Ông Xã Thú Tính - Lệ Quân Trần (full)

Ads

“Anh Tông, bữa cơm hôm nay là để bàn chuyện công việc, chúng ta vẫn đừng nên nói chuyện cá nhân thì hơn.”Hứa Thâm Thâm mỉm cười.

Tông Tranh Vanh cười ha hả lạnh lùng: “Nếu cô đã nói như vậy, tôi sẽ nể mặt cô!”

Diệp Mạc Phàm càng khó chịu hơn: “Hứa Thâm Thâm, chuyện này không đến lượt cậu xen vào chuyện người khác!”

“Ối chà, vẫn không cảm kích.” Tông Tranh Vanh nheo mắt lại: “Tôi thật tò mò, Diệp gia sao lại có loại người như cậu thế này.”

Diệp Mạc Phàm thật sự muốn đánh người rồi.

Tông Tranh Vanh chính là đang cố ý khiêu khích.

“Cậu kém xa so với anh cậu.” Tông Tranh Vanh giống như không nhìn thấy sự tức giận của Diệp Mạc Phàm vậy: “Nhân phẩm kém, năng lực thấp, nếu tôi là phụ nữ nhất định sẽ không vừa ý với cậu.”

Bụp!

Cuối cùng Diệp Mạc Phàm vẫn tung ra một quả đấm.

Tông Tranh Vanh bị đánh ngã xuống đất.

Hứa Thâm Thâm sợ giật nảy mình, đứng dậy đi đỡ Tông Tranh Vanh: “Anh không sao chứ?”

Tông Tranh Vanh khua tay, nhìn thấy cô căng thẳng như vậy, trong lòng có chút hưng phấn: “Tôi không sao, với chút khoa chân múa tay như vậy của anh ta, tôi có thể chống lại được.”

Hứa Thâm Thâm quay đầu nhìn Diệp Mạc Phàm, trong giọng nói mang theo sự tức giận: “Diệp Mạc Phàm, anh đã là đàn ông sắp ba mươi tuổi rồi, có thể chín chắn hơn một chút hay không?”

“Là anh ta gây hấn trước!”Diệp Mạc Phàm trút ra một hơi, sao Hứa Thâm Thâm lại muốn bảo vệ một gã đàn ông mới quen chứ.

Bọn họ mới là thanh mai trúc mã!

“Vậy anh cũng không thể ra tay đánh người.” Hứa Thâm Thâm cau mày: “Anh vẫn trẻ con như vậy.”

Anh ta trẻ con?

Trong nháy mắt, mặt của Diệp Mạc Phàm đổ gục xuống.

Nhìn Hứa Thâm Thâm đỡ Tông Tranh Vanh đứng dậy, trong lòng anh ta vô cùng chua xót.

“Tôi biết rồi.” Anh ta bày ra bộ dạng bừng tỉnh, nụ cười vô cùng quái dị: “Hứa Thâm Thâm, em bảo vệ anh ta như vậy, em đã ngủ cùng anh ta rồi hả?”

Hứa Thâm Thâm ngẩn người, sau chốc lát, cô cười ha hả đứng dậy.

Khóe mắt cô có vài vệt nước mắt.

Người đàn ông này thật sự vô liêm sỉ mà.

Tông Tranh Vanh nhìn Diệp Mạc Phàm, đây rốt cuộc là đàn ông kiểu gì, lại có thể phát ra những lời như vậy.

“Sao vậy, chưa từng ngủ với anh, nên trong lòng anh cực kỳ khó chịu sao?” Hứa Thâm Thâm cười chế giễu: “Tôi vẫn phải nói với anh, đàn ông mà Hứa Thâm Thâm tôi từng ngủ cùng mạnh mẽ hơn so với loại oắt con vô dụng như anh!”

Tông Tranh Vanh vỗ tay tán thưởng Hứa Thâm Thâm.

Đây là không ai tự làm xấu mình, nhưng lại đả kích tới Diệp Mạc Phàm một cách sâu sắc.

Nhìn sắc mặt xanh như tàu lá chuối đó của Diệp Mạc Phàm cũng biết, lực sát thương của câu nói này đối với anh ta như thế nào.

“Hứa Thâm Thâm, thái độ của anh cả tôi với cô thay đổi trong chốc lát, các người cũng ngủ với nhau rồi ư?” Diệp Mạc Phàm tức giận hỏi.

Hai mắt Hứa Thâm Thâm đỏ ngầu: “Anh cảm thấy sao?”

“Tiện nhân!” Diệp Mạc Phàm hung hãn đá vào chân bàn, xoay người rời đi.

Hứa Thâm Thâm cầm chiếc ly thủy tinh trên bàn lên, ném về phía đầu Diệp Mạc Phàm. Thủ pháp của cô rất tốt, chiếc ly nện đúng vào sau gáy anh ta không chệch chút nào.

Diệp Mạc Phàm đau đến mức rên lên một tiếng, anh ta giơ tay sờ vào sau gáy mình một chút, phát hiện ra lại chảy máu.

“Em!” Anh ta quay đầu, cắn răng nghiến lợi trợn mắt nhìn Hứa Thâm Thâm.

“Diệp Mạc Phàm, anh giữ cái miệng anh lại. Anh dám mắng tôi lần nữa, tôi tuyệt đối không nương tay với anh nữa đâu.”Hứa Thâm Thâm tức giận.

Diệp Mạc Phàm nhìn ngọn lửa tức giận bừng lên trong mắt cô, mình bị thương nghiêm trọng như vậy, không tranh cãi với cô nữa, vội vàng ra khỏi cửa phòng ăn, đi đến bệnh viện.

Tông Tranh Vanh cười xòa một tiếng: “Hứa Thâm Thâm, sự liều lĩnh này của cô thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt.”

Hứa Thâm Thâm cười đau xót: “Nếu tôi không mạnh mẽ thêm một chút, người khác sẽ cưỡi lên cổ tôi.”

Cô cũng không có cách nào khác.

Tông Tranh Vanh đau lòng nhìn cô: “Thâm Thâm, tôi sẽ bảo vệ cô.”

“Anh Tông, cảm ơn anh.” Hứa Thâm Thâm cười: “Nhưng tôi cảm thấy thứ có thể mang lại sự an toàn cho tôi chỉ có tiền, bởi vậy sau khi quay về anh hãy mau chóng giúp tôi xác nhận sự hợp tác lần này.”

Tông Tranh Vanh nhìn sâu vào cô, mình còn có thể làm gì.

Hứa Thâm Thâm chính là một hồ ly thông minh.

Anh ta cam tâm tình nguyện mắc bẫy.

Chạng vạng tối.

Hứa Thâm Thâm thu dọn xong đồ đạc xuống dưới tầng chờ Lệ Quân Trầm.

Nhìn chiếc xe quen thuộc dừng ở trước mặt, cô bất giác không tự chủ được cười lên.

“Đừng cười ngây ngốc như vậy, lên xe đi.” Lệ Quân Trầm mở cửa xe, ra lệnh nói với cô.

Hứa Thâm Thâm nở một nụ cười bất đắc dĩ, ngồi vào trong xe nói: “Lẽ nào anh Lệ hy vọng tôi lúc nào cũng mặt mày ủ dột?”

Lệ Quân Trầm nghiêng đầu mặt trầm ngâm nhìn cô: “Hôm nay cô đánh nhau sao?”

“Đánh hai lần.” Hứa Thâm Thâm ra dấu ngón tay: “Một lần với Bạch Linh, tôi không thắng được. Một lần với Diệp Mạc Phàm, tôi đã đánh vào đầu anh ta.”

Thật là giỏi!

Đôi mắt đen của Lệ Quân Trầm trùng xuống: “Hứa Thâm Thâm, kẻ chuyên gây họa nhà cô.”

“Anh Lệ, lẽ nào anh sợ bọn họ?” Hứa Thâm Thâm hỏi đùa.

Lệ Quân Trầm xoay người, một tay chặn ở trước eo cô, tay còn lại gõ lên trán cô một cái: “Tôi chỉ sợ cô bị thương.”

Những người đó chưa đủ trình với anh, nhưng đối với người phụ nữ Hứa Thâm Thâm này, bọn họ chính là chó sói hổ báo.

Lồng ngực cô căng thẳng, cô nở nụ cười kiều diễm: “Anh đang lo lắng cho tôi?”

Lệ Quân Trầm nhìn cô, không trả lời.

Hứa Thâm Thâm coi như anh ngầm thừa nhận: “Đúng rồi, chúng ta phải đến nhà mới của Nhiếp Tử San, có cần mua quà không?”

“Cô quyết định đi.”Lệ Quân Trầm vốn không hề để ý những thứ này.

“Chi bằng mua một bó hoa tươi.”Hứa Thâm Thâm nói. Nếu phải tặng quà gì, cô cũng không nghĩ ra được.

Lệ Quân Trầm không phản đối, Hứa Thâm Thâm liền bảo lái xe dừng ở giao lộ, một mình cô xuống xe đi vào tiệm hoa.

Mấy phút sau, cô từ cửa hàng hoa bước ra, trong tay ôm một bó hoa bách hợp.

Cô trở lại xe, hí hoáy với bó hoa trong tay, bỗng nhiên hỏi Lệ Quân Trầm: “Anh Lệ thích hoa gì?”

“Hoa yêu tinh.”Lệ Quân Trầm trả lời.

“Tôi sao?” Hứa Thâm Thâm dùng tay chỉ vào mình.

Lệ Quân Trầm vẫn không đáp lại.

Người đàn ông này, lúc im lặng là im lặng thật.

Vốn đã trầm lặng ít nói, càng khó giao tiếp hơn.

“Cô thích hoa gì?”Lệ Quân Trầm hỏi.

“Tôi không thích hoa.” Hứa Thâm Thâm khẽ cười: “Tôi vốn không có cảm giác gì với hoa.”

“Tôi có thể giới thiệu cho cô một loại hoa.” Giọng nói của Lệ Quân Trầm trầm lắng: “Bảo đảm cô thích.”

“Nói nghe thử.”Vẻ mặt Hứa Thâm Thâm đầy sự mong chờ. Lệ Quân Trầm học thức uyên bác, nhất định biết tên loại hoa cỏ mà cô không biết.

“Tôi.” Giọng điệu của Lệ Quân Trầm rất nhẹ nhàng.

Hứa Thâm Thâm sững sờ ba giây mới bừng tỉnh hiểu ra.

Cô cười xòa một tiếng, cười đến mức ngã vào lòng Lệ Quân Trầm.

Anh thật sự rất thú vị, rất đáng yêu.

Lệ Quân Trầm ôm lấy cô, cơ thể mềm mại đẹp đẽ của cô ở trong lòng anh, cô cười đến mức nghiêng ngả, dáng vẻ đáng yêu như thế.

“Làm gì có đàn ông nào lại ví mình với hoa chứ.” Hứa Thâm Thâm cố nén ý cười nói.

Đôi mắt đen thâm thúy của Lệ Quân Trầm không chớp mắt, nhìn chặt vào cô gái trong lòng, hỏi: “Vậy cô cảm thấy tôi là gì?”

“Anh Lệ, anh là cây, một cái cây lớn, có thể để cho chim dựng ổ, có thể vươn cành lá bảo vệ hỏa cỏ dưới chân.” Hứa Thâm Thâm trả lời rất nghiêm túc: “Tôi chính là một bụi cỏ bên chân anh, có thể thu nhận sự chăm sóc của anh, thật sư vô cùng cảm kích.”

Hết chương 59.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement