Nuôi Chồng Từ Bé - Huỳnh Khánh Vy (full)

Ads
Mười một giờ đêm…

Chia tay Tô Dĩ Đông và Tô Dĩ Thiên ở trước cửa quán bar, Diệp Thanh một mình chầm chậm lái xe về nhà.

Chiếc xe nhẹ nhàng lăn bánh, anh đưa tay bật lên bản nhạc buồn mà mình yêu thích rồi an tĩnh lái xe rời đi.

Bầu trời đêm hôm nay thật an tĩnh, đến cả phố phường cũng đã xoay mình chìm vào giấc ngủ say. Có lẽ, chẳng có mấy ai còn thức giống như anh đâu.

Đôi mắt điềm tĩnh quan sát đường phố lúc về khuya, vắng lặng và tĩnh mịch. Đôi lúc, anh thật sự thích sự im lặng như thế này, thật yên bình, thật thoải mái. Ít nhất là nó giúp cho con người ta có thể sống thật với cảm xúc của chính mình.

Ngâm nga theo giai điệu của bài nhạc buồn, Diệp Thanh khẽ nở một nụ cười. Đột nhiên, đôi mắt lạnh lùng kia lại bắt gặp một cảnh tượng khiến người ta khó chịu.

Một cô gái có dáng người nhỏ nhắn đang lảo đảo bước thấp bước cao. Nhìn từ xa, hình như là cô ấy cũng say rồi. Chỉ là cái dáng người đó, mái tóc đó và cả bộ quần áo đó… có chút hơi quen mắt.

Lái xe chậm lại, anh đưa mắt ra nhìn. Quả nhiên là người quen. Nhưng mà… tại sao giờ này rồi mà cô ấy vẫn còn ở đây?

Tấp xe vào lề đường, Diệp Thanh mở cửa xe bước xuống. Đi vội về phía cô, anh đưa tay kéo cánh tay mảnh mai kia lại.

“Tiêu Lệ! Sao cô lại ở đây?”

Tiêu Lệ vẫn còn đang lâng lâng trong men say, nghe có người gọi tên mình, cô cũng cố gắng mở to mắt để nhìn người kia. Chỉ là vì quá say, cô nhìn thứ gì cũng đều chỉ thấy mờ ảo.

“Ừm… Anh … Là ai vậy?”

“Là tôi! Diệp Thanh.”

“Diệp… Diệp Thanh… anh là… cậu của Tâm Di…?”

“Ừm! Chẳng phải cô về nhà rồi sao? Tại sao giờ lại thành ra như vậy?”

Tiêu Lệ nhíu mày, cố gắng để nhớ lại gì đó. Một lúc sau, cô liền trả lời.

“Tôi… Tôi rất là buồn… cho nên… có uống một ít.”

“Cô say rồi. Nhà cô ở đâu, tôi đưa cô về.”

Tiêu Lệ nghe xong thì ngơ ngác, cô đưa đôi mắt mơ màng nhìn quanh. Diệp Thanh đứng bên cạnh cũng kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của cô. Dẫu sao cũng là bạn của cháu gái, anh còn nhận lời đưa người ta về. Nếu như để Tâm Di biết chuyện này, anh phải ăn nói làm sao đây chứ.

Tiêu Lệ sau khi ngó quanh đủ đường, cuối cùng cũng lên tiếng trả lời. Chỉ là câu trả lời của cô khiến Diệp Thanh giống như là đóng băng tại chỗ. Ngón tay trỏ chỉ quanh bốn phía, cuối cùng cô chỉ vào bản thân mình rồi nói.

“Ngại quá… Tôi cũng không biết nhà mình ở… đâu.”

Diệp Thanh nghẹn lời. Có trời mới biết, trong lòng anh lúc này đang cảm thấy như thế nào. Người ta nói đúng, đừng nên để phụ nữ uống say, nếu không sẽ rất là phiền phức. Bây giờ, anh phải giải quyết cái phiền phức này như thế nào đây?

Không biết nhà của cô ở đâu mà cũng không thể đưa cô đến chỗ của Tâm Di được. Lại càng không thể đưa cô về nhà của mình, nhưng cũng không thể để mặc cô ở đây. Bao nhiêu năm trời, Diệp Thanh chưa bao giờ rối như lúc này cả.

“Bây giờ cô muốn tôi làm sao đây?”

“Tôi không biết! Tôi muốn ngủ.”

Nói xong rồi, cô liền ngây ngốc ngồi bệch xuống mặt đường. Ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt kia giờ đã híp lại.

“Tôi muốn ngủ.”

“Cô định ngủ ở đây sao?”

“Ừm… Mặc kệ… Tôi… chúng ta… cũng đâu có quan hệ gì. Anh… cứ mặc kệ tôi đi.”

Tức… Đúng là tức chết đi được. Ây da… đang yên đang lành lại đi dây vào phiền phức. Thật là hết nói nổi.

Hít thở thật sâu để điều chỉnh lại tâm trạng của mình, Diệp Thanh ngồi xổm xuống trước mặt cô. Anh vừa đưa tay cố gắng dìu cô đứng dậy, vừa cố gắng nhỏ giọng nói với cô.
“Lên xe đã, tôi tìm chỗ cho cô ngủ.”

“Không muốn… Tôi chỉ muốn ngủ…”

Tiêu Lệ hất tay anh ra, cô mếu máo nhìn anh rồi giận dỗi nói.

“Tại sao ai cũng được hạnh phúc… còn tôi thì không? Tại sao… Hắn phản bội tôi mà vẫn có thể sống tốt… còn tôi… tôi lại khổ sở như thế này chứ?”

Nói xong rồi, cô liền bật khóc, hai hàng nước mắt cứ như thế mà chảy ra. Diệp Thanh đứng đó, chỉ biết nhìn cô. Anh chưa từng gặp phải tình huống này nên cũng không biết phải làm thế nào để dỗ dành cô. Bạ𝑛 có biết tra𝑛g truyệ𝑛 { trùmtr uyệ𝑛.𝑣𝑛 }

“Cô nín đi, người ta không biết lại tưởng rằng tôi ức hϊếp cô.”

“Tôi… Tôi đau quá… Tôi khó chịu lắm…”

“Haizzz! Được rồi, đi tìm chỗ cho cô ngủ trước đã rồi nói tiếp.”

Diệp Thanh lại đưa tay ra muốn kéo cô đứng dậy thì Tiêu Lệ lại lần nữa hất tay anh ra. Hết cách, anh đành phải bế cô lên rồi ôm lấy cô đặt vào chiếc ghế phụ lái. Đóng cửa lại, anh đi vòng qua phía bên kia rồi ngồi vào trong xe.
Quay người sang giúp cô thắt dây an toàn, anh lại đột nhiên không còn nghe tiếng cô nữa. Ngồi dậy nhìn cô, cô gái này vậy mà lại ngủ mất rồi. Như vậy cũng tốt, đỡ phải ồn ào.

Diệp Thanh lái xe đến khách sạn Tuyết Thanh, một trong những khách sạn có doanh thu cao nhất trong tầm quản lý của anh.

Mở cửa xe ôm theo Tiêu Lệ bước xuống, anh nhìn sang một cậu nhân viên ở đó rồi lạnh nhạt nói.

“Cất xe cho tôi.”

“Dạ! Chủ tịch.”

Diệp Thanh không trả lời, anh ôm theo cô gái nhỏ một mạch đi vào trong thang máy rồi nhấn nút lên tầng cao nhất. Ở đó, có một phòng chuyên biệt dành riêng cho anh.

Mở cửa ra đặt cô nằm xuống giường, anh cẩn thận giúp cô tháo đôi giày cao gót ra. Kéo chăn lên đắp cho cô, anh thở dài một hơi rồi xoay người đi vào phòng tắm.

Dòng nước ấm nóng chảy xuống khắp cơ thể anh. Diệp Thanh ngâm mình trong dòng nước ấm ấy, toàn thân cũng cảm thấy dễ chịu hơn.
Đột nhiên, cánh cửa phòng tắm bị ai đó mở ra, anh còn chưa kịp phản ứng thì Tiêu Lệ đã loạng choạng đi vào trong.

Vội vàng kéo chiếc khăn tắm che lại cơ thể, anh mở to mắt nhìn người trước mặt rồi tức giận hét lớn.

“Cô làm cái gì vậy hả?”

“Tôi… Ưm… tôi… muốn… oẹ…”

Chưa nói hết câu, Tiêu Lệ đã nôn ra khắp sàn. Diệp Thanh đứng đó, đã tức đến mức muốn bốc lửa. Anh… chịu hết nổi rồi. Bao nhiêu sự kiên nhẫn mà bao năm qua tích góp được, anh thề là đều đã dùng hết trên người cô rồi.

“Tiêu… Lệ…”

Tiêu Lệ cố gắng đứng dậy lại cố mở to mắt để nhìn người trước mặt. Nhưng vẫn là nhìn thấy vô số sự mờ ảo. Theo cảm tính bước về phía trước, cô không cẩn thận mà ngã nhào về phía anh. Trong một khoảnh khắc, cả hai người đều cùng ngã xuống, cơ thể nhỏ nhắn của cô nằm sấp trên người anh.
“Xin… Tôi xin… oẹ…”

Nói không hết câu, cô lại lần nữa mà nôn ra. Lần này không phải nôn ra sàn mà là nôn hết lên người anh.

Diệp Thanh siết chặt tay thành nắm đấm, cố gắng kiềm chế sự tức giận đang bộc phát trong lòng mình. Đẩy cô ngã xuống sàn, anh tức giận nói.

“Cô cút ra ngoài ngay cho tôi.”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement