Tất cả mọi người lập tức ngẩng phắt đầu lên. Lúc này, bọn họ mới phát hiện ra trên đồi cát trước mặt, Diệp Viễn và một con sói đen có thân hình cao lớn và bộ lông dài đang đi xuống dưới này.
Thấy Diệp Viễn tới, nhóm Hiên Viên Dương Vũ lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Là cậu!”
Trông thấy Diệp Viễn, bọn ông Hoa biến sắc.
Trước đó bọn họ đã được tận mắt chứng kiến thủ đoạn của Diệp Viễn, người này có thực lực kinh khủng tới mức có thể tiện tay giết chết mười ba chiến tướng của nước Miến chỉ trong nháy mắt.
Mặc dù hiện tại bọn họ có mấy Võ Thánh ở đây nhưng vẫn chẳng là gì nếu so với một nhân vật đáng gờm như Diệp Viễn.
“Hừ, chắc chắn là cậu ta chỉ đang hư trương thanh thế mà thôi, hiện tại toàn bộ võ giả trên sa mạc này đều không thể sử dụng nội khí, tôi không tin cậu ta vẫn còn có thể sử dụng nội khí!”
Cường giả Võ Thánh nhà họ Hoa nói bằng giọng điệu xem thường.
“Đúng vậy, lúc trước cậu làm nhục Vạn Hồ Môn của tôi như vậy, hôm nay tôi sẽ cho cậu chôn thây chốn này!”, cường giả Võ Thánh của Vạn Hồ Môn cũng gằn giọng quát.
Mặc dù Võ Thánh của nhà họ Tôn không nói gì nhưng anh ta cũng xông lên trước.
Xưa nay, nhà họ Tôn vẫn luôn phụ thuộc vào nhà họ Tiêu.
Lúc trước bọn họ đã được chứng kiến thực lực kinh khủng của Diệp Viễn, hơn nữa Diệp Viễn chỉ mới tới độ tuổi này mà đã có thực lực như vậy rồi.
Vậy sau này Diệp Viễn trưởng thành rồi thì chắc chắn anh sẽ là đối thủ cạnh tranh đáng gờm của Tiêu Thiên Minh nhà họ Tiêu.
Nếu như bọn họ tranh thủ cơ hội này giết chết Diệp Viễn thì chắc chắn sẽ lập công to với nhà họ Tiêu.
Thấy mấy người đều nhìn mình với vẻ xem thường, Diệp Viễn chỉ mỉm cười.
“Ồ, vậy à?”
Nói rồi, Diệp Viễn phẩy tay một cái.
Mấy người lập tức thổ huyết, bay ngược lên trời rồi nện ầm ầm xuống đất.
“Cậu... Sao có thể như vậy được?”
Võ Thánh nhà họ Hoa không tin nổi, nhìn chằm chằm về phía Diệp Viễn.
Những người còn lại đều hoảng sợ tột độ.
Thế nhưng Diệp Viễn không hề để ý tới bọn họ, chỉ đi thẳng tới chỗ Hiên Viên Dương Vũ.
Anh vẫy tay một cái, mấy chiếc ngân châm lập tức được cắm vào các huyệt trên người Hiên Viên Dương Vũ.
Sau đó, Diệp Viễn móc tiếp ra mấy viên đan dược, ném cho bọn Kiếm Vô Nhai, Hiên Viên Thừa Thiên.
Mấy người vội vàng ăn đan dược, chẳng bao lâu sau, vết thương trên người đều khỏi hẳn, hơn nữa nội khí trong cơ thể cũng dần khôi phục.
“Đi mau!”
Lúc này, ông lão nhà họ Hoa đột ngột quay người, vội vàng tháo chạy.
Thế nhưng, ông ta chỉ mới chạy được vài bước thì bầy sói kia lại xông lên một lần nữa.
Bao vây tất cả mọi người.
“Cho bọn họ cút đi!”
Diệp Viễn từ tốn nói một câu.
Anh không có thù hằn không đội trời chung gì với những người này nên không cần phải đuổi cùng giết tận làm gì.
Hơn nữa, dù sao những người này cũng là một phần của giới võ đạo Hoa Hạ, giết chết bọn họ thì chẳng khác nào làm suy yếu sức mạnh của giới võ đạo Hoa Hạ.
Đàn sói nghe vậy mới mở vòng vây cho những người kia tháo chạy.
Thấy người của nhà họ Hoa và Vạn Hồ Môn đều đã bỏ chạy, người của nhà họ Tôn cũng định chạy theo.
Thế nhưng lần này Diệp Viễn lại lạnh lùng cất giọng:
“Người nhà họ Tôn không được đi, các người làm chó săn cho nhà họ Tiêu, các người phải chết!”
Lời này khiến toàn bộ người nhà họ Tôn biến sắc.
Ông lão nhà họ Tôn còn chưa kịp nói gì thì bọn họ đã bị bầy sói bao vây.
“Tiểu Viễn, đàn sói này là sao?”, Hiên Viên Dương Vũ thấy đàn sói này nghe lời Diệp Viễn như vậy, không khỏi thắc mắc.
Diệp Viễn giải thích cho Hiên Viên Dương Vũ biết chuyện mình được đàn sói cứu.
Nghe xong, bọn Vương Vũ Hàm cảm thấy vô cùng áy náy.
Bọn họ nghĩ ra nguyên nhân vì sao đàn sói này lại cứu Diệp Viễn, chắc chắn là vì lần trước anh tới cứu bọn họ, đã cho đàn sói này mang con sói già bị anh Khánh đánh chết đi.
“Xin lỗi, lúc đó chúng tôi không cố ý!”
Vương Vũ Hàm cảm thấy hơi áy náy nên chủ động nói xin lỗi con sói đầu đàn.
Hình như con sói đầu đàn đó nghe hiểu lời Vương Vũ Hàm nói, nó liếc nhìn Vương Vũ Hàm một cái rồi ngửa cổ lên tru một hồi dài.
Sau đó, nó cọ cái đầu sói to vào đùi Diệp Viễn rồi dẫn bầy sói bỏ đi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |