Đúng lúc cô định chạy đi thì cửa phòng đã bị Lê Uy Long mở ra.
Lê Uy Long vừa mở cửa ra thì đã thấy Nguyễn Tú Cẩm sắc mặt hoang mang, đang định chạy đi, rất bất ngờ.
“Nguyễn Tú Cẩm, cô chạy làm gì?” Lê Uy Long nói.
“Tôi vừa về, tôi không nghe thấy gì hết.” Nguyễn Tú Cẩm quay người lại, ngượng ngùng giải thích.
Lời giải thích của cô đúng là cả ra đâu vào đâu, đương nhiên là Lê Uy Long không tin.
Chu Nhược Mai biết ban nãy Nguyễn Tú Cẩm ban nãy nghe lén thì cũng giật mình, nghĩ tới tiếng hét và lời mình nói ban nãy thì cũng đỏ mặt, không biết nên giải thích với Nguyễn Tú Cẩm thế nào.
“Lén la lén lút nghe người khác, là không tốt đâu!” Lê Uy Long nói.
“Tôi biết, ban nãy tôi chỉ đi qua mà thôi, và lại hai người đóng cửa, tôi không nghe thấy gì thật.” Nguyễn Tú Cẩm đỏ mặt, nói.
“Nghe thấy thì là nghe thấy, cô không cần giải thích, chúng tôi cũng có phải làm chuyện gì xấu đâu.” Lê Uy Long thản nhiên nói.
“Đúng, đúng, đây là chuyện rất bình thường giữa vợ chồng, không phải chuyện gì xấu, hai người không phải ngại.” Nguyễn Tú Cẩm nói.
“Tôi có ngại gì đâu? Ngược lại là cô, mặt mũi đỏ bừng, tôi không biết cô đang nghĩ gì đấy.” Lê Uy Long nói.
Lúc này, Chu Nhược Mai đi ra khỏi phòng, mặt đỏ bừng, giải thích: “Tú Hằng, chuyện không như cậu nghĩ đâu!”
“Dư Hân, cậu không cần giải thích với tớ! Cậu với Lê Uy Long là vợ chồng, hai người làm chuyện gì thì cũng là đúng làm, không phải xấu hổ!” Nguyễn Tú Cẩm nói.
“Tớ nghĩ có thể là cậu hiểu lầm rồi, ban nãy tới với anh ấy không làm gì cả!” Chu Nhược Mai biết, với đầu óc đen tối của Nguyễn Tú Cẩm thì chắc chắn sẽ nghĩ tới chuyện đó.
“Ừm, tớ biết, anh ấy nhanh quá, vừa bắt đầu đã kết thúc rồi. Anh ba giây, quả nhiên là không phải hư danh mà! Nhưng là tôi nghe nói lần đầu tiên của đàn ông nhanh lắm, sau này sẽ càng dần càng tốt, hai người đừng nản lòng, làm nhiều là được.”
Lê Uy Long lập tức toát mồ hôi, cảm giác tình hình bị Nguyễn Tú Cẩm bóp méo, nói chuyện với cô ấy quả thực không bắt được sóng, không hiểu cô ấy đang định nói gì!
“Nguyễn Tú Cẩm, rốt cuộc cô đang nói gì thế? Ban nãy tôi đang nặn mụn trên mặt cho Chu Nhược Mai mà!” Lê Uy Long đứng đắn nói.
“Gì cơ? Ban nãy hai người kêu to thế, thế mà chỉ là nặn mụn á?” Nguyễn Tú Cẩm ngạc nhiên, cằm như sắp rơi ra.
“Phải đó, ban nãy sau khi tớ dậy thì soi gương, đang định trang điểm thì phát hiện trên mặt có một cục mụn, tự tớ nặn thì sợ đau, định nhờ cậu nặn thì cậu ra ngoài rồi, tớ chỉ đành nhờ Lê Uy Long tới phòng giúp tớ nặn ra thôi.” Chu Nhược Mai giải thích.
“Nhưng mà, chỉ nặn mụn thôi thì cậu gào to thế làm gì?” Nguyễn Tú Cẩm hơi không tin, tưởng Chu Nhược Mai và Lê Uy Long liên kết lừa mình.
“Tớ nào có kêu ghê thế? Cái mụn đó khó nặn ra quá, mà Lê Uy Long tay chân vụng về, thô lỗ chết đi được, tớ đau chết đi được, chẳng lẽ không kêu?” Chu Nhược Mai nói.
“Nhưng mà, sau đó cậu nói ra máu là thế nào? Còn để Lê Uy Long lau sạch cho cậu, rốt cuộc là thế nào?” Nguyễn Tú Cẩm nói.
“Ban nãy còn bảo cô đi ngang qua, không nghe thấy gì hết, sao bây giờ lại rõ thế?” Lê Uy Long cạn lời.
“….” Nguyễn Tú Cẩm biết mình lòi đuôi, lập tức xấu hổ, giải thích: “Hai người ồn ào quá, tôi nghe thấy một chút.”
“Sau khi Lê Uy Long nặn mụn ra xong thì vết thương chảy chút máu, tới đương nhiên phải bảo anh ấy lau hộ rồi.” Lúc này, Chu Nhược Mai lại giải thích.
“Là thật đó hả? Tớ học hành ít, hai người đừng lừa tớ!” Nguyễn Tú Cẩm vẫn không tin.
“Cậu còn học ít nữa? Tớ thấy cậu đọc nhiều tiểu thuyết đen tối nên suy nghĩ méo mó đấy. Cậu xem, trên mặt tớ có phải có một vết mụn đỏ không?” Chu Nhược Mai dùng tay trái chỉ chỉ lên vết mụn trên mặt mình, nói.
Nguyễn Tú Cẩm vừa nhìn, quả nhiên thấy một cục mụn đỏ bừng bị nặn trên mặt Chu Nhược Mai.
Sau đó, Chu Nhược Mai nhấc tay phải lên, cầm tờ giấy lấm tấm vết máu giơ lên cho Nguyễn Tú Cẩm xem, nói: “Cậu nhìn đi, đây là tờ giấy ban nãy Lê Uy Long lau máu cho tớ!”
Nguyễn Tú Cẩm cạn lời, ngẩng mặt than thở: “Tớ đúng là phục hai người thật! Nặn có cái mụn thôi mà cũng có động tác thế, không phải tớ dạy hư hai người, là hai người dạy hư tớ!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |