Chu Hoàng Lâm nghe Trần An Khang nói như vậy đành phải thôi.
Lúc này, ở trụ sở chính khu vực chiến đấu phía Nam.
“Hộ soái, quân địch đã ép sát thành phố Quốc Hòa rồi, Thiên Thành và Lê Lương Quân đã dẫn tướng sĩ liều chết bảo vệ bờ biển, thương vong thảm trọng, thành phố Quốc Hòa sớm muộn gì cũng không giữ được. Theo ý của hộ soái Lê, chúng ta có thể từ bỏ thành phố Quốc Hòa, hay là cho quân của Thiên Thành và Lê Lương Quân rút lui sớm chút đi.” Tham mưu khu vực chiến đấu Quốc Hòa nói với Trần Kiệt.
“Không được, hiện giờ dân chúng thành phố Quốc Hòa còn chưa sơ tán hết, một khi để quân địch bước vào thành phố Quốc Hòa, dân chúng nhất định sẽ chịu khổ bị giết hại.” Trần Kiệt nói.
“Hộ soái nói đúng. Vậy chúng ta phải cố gắng trấn thủ đến bao giờ?” Tham mưu hỏi.
“Ít nhất phải kiên trì đến khi dân chúng thành phố Quốc Hòa rút lui hết.” Trần Kiệt nói.
“Hiện giờ giao thông ách tắc, muốn để dân chúng thành phố Quốc Hòa rút hết ít nhất cũng phải ba tiếng. Kẻ địch tấn công quá mạnh, trong ba tiếng này, tướng sĩ bên ta sẽ phải trả giá vô cùng thảm trọng.” Tham mưu nói.
“Tất cả lấy dân chúng làm trọng, bảo vệ dân chúng là chức trách của tướng sĩ Long Quốc ta, cho dù phải trả giá lớn thế nào đều phải cố gắng trấn thủ để toàn bộ dân chúng sơ tán hết mới có thể rút quân.” Trần Kiệt kiên quyết nói.
“Vâng!” Tham mưu thấy ý Trần Kiệt đã quyết chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh.
“Vì giảm thời gian sơ tán, điều động máy bay vận tải quân dụng di dời người dân, tranh thủ hoàn thành nhiệm vụ di dời người dân trong hai tiếng.” Trần Kiệt nói.
“Vâng!” Tham mưu lĩnh mệnh.
“Sau hai tiếng sau, để Thiên Thành và Lê Lương Quân rút quân khỏi phòng tuyến bờ biển. Tuy chúng ta rút quân nhưng không thể hoàn toàn từ bỏ thành phố Quốc Hòa này, chúng ta phải chiến đấu trên đường với quân địch, làm quân địch vào thành bị thương nặng!” Trần Kiệt nói.
“Vâng! Tôi lập tức sắp xếp chiến đấu!” Tham mưu nói.
Phòng tuyến bờ biển thành phố Quốc Hòa.
Tàu chiến liên hợp của hai nước Liệt Ưng và Cự Hùng không ngừng bắn pháo vào phòng tuyến bờ biển thành phố Quốc Hòa.
Thiên Thành và Lê Lương Quân chỉ huy tướng sĩ chiến đấu anh dũng, thương vong thảm trọng.
“Tướng quân Phạm, hỏa lực của quân địch quá mạnh, chúng ta sắp không trụ được nữa rồi, mau chóng rút lui thôi!” Một tướng hai sao nói với Thiên Thành.
“Không thể rút, vừa nhận được mệnh lệnh của hộ soái Trần, chúng ta bắt buộc phải kiên trì thêm hai tiếng nữa để tất cả dân chúng thành phố Quốc Hòa rút lui xong thì chúng ta mới có thể rút!” Thiên Thành nói.
“Quân chủ lực của địch không ngừng từ trên biển đi đến, hỏa lực thực sự quá mạnh. Sau hai tiếng nữa có thể chúng ta đều bị diệt toàn quân mất!” Tướng hai sao kia lại nói.
“Cho dù toàn quân bị diệt cũng phải kiên trì trấn thủ hai tiếng, đây là mệnh lệnh!” Thiên Thành nói.
“Vâng!” Vị tướng hai sao đáp một tiếng, lại tiếp tục chiến đấu.
Lúc này, khu vực chiến đấu phía Nam đã điều động máy bay vận tải, bắt đầu dùng máy bay di dời dân chúng còn lại trong thành phố Quốc Hòa.
Tham mưu khu vực chiến đấu phía Nam cũng bắt đầu sắp xếp binh mã mai phục ở các nơi trong thành phố Quốc Hòa. Đợi đến khi quân địch tiến vào thành phố Quốc Hòa liền bắt đầu chiến đấu trên đường, phục kích quân địch.
Ánh Hạ chỉ huy công an của cục công an thành phố vẫn luôn duy trì trật tự trong thành phố Quốc Hòa.
“Cục trưởng Bình, quân địch sắp tấn công vào thành phố Quốc Hòa rồi, chúng ta vẫn nên nhanh chóng rút khỏi thành phố Quốc Hòa thôi!” Một công an lên tiếng nói.
“Hiện giờ kẻ địch đang ở trước mắt, chúng ta là công an, sao có thể lâm trận bỏ chạy được?” Ánh Hạ nói.
“Giờ toàn bộ dân chúng trong thành phố đã sơ tán rồi, chúng ta chỉ là công an, lại không phải quân nhân, chuyện đánh giặc không liên quan đến chúng ta.” Công an kia lại nói tiếp.
“Sự tồn vong của quốc gia, ai ai cũng có trách nhiệm! Tuy chúng ta không phải quân nhân nhưng chúng ta cũng không phải người dân bình thường. Chúng ta là công an, trong tay chúng ta cũng có súng, một khi kẻ địch tiến vào thành phố Quốc Hòa, chúng ta liền ra trận giết địch!” Ánh Hạ nói.
Nghe thấy cô ấy nói như vậy, công an kia liền không dám nói nhiều nữa.
Lúc này, tướng sĩ ở tiền tuyến bị thương đang không ngừng chuyển đến bệnh viện quân y.
Bệnh viện quân y hiện giờ đã chật kín người, căn bản không có cách nào tiếp nhận nhiều binh lính bị thương như vậy.
Thần y Lạc Bảo Thông đã bận tối mắt tối mũi, anh ấy đã không nghỉ một ngày một đêm, vẫn đang không ngừng cứu chữa thương binh.
Rất nhiều thương binh chỉ có thể đưa đến bệnh viện khác chữa trị.
Lúc này, y tá Tô Thanh Mỹ cũng bận tối mắt tối mũi, rất nhiều thương binh đều cần cô ấy chăm sóc.
Hai tiếng đồng hồ sau, dân chúng thành phố Quốc Hòa cơ bản đã sơ tán toàn bộ.
Thiên Thành và Lê Lương Quân nhận được mệnh lệnh rút quân, lập tức chỉ huy tướng sĩ ở phòng tuyến bên biển theo trật tự rút lui.
Sau khi binh mã của Thiên Thành và Lê Lương Quân rút lui, quân địch lập tức chen chúc tiến vào thành phố Quốc Hòa.
Cuối cùng thành phố Quốc Hòa vẫn bị liên quân hai nước Liệt Ưng và Cự Hùng công phá!
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |