Sau khi đánh bay thanh trường kiếm, chỗ vết thương của Mông Mục Chi có luồng khí tức màu đen tản ra.
Điều này khiến cho mặt của Mông Mục Chi lại biến sắc lần nữa, Đằng Thiên Long này lại dung hòa thuật con rối vào trong kiếm khí.
Nếu như mình mà bị khí đen kia xâm nhập vào ngũ tạng lục phủ, vậy thì sẽ hỏng hoàn toàn.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Mông Mục Chi vội vàng nuốt một viên đan được đồng thời lập tức ngồi khoanh chân trên đất.
Bắt đầu chống chọi với luồng khí đen đang xâm nhập vào trong cơ thể.
Mà thanh trường kiếm kia sau khi bay trở lại trong tay của Đằng Thiên Long, bóng người ông ta lóe lên đã biến mất tại chỗ.
Khi xuất hiện lần nữa thì lại đâm tiếp một kiếm sắc lạnh về phía một bên ngực khác của Mông Mục Chi.
“Lão tổ cẩn thận!”
Mông Điền nãy giờ vẫn đứng bên cạnh Mông Mục Chi nhìn thấy cảnh này thì thoáng kinh hoàng, sau đó nhào người bay qua.
“Phập phập!”
Thanh kiếm kia đã đâm xuyên qua người của Mông Điền.
“Ha ha, nếu đã sốt ruột muốn trở thành con rối của tôi như thế, thì tôi sẽ thỏa mãn cho ông!”
Đằng Thiên Long cười lạnh lùng, trường kiếm tiếp tục đâm về phía trước.
Nhìn thấy thanh trường kiếm kia đã sắp đâm vào ngực của Mông Mục Chi.
Lúc này, tượng đất binh sĩ nãy giờ vẫn đứng yên ở phía xa đột nhiên biến mất.
Sau đó thình lình xuất hiện ở trước mặt của Mông Mục Chi.
“Ding!”
Một âm thanh vang lên.
Kiếm của Đằng Thiên Long nặng nề đâm vào phần bụng của tượng đất binh sĩ.
Nhưng lại không thể tạo nên bất kỳ vết thương nào cho nó.
Đến cả quần áo nhìn có vẻ như chỉ cần chạm vào là rách ở trên người tượng đất binh sĩ kia cũng chẳng hề bị đâm thủng.
“Hử?”
Nhìn thấy tượng đất binh sĩ, Đằng Thiên Long thoáng ngạc nhiên.
Ông ta cũng không ngờ được, tượng đất binh sĩ này lại cứng đến thế.
Nhưng một giây sau, sự ngạc nhiên của Đằng Thiên Long đã hóa thành cơn hoảng sợ đặc quánh.
Bởi vì ông ta rõ ràng cảm nhận được từ trên thanh trường kiếm đâm ở phần bụng của tượng
đất binh sĩ kia truyền đến một luồng sức mạnh khiến người ta phải kinh hoàng.
Hơn nữa, mũi kiếm của thanh trường kiếm kia đang bắt đầu tan biến đi.
Không hề có chút do dự nào, Đằng Thiên Long quyết đoán buông thanh trường kiếm ra.
Cơ thể nhanh chóng bay vọt về phía sau.
Nhưng ông ta vừa mới lui được một bước liền kinh hãi phát hiện ra, ông ta không di chuyển được nữa.
Cúi đầu nhìn xuống, không biết từ lúc nào bàn tay tượng đất binh sĩ kia đã nhấc lên, nhẹ nhàng vỗ về phía ngực của ông ta.
Một chưởng của tượng đất binh sĩ kia nhìn như mềm mại chẳng có sức mà tốc độ cũng không nhanh.
Nhưng Đằng Thiên Long lại có thể cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết đang đến gần.
Ông ta có một cảm giác vô cùng mãnh liệt rằng, nếu như bị chưởng này đánh trúng thì ông ta tuyệt đối sẽ chết không có gì phải nghi ngờ.
“Độ Biên tiên sinh cứu tôi!”
Đằng Thiên Long cảm nhận sức uy hiếp của tử thần, vội vàng kêu cứu với Độ Biên Thiên Nhất đứng ở phía không xa.
Mà Độ Biên Thiên Nhất lúc nhìn thất tượng đất binh sĩ xuất hiện ở trước mặt Đằng Thiên Long thì trên tay đã ngưng tụ một luồng linh khí đất trời rất đậm.
Lúc này nhìn thấy tượng đất binh sĩ muốn ra tay tấn công Đằng Thiên Long thì ông ta liền nện một chưởng về phía nó.
Linh khí đất trời vô cùng đậm kia thoáng cái như một vệt sáng ấn lên phía sau lưng của Đằng Thiên Long.
“Rầm!”
Gần như đồng thời, một chưởng của tượng đất binh sĩ kia cũng ấn lên ngực của Đằng Thiên Long.
“Phụt!”
Khóe miệng Đằng Thiên Long nôn ra một búng máu, cả người cũng bị tượng đất binh sĩ kia đánh bay.
Trong không trung vẽ lên một đường cong cực lớn rồi nện mạnh xuống mặt đất khiến cả mặt đất rung chuyển.
“Phụt!”
Đằng Thiên Long vừa chạm đất thì lại nôn thêm một búng máu nữa, cả người trông vô cùng rũ rượi.
Vừa rồi linh khí đất trời của Độ Biên Thiên Nhất mặc dù đã giúp ông ta chống chọi lại một chưởng kia của tượng đất binh sĩ.
Nhưng mà thực lực của tượng đất kia quả thực quá mạnh, một chưởng mặc dù không giết chết được ông ta.
Nhưng cũng đánh nát hết cả ngũ tạng lục phủ của ông ta.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |