Ánh mắt của Hứa Thâm Thâm tĩnh lặng không hề tức giận: “Mẹ, con biết đây là một sai lầm nhưng mà vậy thì đã sao, con thích anh ấy là đủ rồi.”

“Con thích cậu ta sao?” Diêu Tuyết Lệ vô cùng kinh ngạc.

Hứa Thâm Thâm không khỏi bật cười: “Mẹ sao mẹ lại kinh ngạc như vậy, không phải mẹ vừa mới hỏi anh ấy có thích con hay không sao?”

“Nhưng…” Diêu Tuyết Lệ dừng lại: “Mẹ tưởng là con sẽ không thích kiểu đàn ông ấy chứ.”

“Đúng vậy, chúng ta đều tưởng như vậy, nhưng con lại thực sự thích anh ấy mất rồi.” Hứa Thâm Thâm chưa từng giấu giếm tình cảm của mình khi đứng trước mặt Diêu Tuyết Lệ.

Tuy hai người không phải mẹ con ruột nhưng cô còn thân thiết với bà hơn của mẹ ruột.

Diêu Tuyết Lệ làm mẹ kế cũng thực sự rất khó khăn, Hứa Thâm Thâm cũng biết vậy.

“Chà.” Diêu Tuyết Lệ thở dài: “Tình Thâm không sống thọ, Thâm Thâm con đừng có xảy ra chuyện gì nữa. Mẹ thấy cậu Lệ Quân Trầm đó như một tảng băng ấy con không làm tan chảy được cậu ta đâu.”

“Con biết, cho nên con không có yêu cầu gì xa vời cả, chỉ cần được ở bên anh ấy là được rồi.” Hứa Thâm Thâm chớp mắt: “Mẹ, mẹ hãy giữ bí mật này giúp con.”

Diêu Tuyết Lệ gật đầu, trong lòng càng cảm thấy lo lắng.

Ở bệnh viện khoảng nửa tiếng, Hứa Thâm Thâm phải đi làm.

Cô đi ra khỏi phòng bệnh, đi tới cửa thang máy thì gặp Bạch Viện Viện và Diệp Mạc Phàm.

Mặt Bạch Viện Viện đang phải băng bó, sắc mặt tái nhợt, đôi mặt thể hiện rõ sự đau đớn.

Thấy Hứa Thâm Thâm, đôi mắt của cô ta trợn trừng nên như thể muốn xông vào giết chết Hứa Thâm Thâm.

Hứa Thâm Thâm vẫn luôn rất cẩn thận lùi về sau vài bước, gương mặt trắng nõn lộ ý cười xấu xa: “Khoa chỉnh hình ở đây không tốt đâu, cô nên đến nơi khác đi.”

“Hứa Thâm Thâm!” Bạch Viện Viện gào lên xông về phía trước.

Hứa Thâm Thâm cười vô cùng gợi đòn: “Chà chà, tính khí vẫn nóng nảy như vậy, đúng rồi, cô mà như vậy thì hôn lễ phải làm sao đây?”

“Thâm Thâm, em đừng kích bác cô ấy nữa.” Diệp Mạc Phàm nghiêm túc: “Cô ấy đã bị hại thê thảm lắm rồi.”

“Còn chưa đủ đâu.” Hứa Thâm Thâm nhìn họ với vẻ mặt kiêu ngạo: “Như vậy tôi vẫn chưa thể nguôi giận.”

Diệp Mạc Phàm trở nên vô cùng nghiêm túc.

“Diệp thiếu gia, không cần phải lo lắng, tôi sẽ không quên những chuyện xấu anh đã làm với tôi, việc báo thù anh tôi sẽ phải chú ý hơn một chút, đảm bảo danh dự của anh lúc đó sẽ mất sạch sẽ, sau này chỉ có thể luồn cúi mà sống qua ngày thôi.” Hứa Thâm Thâm hung hăng nói.

“Thâm Thâm em điên rồi.” Diệp Mạc Phàm cảm thấy ánh mắt sắc sảo đó hình như khiến Hứa Thâm Thâm trở thành một người giả tạo, Hứa Thâm Thâm thực sự có lẽ đã chết từ lâu rồi.

Hứa Thâm Thâm khinh thường cười một tiếng, lạnh lùng nhìn Bạch Viện Viện và Diệp Mạc Phàm rồi cười lạnh quay người bỏ đi.

Bạch Viện Viện nắm chặt cổ áo của Diệp Mạc Phàm khóc ròng: “Mạc Phàm em sợ lắm, cô ta điên rồi, chúng ta phải làm sao đây?”

“Không cần phải lo, cô ấy chỉ dọa chúng ta thôi.” Diệp Mạc Phàm an ủi Bạch Viện Viện, thực ra trong lòng anh ta cũng đang trống rỗng, Hứa Thâm Thâm sẽ lạnh lùng trả thù ư, sẽ thế nào đây?

Chẳng biết vì sao anh ta lại có linh cảm không lành.

-----

Hứa Thâm Thâm quay về công ty, bắt đầu xử lý mọi việc.

Ngoài dự án hợp tác với công ty đầu tư Lập Đức trong lòng cô vẫn nhớ tới việc hợp tác với tập đoàn Lệ thị.

Nhưng hai hạng mục đó đối với tất các các bộ phận đều không quá khó, tất cả đều diễn ra trôi chảy đâu vào đấy.

“Hứa tổng.” Lâm Tư Kỳ cầm một phần tài liệu đã xử lý xong đi tới: “Đây là tài liệu liên quan đến việc hợp tác cùng tập đoàn Lệ thị, trong đó có mấy hạng mục chi tiết cần tập đoàn Lệ thị xác nhận nhưng bởi lại phải bàn bạc với Lệ tổng nên…”

“Để đó đi.” Hứa Thâm Thâm biết rõ họ không thể gặp được Lệ Quân Trầm.

Lâm Tư Kỳ đặt tài liệu trong tay xuống bàn, dừng lại một lát và nói: “Phu nhân đã đỡ hơn chút nào chưa?”

“Cám ơn đã quan tâm, mẹ tôi đỡ hơn nhiều rồi.” Hứa Thâm Thâm khẽ cười.

“Chị đừng khách sáo, tôi định lúc nào rảnh tới thăm phu nhân nhưng gần đây bận quá.” Lâm Tư Kỳ cười nói.

Hứa Thâm Thâm nhẹ nhàng gật đầu: “Đợi xong đợt này tôi sẽ đưa mọi người đi biển nghỉ ngơi.”

“Thật sao, mọi người nghe được tin này chắc chắn sẽ vui lắm đây.” Lâm Tư Kỳ vui vẻ nói.

Hứa Thâm Thâm biết phải làm thế nào để ổn định lòng quân.

Đợi sau khi Lâm Tư Kỳ ra khỏi phòng cô mới khoác áo vào đi thẳng tới tập đoàn Lệ thị.

Đã từng tới mấy lần nên bảo vệ sở sảnh tầng một đã biết cô.

Nên cô đi thẳng một lèo lên phòng làm việc của Lệ Quân Trầm.

Hôm nay Bùi Triết không ở bàn làm việc phía ngoài, lẽ nào đã đi ra ngoài rồi sao?

Không biết Lệ Quân Trầm có trong phòng không nữa.

Cô gõ cửa bên trong lại không có tiếng động gì.

Hứa Thâm Thâm hít một hơi thật sâu, không phải là không có ở đây chứ, sớm biết vậy thì cô đã gọi điện trước.

Đứng ở cửa cô do dự có nên đi vào hay không.

Nghĩ đi nghĩ lại Lệ Quân Trầm rất tin tưởng cô nên cô liền đẩy cửa ra rồi từ từ bước vào.

Đón tiếp cô là một mùi nước hoa vô cùng quen thuộc.

Đó là mùi nước hoa mà hôm qua cô đã ngửi thấy.

“Hứa Thâm Thâm!” Nhiếp Tử San đi ra khỏi phòng với quần áo không chỉnh tề, gương mặt cô ta ửng hồng, vô cùng sảng khoái, vừa nhìn thấy có thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Hứa Thâm Thâm sửng sốt vài giây, não bộ như đang khởi động lại: “Cô cũng ở đây sao?”

“Quân Trầm vừa sáng sớm đã gọi điện cho tôi bảo tôi tới đây nhưng tôi vừa mới tới một lát anh ấy lại có việc gấp phải đi rồi.” Nhiếp Tử San chỉnh lại quần áo của mình, cười áy náy: “Khiến cô chê cười rồi, Quân Trầm vẫn điên cuồng như thế.”

Khóe miệng của Hứa Thâm Thâm khẽ cong lên, không biết có nên tin tưởng cô ta không.

Nhưng Nhiếp Tử San có lẽ sẽ không phải là người biết giở trò.

Tuy cô đã nghĩ tới việc Lệ Quân Trầm có thể sẽ tìm tới những người phụ nữ khác, nhưng khi cô tận mắt chứng kiến thì trái tim vẫn cảm thấy khó chịu, thậm chí là suy sụp.

“Tôi biết cô và Quân Trầm có hiệp định một năm.” Nhiếp Tử San cười rồi mời cô ngồi xuống: “Tôi sẽ không quan tâm tới quan hệ của cô và Quân Trầm, dù sao Quân Trầm cũng cần phải có người chăm sóc cho anh ấy.”

Hứa Thâm Thâm mỉm cười: “Chúng tôi chỉ là thuận theo nhu cầu của nhau thôi.”

Cô chỉ có thể lừa mình gạt người thôi.

“Tôi muốn thoát khỏi mối quan hệ với Tông gia, ít ra cũng cần phải một năm nữa, đợi khi tôi không còn có quan hệ gì với Tông gia nữa thì hai người cũng sẽ chia tay thôi.” Nhiếp Tử San cười một cách vô cùng mê hoặc.

Hứa Thâm Thâm hiểu ý của cô ta, nhưng cô cũng không phải là kẻ ăn chay: “Vậy một năm này tôi sẽ hưởng thụ tất cả những gì tốt đẹp mà Lệ tiên sinh mang tới cho tôi, dù là từ quyền lực, tiền bạc hay là cơ thể của anh ta.”

Khóe miệng của Nhiếp Tử San khẽ run lên, quả nhiên vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Nhưng Hứa Thâm Thâm để tâm nhất chính là Lệ Quân Trầm lại nói chuyện hiệp định của hai người cho Nhiếp Tử San biết.

Anh thực sự muốn chung sống với người phụ nữ này sao?

Chắc chắn Tông gia sẽ không đồng ý.

Như vậy anh có phải sẽ có thêm rắc rối không?

Chà, biết những chuyện này không liên quan gì tới cô nhưng cô vẫn để tâm, cảm giác ấy thực sự gay go.

“Hứa tiểu thư không đi sao?” Nhiếp Tử San nhìn thời gian: “Quân Trầm nói có thể tới đêm mới về. Tôi ở lại đây chờ anh ấy là được rồi.”

Hết chương 63.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement