh Hạ bối rối thắc mắc.

“Tôi đã cung cấp nó cho đài truyền hình.” Lê Uy Long nói một cách thản nhiên.

“Tại sao anh lại có video này?” Ánh Hạ thậm chí còn ngạc nhiên hơn nữa.

“Thiên Thành đã giúp tôi tìm thấy nó.” Lê Uy Long chuyển hướng sang người đồng đội cấp dưới.

“Video này đã bị Hoàng Minh Yên cho hủy từ lâu. Làm thế nào anh ta có thể tìm thấy nó?” Ánh Hạ vẫn không thôi thắc mắc và hỏi lại.

“Miễn là cậu ta muốn, không có gì cậu ta không thể làm được.” Lê Uy Long nhẹ giọng nói.

Đến đây thì Ánh Hạ không  hỏi thêm câu  nào nữa. Nếu Thiên Thành đã có thể lãnh đạo một sư đoàn hoành tráng tới thung lũng Ngạc Na để cứu Lê Uy Long như đêm qua thì việc muốn khôi phục một video cũng không phải việc to tát gì.Vậy là tất cả lặng im theo dõi video trên màn hình tivi.

Nhìn thấy Ông Dương Văn Đoàn kéo lê một chân bị thương, chiến đấu một mình với hàng chục người, và cuối cùng chết đứng trong trận chiến, nước mắt bốn người phụ nữ rơi xuống như mưa.

Tất cả họ đều khóc vì thương xót và cảm phục tinh thần anh dũng của ông Dương Văn Đoàn.

Mặc dù Chu Nhược Mai cũng ở đó vào cái đêm định mệnh đó, cũng đã từng được Lê Uy Long cho xem lại video, nhưng nhìn những cảnh này cô vẫn không thể ngăn mình rơi nước mắt.

“Lê Uy Long, anh đừng quá đau buồn. Cha của anh đã chiến đấu vô cùng dũng cảm. Ông là một anh hùng thực sự! Tôi ngưỡng mộ ông!” Ánh Hạ nghẹn ngào.

Lê Uy Long nhìn trân trân vào màn hình tivi, lòng tràn ngập nỗi hận thù và đau xót. Anh không thể cất tiếng đáp lời Ánh Hạ vì nếu cất tiếng, anh sợ rằng mình sẽ khóc!

“Trương Minh Trí và đám tay chân bang Hổ Báo thật sự là những kẻ hung ác cùng cực. Chú Dương Văn Đoàn đã bị đánh tới chết bởi những kẻ vô nhân đạo như vậy. Chúng thật xứng đáng phải đền tội!” Ngô Tường Ninh giận dữ nói trong nước mắt.

“Đúng vậy! Bọn chúng thực sự là những con thú chứ không phải con người! Chúng đáng phải chết cả trăm lần mới hả!” Nguyễn Tú Hằng căm phẫn nói.

“Nếu chú Đoàn không kịp thời xuất hiện giải cứu thì không biết cuộc đời cô gái nhỏ đó sẽ bị hủy hoại đến như thế nào. Đây rõ ràng là một hành động vô cùng dũng cảm. Vậy mà Hoàng Minh Yên dám cố tình hủy đi bằng chứng và nói về vụ án đó như một cuộc ẩu đả thông thường, vô lí do. Hắn thực sự là một kẻ khinh thường pháp luật, coi trời bằng vung!” Ánh Hạ tức giận.

Sau đó, cô quay sang Lê Uy Long: “Lê Uy Long, bây giờ Trương Minh Trí, Trương gia và đám đầu sỏ bang Hổ Báo đã nằm trong tay anh. Anh dự định làm gì với chúng?”

“Cô sẽ biết khi nào lễ phúng điếu bắt đầu,” Lê Uy Long nói.

“Tốt hơn là giao chúng lại cho phía cảnh sát chúng tôi. Tôi hứa rằng chúng sẽ bị trừng phạt thích đáng.” Ánh Hạ khẳng định.

“Cô không cần phải ôm thêm việc vào mình. Cô đã có rất nhiều việc quan tâm rồi phải không?”  Lê Uy Long từ chối.

Lúc này, tại gia đình họ Chu… Mọi người đang ăn sáng.

Họ không có thói quen xem TV vào bữa sáng.

“Văn Thiệu, con định thực sự sẽ tham dự lễ phúng điếu cho cha nuôi của Lê Uy Long đấy à?” bà Chu nhướng mày nhìn Chu Hòa hỏi.

“Vâng. Ông Dương Văn Đoàn là thông gia của vợ chồng con. Đương nhiên con phải đến lễ phúng điếu cho ông ấy.” Chu Hòa trả lời.

“Chẳng có bất cứ lý do nào bắt con phải đến tham dự cái buổi lễ quái quỷ đó cả. Con không nên đi!” bà Chu lên giọng.

“Con đã hứa với Uy Long, làm sao con không đi cho được?” Chu Hòa cố gắng thuyết phục bà Chu.

“Lê Uy Long tuy là con rể của con. Nhưng thằng con rể như nó thật sự là một đứa vô tích sự. Con không cần phải giữ lời với nó!” Bà già Chu dài giọng khinh miệt khi nhắc tới Lê Uy Long.

“Mẹ ơi, đừng nói nhiều như vậy.Con đi một lát rồi về, con sẽ về ngay, không lâu đâu.” Chu Hòa cố gắng giữ hòa khí với bà mẹ độc đoán của mình..

“Thôi được rồi. Thế thì con cứ đi làm bất cứ điều gì mà con muốn. Dù sao con nay cũng đủ lông đủ cánh rồi, đâu cần phải nghe lời ta nữa!” Thấy Chu Hòa khăng khăng đòi đi, bà Chu không tiện can ngăn gì nữa đành nói dỗi.

“Lệ Bình, bà cũng đi với tôi để tiễn đưa ông ấy!” Chu Hòa nói với Tô Ánh Tuyết.

“Tôi …”

Tô Ánh Tuyết do dự. Nhớ đến việc chính bà ta đã đuổi Dương Văn Đoàn ra khỏi biệt thự của vợ chồng Nhược Mai nên ông mới bị giết, bà ta thực sự không dám đối mặt với buổi lễ phúng điếu của ông.

Tuy nhiên, trong lòng bà ta cũng thực sự hối lỗi nên vừa muốn đi tạ tội lại vừa sợ hãi không dám đặt chân đến trước bàn thờ của người quá cố. Vì vậy bà ta rất hốt hoảng trong lòng, không quyết định được có nên đi hay không.

“Đó chỉ là một buổi lễ phúng điếu. Có ai bắt bà tới đó làm gì đâu. Tại sao bà lại do dự?” Chu Hòa nhìn vẻ mặt căng thẳng của Tô Ánh Tuyết và hỏi.

“À… Ừm… Thôi được rồi. Tôi sẽ đi với ông.”

Cuối cùng bà ta đành đồng ý.

Bầu trời hôm nay xám xịt. Mưa phùn lắc rắc làm không khí càng thêm thê lương. Có lẽ ông trời cũng biết hôm nay diễn ra một buổi lễ long trọng, buồn bã dành cho một người hàm oan quá cố nên mưa mới rơi như vậy…

Vào thời điểm này, tất cả các trung tâm mua sắm ở thành phố Quốc Hòa và toàn bộ các màn hình lớn trên các bức tường bên ngoài các tòa cao ốc đều phát video ông Dương Văn Đoàn một mình khổ chiến với đám người nhà họ Trương và bang Hổ Báo. Rất nhiều người dân đi qua nhìn thấy đều dừng lại theo dõi. Tất cả đều cảm động trước tinh thần anh dũng của ông, người không sợ kẻ thù mạnh mẽ, đã từ bỏ mạng sống của mình để cứu người khác và thà chết chứ không rút lui. Bọn họ cũng vô cùng phẫn nộ trước hành vi tàn bạo của Trương gia và đám tay chân bang Hổ Báo.

Chỉ trong một thời gian ngắn, gần như toàn bộ thành phố Quốc Hòa đều biết về những việc làm anh hùng của ông Dương Văn Đoàn. Hầu như tất cả đều phải rơi nước mắt trước cái chết oan khuất của ông. Họ cũng biết rằng hôm nay Lê Uy Long sẽ tổ chức một buổi lễ phúng điếu cho ông tại Nghĩa trang Minh Thọ. Nhiều người muốn đến bày tỏ lòng kính trọng với ông, một người đã hy sinh anh dũng vì công lý.

Bích Loan hôm qua phải trực đêm. Cô lo lắng về Lê Uy Long suốt đêm, tự hỏi liệu Thiên Thành có thể giải cứu được anh không. Hôm nay khi nghỉ làm, trên đường về nhà cô lại được xem trận chiến đẫm máu của Dương Văn Đoàn chống lại đám xã hội đen hung ác. Biết tin hôm nay Lê Uy Long sẽ tổ chức một buổi lễ phúng điếu cho người cha nuôi trong nghĩa trang Minh Thọ, cô thực lòng muốn tới đưa tiễn người cha của vị anh hùng trong lòng cô.

Đồng thời, cô còn muốn xem Lê Uy Long có thực sự xuất hiện hay không.

Sự việc đội quân của Lê Uy Long đã quét sạch bang Hổ báo và Trương gia tại thung lũng Ngạc Na đêm qua vẫn chưa hề được tiết lộ. Do đó, người dân thành phố không hề biết bang xã hội đen hùng mạnh quen thói áp bức dân lành suốt mấy chục năm nay đã hoàn toàn bị xóa sổ. Tất nhiên, họ cũng không biết rằng những kẻ đứng đầu gia đình nhà họ Trương, đám đầu sỏ của Bang Hổ Báo, cùng với Hoàng Minh Yên, Giám đốc công an thành phố, và Trương Minh Thành, Bí thư thành ủy Thành phố, đều đang nằm trong tay kẻ bí ẩn Lê Uy Long.

Tất nhiên, gia đình cô nữ sinh Lâm Khánh Hoa cũng xem được video, biết tin Lê Uy Long tổ chức lễ phúng điếu cho người anh hùng quá cố vào hôm nay nên họ cũng lập tức đến nghĩa trang Minh Thọ.

Ông Dương Văn Đoàn chết vì cứu cô nên đương nhiên cô phải tới.

Nói tóm lại, vào lúc này, rất nhiều công dân của thành phố đều cảm động trước sự hi sinh dũng cảm của ông Dương Văn Đoàn khi một mình chiến đấu với lũ xã hội đen hung ác, và tất cả đều muốn đến viếng ông. Các cửa hàng hoa tang ở thành phố Quốc Hòa đều hết hàng vì nguồn cung không đủ cho nhu cầu của khách hàng trong ngày hôm nay.

Lê Uy Long, Chu Nhược Mai và những người khác đã kết thúc bữa sáng trong bầu không khí buồn bã khi Thiên Thành dẫn đầu một nhóm binh sĩ tới biệt thự đồi Mây.

Thiên Thành và một vài binh sĩ bước vào biệt thự của Lê Uy Long. Số còn lại chờ phía bên ngoài.

“Anh Long, sắp đến giờ rồi, anh đã sẵn sàng chưa?” Thiên Thành nói ngay khi anh bước vào.

“Tôi đã sẵn sàng. Chúng ta có thể lên đường bất cứ lúc nào”, Lê Uy Long nói.

“Tôi đã mang đến cho anh hai bộ tang trắng. Anh hãy mặc vào đi.” Thiên Thành nói xong liền cầm bộ áo tang trên tay người lính đứng cạnh rồi trao cho Uy Long

Hai bộ áo tang này một bộ dành cho Lê Uy Long và bộ kia dành cho Chu Nhược Mai. Đó là lẽ dĩ nhiên bởi vì Lê Uy Long là con trai và Chu Nhược Mai là con dâu của ông.

Lê Uy Long lấy hai bộ áo tang trắng từ tay Thiên Thành, đưa một bộ cho Chu Nhược Mai, và nói: “Nhược Mai, em hãy vào phòng khoác áo này lên!”

Chu Nhược Mai kính cẩn nhận lấy bộ áo tang và bước vào phòng.

Khi Lê Uy Long và Chu Nhược Mai mặc xong bộ áo tang của họ, Thiên Thành cũng đưa cho Ánh Hạ, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng mỗi người một chiếc khăn tang và một bông hoa cúc trắng. Anh hướng dẫn họ buộc các khăn tang trên cánh tay và cài bông cúc trắng trên ngực áo.

Một lúc sau, Lê Uy Long và Chu Nhược Mai ra khỏi phòng.

Cả hai đều mặc một bộ đồ trắng và đeo khăn tang trắng trên đầu.

“Được rồi, đi thôi!” Lê Uy Long nói.

Thế là mọi người ra ngoài.

Lê Uy Long và Chu Nhược Mai đi chung một chiếc xe do Thiên Thành đích thân lái.

Ánh Hạ, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng lên một chiếc jeep do một sĩ quan điều khiển, đi theo xe của Lê Uy Long và tiến đến nghĩa trang Minh Thọ.

Trên đường đi, Lê Uy Long, Chu Nhược Mai và những người khác nhìn thấy rất nhiều phương tiện đều hướng về phía Nghĩa trang Minh Thọ. Nhiều người trong số họ còn cầm hoa trắng trên tay.

“Tại sao lại có nhiều người đổ về hướng này như vậy?” Lê Uy Long hỏi.

“Anh Long, anh không biết đấy thôi. Hôm nay khi công chiếu đoạn video về trận chiến đẫm máu của ông Dương Văn Đoàn, rất nhiều người đã thể hiện sự cảm động và muốn đến đây để tưởng niệm ông.” Thiên Thành nói.

“Vậy thì cậu cần chú ý thắt chặt an ninh hơn nữa. Nhiều người đến thế này nhưng buổi lễ vẫn phải được diễn ra một cách có trật tự, không được có bất kì một sự lộn xộn nào.” Lê Uy Long căn dặn.

“Anh đừng lo điều này. Tối đã sắp xếp ổn thỏa rồi.” Thiên Thành nói.

“Rất tốt!” Lê Uy Long nhẹ giọng.

Khi Lê Uy Long đến nghĩa trang Minh Thọ, anh thấy rằng đã có một đám đông lớn tập trung sẵn ở đó. Tuy nhiên, tất cả bọn họ đều bị chặn lại bên ngoài sợi dây bởi các binh sĩ.

Xung quanh nghĩa trang, những binh sĩ đã đứng trang nghiêm thành một hàng dài.

Thiên Thành và một nhóm binh sĩ lái xe thẳng vào nghĩa trang cùng Lê Uy Long, Chu Nhược Mai, Ánh Hạ, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng.

Sau khi ra khỏi xe, mọi người lặng lẽ đi đến ngôi mộ của Dương Văn Đoàn.

Lúc này bên ngôi mộ của ông đã có hai hàng lính nghiêm trang đứng cạnh. Mọi thứ đều đã được chuẩn bị đầy đủ cho một buổi lễ phúng điếu trang nghiêm.

Bia mộ của ông được khắc dòng chữ: Trung thành, tận tụy hi sinh vì công lý.

Liệt sĩ Dương Văn Đoàn sống mãi.

Lúc đầu Chu Nhược Mai, Ánh Hạ, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng không biết  ai đã sắp xếp buổi lễ này cho Lê Uy Long mà có thể chu đáo và trang trọng như vậy. Tuy nhiên, đã trải qua sự kiện với sư đoàn của Lê Uy Long hôm qua nên họ nhanh chóng nhận ra rằng đây chính là sự chuẩn bị của những người lính trong đội quân của anh. Đây vốn chỉ là những người chịu trách nhiệm cho công tác chuẩn bị. Họ đến đây từ trước còn sư đoàn vẫn ở phía sau.

Những binh sĩ đều đứng trang nghiêm như tượng. Tay họ đeo găng màu trắng, buộc khăn tang trắng ở cánh tay và súng của họ đều nạp đạn!

Khi Lê Uy Long và Chu Nhược Mai đến ngôi mộ của Dương Văn Đoàn, hàng lính lập tức cúi đầu.

Sau khi quỳ xuống, Lê Uy Long nói với Thiên Thành: “Nếu nhiều người đã muốn đến đây để viếng bố tôi như thế thì cậu hãy cho từng người một bước bước vào!”

Mục đích chính của buổi lễ phúng điếu mà anh tổ chức hôm nay là để cho toàn bộ công dân thành phố biết rằng cha của anh đã chết một cách anh hùng vì công lý. Bây giờ những người này đã đến để bày tỏ sự tiếc thương và muốn chia buồn cùng anh thì làm sao anh có thể từ chối?

“Được.” Thiên Thành ngay lập tức đi ra ngoài để sắp xếp.

Tiếp theo Ánh Hạ, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng cũng cúi đầu trước phần mộ của người đã khuất.

Lúc này Chu Hòa và Tôn Lệ Bình vừa lái xe đến bên ngoài nghĩa trang Minh Thọ. Cả hai giật mình, không tin nổi khi nhìn thấy đám đông trước cửa nghĩa trang. Họ không thể tưởng tượng được lại có nhiều người đến đây viếng ông Dương Văn Đoàn như vậy.

Khi chuẩn bị bước vào, họ liền bị hàng binh lính phía ngoài chặn lại: “Hiện tại, ông bà chưa thể vào.”

“Tại sao? Chúng tôi là bố mẹ vợ của Lê Uy Long. Hãy cho chúng tôi vào!” Tô Ánh Tuyết nói.

Thiên Thành vừa ra đến cửa, nghe thấy tiếng của Tô Ánh Tuyết, liền nói với những người lính: “Hãy cho họ vào!”

Bố mẹ vợ của Lê Uy Long đang ở đây. Dĩ nhiên họ phải được vào!

“Vâng!” Người lính ngay lập tức thu lại cánh tay đang chắn trước mặt Chu Hòa và Tô Ánh Tuyết.

Chu Hòa và Tô Ánh Tuyết nhanh chóng đi về phía phần mộ của Dương Văn Đoàn.

Lúc này, Thiên Thành nói với những công dân đang đang chờ đợi phía ngoài  để chia buồn và bày tỏ sự tiếc thương: “Đừng lo lắng, mọi người. Mời mọi người hãy giữ trật tự khi bước vào. Xin hoàn toàn giữ im lặng.”

Sau đó, Thiên Thành cho phép những người lính nới lỏng đám đông, đưa họ vào để chia buồn. Tất cả đều đi thành hàng trật tự. Họ đến trước bia mộ ông, cúi đầu lặng lẽ mặc niệm, gửi hoa… Toàn bộ nghĩa trang chìm sâu trong sự yên tĩnh.

Lê Uy Long và Chu Nhược Mai đứng ở hai bên, thành kính cảm ơn từng người một, những người đã đến để bày tỏ lời chia buồn với gia đình họ.

Gia đình Lâm Khánh Hoa và Bích Loan cũng đứng trong hàng người chờ đợi.

Bích Loan cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm khi tận mắt được nhìn thấy Lê Uy Long đứng trước phần mộ của cha anh. Hóa ra Thiên Thành thực sự có khả năng giải cứu Lê Uy Long và thực sự người anh hùng của cô đã an toàn. Tuy nhiên, bây giờ khi tất cả đều đang yên lặng tưởng nhớ người quá cố, cô không thể lên tiếng hỏi han, đành đứng ở xa nhìn Lê Uy Long không rời mắt.

Lâm Khánh Hoa quỳ xuống trước bia mộ của Dương Văn Đoàn và khóc rất lâu. Sau đó, Chu Nhược Mai an ủi cô bé và giúp cô dứng dậy.

Hầu hết mọi người đến đây để tỏ lòng thương tiếc đều không muốn rời đi ngay nhưng họ đều ý thức phải nhường chỗ cho những người đang xếp hàng phía sau nữa.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement