Quân Lâm binh vương - SS Hà Thần (full)

Ads
(Trận chiến ở rừng Phong)

Dịch Giả: Noland

- Tốt! Con nhớ cẩn thận.

Quân Vô Ý lập tức tán thành. Biết hắn phát hiện ra được điều gì đó, nếu đi theo tất có đạo lý của hắn.

Bây giờ Quân tam gia đối với cháu của mình rất yên tâm, lo lắng cho hắn chỉ tổ phí công chi bằng đi về nhìn đám vệ sĩ luyện công hay luyện kiếm còn hơn.

Mấy hôm trước, Quân Khương Lâm thần thần bí bí lén lút dúi cho Quân Vô Ý một cuốn kiếm phổ, nói là mình vô tình có được bí tịch. Mới đầu Quân Vô Ý còn cười nhạt ra vẻ không tin nhưng vừa lật vài trang kiếm phổ đã bị cuốn hút lập tức. Kiếm pháp tàn nhẫn tinh diệu, ngay cả Quân Vô Ý cũng chưa từng thấy qua. Kiếm luyện không theo quy tắc, rất nhiều chiêu sát thủ, chỉ cần nhìn kiếm phổ là đã thấy không khí thê lương, địch chết ta sống, có đi không về.

Tuyệt sát không do dự!

Một chiêu là phân định sinh tử, kiếm xuất khỏi vỏ không tắm máu quyết không về. Đó chính là một trong những bí kíp võ công mà kiếp trước Quân Khương Lâm đã luyện tập, giờ lấy ra chỉnh sửa lại rồi giao cho Quân Vô Ý.

Đối với Quân Vô Ý, một người thân kinh bách chiến, một Huyết Y Đại Tướng trong lòng đầy nhiệt huyết và tàn nhẫn mà nói thì bộ kiếm pháp kia đúng là vô cùng thích hợp, không gì sánh bằng.

Thật giống như nó vì Quân Vô Ý mà sinh ra. Bởi vậy mấy ngày nay Quân Vô Ý lao vào luyện tập như si như cuồng.

Hai chú cháu chia tay nhau.

Quân Khương Lâm có chút ngạc nhiên, cuộc chiến tranh đoạt huyền đan cũng đã kết thúc. Các cao thủ đứng đầu tụ tập tại Thiên Hương Thành cũng đã tản đi hết bảy, tám phần nhưng sao Ưng Bác Không này vẫn chưa đi, hắn ở lại để làm gì nhỉ?

Dĩ nhiên Quân đại thiếu gia là người hiểu rõ đầu đuôi sự tình nhất, mục đích của Ưng Bác Không cho đén bây giờ cũng không phải vì khoả huyền đan đó mà chỉ là tìm đối thủ phù hợp để đánh nhau. Nếu không với tu vi của lão ngay từ đầu đã ung dung cướp lấy khoả huyền đan mà đi xa ngàn dặm mất rồi. Mà mọi người ở đó cũng không có khả năng ngăn cản được, ngay cả hai đại huyền thú vương rình rập như chim sẻ chờ mồi ở phía sau cũng không kịp trở tay.

Nếu vậy, hôm nay lão lại giở trò gì đây??

Chẳng lẽ trong Thiên Hương Thành còn có chuyện gì đủ sức khiến lão động tâm hay sao chứ? Hay là trong Thiên Hương thành này có cao thủ xứng tầm với lão ư?



Từ lúc Quân Khương Lâm gặp Ưng Bác Không đã hao hết tâm tư để thu hút sự chú ý của đối phương nhằm tìm hiểu phương thức sử dụng khỏa cửu cấp huyền đan. Có thể nói hắn đã giở hết võ, đầu tiên là trắng trợn thổi phồng để lấy hảo cảm, rồi sau đó dùng rượu ngon để kết mối nhân duyên, quả thật là dụng tâm vô cùng cực khổ.

Nhưng sau nhiều biến cố đột ngột xảy ra phải khởi động sớm kế hoạch, rồi một loạt các cao thủ Thiên Huyền, Địa Huyền và cả Chí tôn Thần huyền đều kéo tới. Mọi chuyện đã vượt quá sự dự đoán của Quân đại thiếu gia khiến hắn bận rộn ứng phó không ngơi.

Sau khi cuộc chiến tranh đoạt huyền đan kết thúc, hành động đã nhanh chóng có những biến đổi mới cho phù hợp với tình thế hiện tại, Quân đại thiếu gia kiểm tra kết quả bỗng phát hiện nếu có được sự ủng hộ của Thiên Phạt thú vương thì vị trí vốn đã được an bài cho Ưng Bác Không cũng không còn cần thiết nữa.

Bởi vậy có thể nói kế hoạch có tinh vi đến đâu cũng không thể nào tránh khỏi những biến cố bất ngờ.

Sở dĩ trong lòng Quân đại thiếu gia có chút uỷ khuất là vì ta tốn công bỏ sức an bài bố cục tinh diệu đến vậy nhưng tại sao lại không có một chút tác dụng cơ chứ? Lẽ nào lại như vậy. Con mẹ nó, thật là quá uất ức mà.

Trong lòng vốn vì chuyện này mà bực mình, vốn nghĩ vị cao nhân chí tôn Ưng Bác Không này đột nhiên biến mất, tìm lại được hắn là vô cùng khó khăn. Không ngờ bỗng dưng lần thứ hai lại thấy được thân ảnh của hắn, Quân Khương Lâm vốn là người không chịu thiệt bao giờ há lại để xổng cơ hội này sao?

Quân đại sát thủ lập tức lao theo với tốc độ cao nhất.

Khính công của Quân đại thiếu gia so với lứa người đồng cấp chắc chắn là đứng đầu. Nhưng dù cho hắn cố đến mấy cũng khó có thể theo kịp tốc độ cực nhanh của Ưng Bác Không, người được mệnh danh là thần ưng của thảo nguyên. Không phải là vì thân pháp khinh công của Quân đại sát thủ có vấn đề, mà chính là vì tu vi huyền khí của hắn quá kém, tuy gần đây đã thăng tiến rất nhiều, nhưng huyền khí cũng mới chỉ tương đương với Kim huyền sơ giai mà thôi. Nhưng mà Quân đại thiếu gia rất tự tin, chỉ cần có thể đột phá tầng thư hai của công pháp, thì hắn tin chắc rằng tu vi của mình có thể tương đương với cấp Địa huyền của thế giới này.

Nhưng chuyện đó để sau này hãy bàn đến. Bây giờ thân ảnh của thần ưng thảo nguyên đã mất hút, nhưng Quân đại sát thủ vẫn không buông tha, chim bay để dấu người đi để vết. Quân đại thiếu gia dựa vào trực giác của chính mình cộng với những dấu vết hiếm hoi để lại, nhìn về phía mà Ưng Bác Không biến mất tung mình đuổi theo.

Rừng phong phía Nam thành.

Giờ đã là cuối thu, ánh tà dương tịch mịch dần tắt chiếu lên tán lá phong khiến phong cảnh như nhuộm một màu máu.

Gió thu khẽ rít gào, toàn bộ rừng phong như biển máu sôi lên, cuồn cuộn không ngừng, phập phồng không ngớt. Hàng nghìn hàng vạn chiếc lá phong đỏ sẫm vô lực kháng cự lại cơn gió thu hiu quạnh, xoay tròn trong gió rồi nhẹ nhàng đáp xuống tựa như giữa đất trời mênh mông rơi xuống vô số hạt huyết châu, đẹp đến não nùng…

Chiều tà ứa máu!

Trước rừng phong, một người mặt quần áo màu xanh thẫm, đứng đón gió. Hắn lẵng lặng mà đứng nhưng toàn thân như đại dương ngập sóng, gào thét quay cuồng, cuồn cuộn không nghĩ, không hết không dừng. Kết hợp với biển máu phía sau, một màu đỏ quạch một mảng xanh lam hoà cùng nhau hình thành nên khí thế siêu nhiên pha chút quỷ dị.

Mái tóc của hắn tung bay trong gió, dường như mang theo cả màu xanh thẫm của bầu trời. Vô số lá phong đỏ xoay quanh đỉnh đầu của hắn, nhưng không một phiến lá nào có thể chạm vào những sợi tóc màu xanh thẫm đó. Ánh mắt bình tĩnh, không buồn không vui, không chút khát vọng, không chút chờ đợi, không hề kinh hoàng, không hề sợ hãi.

Hải Trầm Phong!

Vì chuyện của bằng hữu, Hải Trầm Phong rốt cuộc phải đến.

Dẫu có đổi cả sinh mệnh thì cũng khó có thể địch nổi cường giả.

Nhìn đau đáu về phía đông, nơi xa thẳm chân trời đó là cố hương của mình, Lam Quang hải. Ở đó còn có sư phụ của mình, Uý Lam Chí tôn.

Nhưng mà sau trận chiến này ta còn có cơ hội trở về sao?

Trong mắt Hải Trầm Phong dường như có sóng cuộn trào dâng.

Một tiếng hú xé toạc không gian, gió thu phía chân trời bỗng dưng mạnh dần, một cỗ uy áp bá đạo như muốn dời non lấp biển điên cuồng đột nhiên xuất hiện, giống như từ trong hư vô mà ồ ạt ập tới.

Hai mắt của Hải Trầm Phong nhíu lại, trong chốc lát huyền khí màu xanh da trời trên toàn thân tăng lên ầm ầm, hai chân giống như mọc rễ, vững như bàn thạch gắn chặt xuống đất.Nhưng tóc, áo bào của hắn đều bay phần phật trong gió, giống như muốn rời khỏi thân mà trôi tuột đi. Rừng phong sau lưng hắn đồng loạt nghiêng về phía sau như đang có một cơn cuồng phong ập tới. Hàng nghìn hàng vạn chiếc lá đỏ, bất kể là đã rơi rụng dưới đất hoặc chưa lìa cành, trong nháy mắt theo cơn gió cuồn cuộn thổi giống như một đám mây đỏ bay dạt đi, trong chốc lát đã nhuộm đỏ hơn nữa bầu trời.



Biến máu, sóng xanh bỗng dưng tách rời nhau ra.

Rừng phong vẫn là rừng phong, Hải Trầm Phong vẫn là Hải Trầm Phong, cả hai không hề có một mối liên hệ nào nữa cả.

Hải Trầm Phong trở thành một cô linh đứng giữa đất trời bao la, không có bất kỳ một thứ gì có thể trợ lực cho hắn.

Trước đó Hải Trầm Phong hao tâm tốn sức, để xây dựng cho mình một bố cục thiên thời địa lợi nhân hoà nhưng trong phút chốc bối cảnh đó đã biến mất hoàn toàn.

Hải Trầm Phong biến sắc, tay siết chặt chuôi kiếm, ngẩng cao đầu, mắt nhìn thẳng về hư vô.

Đại địch!

Người còn chưa hiện thân mà chỉ bằng khí thế đã nhẹ nhàng đem biển máu rừng phong mà Hải Trầm Phong khổ công xây dựng chia cắt thành đôi mảnh. Uy thế cỡ đó, Hải Trầm Phong chưa thấy bao giờ.

Hô!

Một đạo thân ảnh màu đen phất phơ giữa không trung cách mặt đất khoảng mười trượng. Ngay khi thân ảnh của hắn vừa dừng lại trong chớp mắt, thân hình hắn khẽ lay động bỗng xuất hiện trước mặt Hải Trầm Phong. Mà lúc này ở cách mười trượng trên không tàn ảnh của hắn vẫn dừng lại ở đó. Thương ưng (diều hâu) hành không!

Tóc dài phủ quá vai, mi như núi xa, mắt như thiểm điện, mũi ưng bạc thần, khuôn mặt thon gầy, cả người dường như là một thanh tuyệt thế thần binh xé ngang trời, tản ra sát khí ngập trời, giống như thần ưng giáng xuống, quân lâm thiên hạ. Nhưng chỉ một khắc sau nhìn lại, bỗng thấy giống như một ngọn núi cao sừng sững ngạo nghễ mặc cho gió sương dãi dầu năm tháng.

- Các hạ chính là người khuynh đảo Kim Dương Bang?

Hải Trầm Phong hít một hơi thật sâu, thanh âm có chút tắc nghẹn. Trực giác của Thiên Huyền cao thủ cho hắn biết, con người trước mặt này mình không thể chống lại được.

- Ngươi chính là người mà Kim Phong Liệt nhờ cậy? Tu vi cũng đạt đến Thiên Huyền quả là không tệ, không tệ!

Hai mắt của hắc bào nhân đảo qua, Hải Trầm Phong cảm thấy trên mặt như bị dao cắt. Trong lòng không khỏi hoảng hốt: Huyền khí ngưng hình, vô kiếm hư đao. Người có thể đạt đến cảnh giới này, ít … ít nhất phải là tu vi Thần Huyền!

Cho dù lòng của một cường giả bước chân vào ngưỡng cửa Thiên Huyền như Hải Trầm Phong đi nữa cũng có cái cảm giác không biết nên khóc hay cười. Đúng là mình có nghĩ đến người này rất cao minh, mình cũng khó lòng địch lại. Nhưng ngàn vạn lần không ngờ rằng lại cao đến mức này, ngay cả ngửa mặt trông lên cũng hết sức chật vật.

Thực lực của người này chỉ sợ sư phụ của mình là Uý Lam chí tôn cũng chưa chắc thắng nổi.

Mà người có tu vi như thế, đương thời có thể đếm trên đầu ngón tay, người này là ai?

Sở dĩ không biết nên khóc hay cười, cũng bởi vì, nếu người này là cao nhân, lẽ nào làm đi gây sự với một hắc bang nhỏ nhoi cơ chứ? Nếu người này chỉ cần lộ ra chút ý từ mời chào, coi trọng Kim Phong Liệt, thì Kim Phong Liệt đã mừng đến phát khóc, vứt bỏ thân bằng quyến thuộc, xin theo làm môn hạ. Lúc này lại cùng người này kết thù oán, cuối cùng cuốn theo cả mình vào chuyện này!

Rốt cuộc đây là chuyện gì?

Hắc bào nhân cười lạnh lùng:

- Chỉ là Thiên Huyền trung giai mà còn dám hạ chiến thư cho lão nhân gia ta? Cáp cáp, tốt, tốt quả là có khí phách.

- Vì nghĩa phải làm. Núi đao biển lửa cũng không quay đầu!



Hải Trầm Phong chậm rãi nói, hai tay ôm quyền:

- Có gì mạo phạm, xin tiền bối bao dung. Nếu đã đến xin mời tiền bối ban chiêu!

- Trong từ điển của ta không có hai chữ bao dung,

Hắc ý nhân cười quái dị, thanh âm khác thương như tiếng ưng huýt giữa trời cao:

- Chuyện lúc trước với ta mà nói đã kết thúc từ lâu. Chuyến đi đến Thiên Hương thành này rất có ích cho ta, thu hoạch được nhiều thứ, vốn cũng đã đến lúc phải đi. Làm gì có hứng thú bận tậm đến cái Kim Dương bang chó mà này, nhưng mà bọn chúng lại quấy rầy hết lần này đến lần khác. Nhận được chiến thư của ngươi, đúng là tạo hoá trêu ngươi.

Hắc bào nhân ngửng mặt lên trời kêu to một tiếng:

- Diêm vương bảo ngươi canh ba chết, ai dám để ngươi sống đến canh năm?

- Nếu mọi chuyện đã qua, cớ sao tiền bối lại không chịu buông tha?

Hải Trầm Phong thở dài, trầm giọng nói:

- Chuyện mà tiền bối nói, có phải là việc tranh giành huyền đan đêm trước phải không?

Hắc bào nhân hừ một tiếng, con mẹ nó chứ, không nói đến thì thôi chứ đã nhắc thì ruột gan lên đầu. Mi mắt khẽ chớp, nói:

- Việc đã qua thì không đánh được sao? Bớt nói nhảm đi. Hôm nay để lão tử giáo huấn ngươi một chút. Cho ngươi hiểu được, đụng phải người không nên chọc thì phải trả cái giá lớn chừng nào.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 2: Thiên Hương phong vân.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement