Mang tâm thế thấp thỏm theo sau người kia tiến vào trong thang máy, cửa thang máy vừa đóng lại khiến Sầm Hoan càng thêm khẩn trương đến chân tay luống cuống, không biết nên để vào đâu.
Người đàn ông bên cạnh lại rất thảnh thơi, im lặng nhìn cô không nói lời nào, ánh mắt nóng bỏng lạ thường đến mức như muốn thiêu đốt cô thành tro bụi.
Sầm Hoan có chút dè dặt không dám ngước mắt lên đối diện với anh, tim đập thình thịch loạn xạ.
Thang máy vang lên một tiếng “ting”, một bàn tay ấm áp ngay sau đó lại chìa ra dắt cô, cả hai cùng đi ra ngoài. Hoắc Đình Đông đứng ở bên cạnh cửa, chọc tức bày ra một tư thế mời vào.
Sầm Hoan bĩu môi, căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, bước vào với vẻ mặt kiên quyết như thể đang băng rừng lội suối.
Nhưng còn chưa đi được hai bước, cả eo đã bỗng cảm thấy căng cứng bởi một cánh tay săn chắc quấn lấy, sau đó dùng sức kéo cô xoay người qua. Còn chưa kịp chờ cô phản ứng lại, một nụ hôn nồng nhiệt đã lập tức bao trùm lấy môi cô tựa như sóng biển cuộn trào, mang theo một cỗ khí thế vô cùng khủng bố.
Hành động dữ dội cùng nôn nóng của anh khiến Sầm Hoan rất đỗi ngạc nhiên nhưng lại không kịp suy nghĩ lý do là gì, cả tâm tư đều bị cảm xúc mãnh liệt và cuồng dã của anh làm cho kinh hãi, cô dang hai tay ra cũng nóng lòng đáp trả lại người kia.
Hoắc Đình Đông ngẩn ra, nhưng như thể nhớ tới gì đó lại hít sâu một hơi, ôm lấy cô tiến vào trong phòng ngủ.
Hoàn cảnh quen thuộc, chiếc giường quen thuộc, ngay cả cách bày biện cũng giống hệt mấy năm về trước, cứ như thời gian chưa từng trôi qua, vẫn còn đang dừng lại ở thời điểm ba năm trước.
Sâm Hoan nhìn cái giường ở sát ngay bên cạnh cửa sổ dài sát đất mà nhớ lại khung cảnh lửa tình triền miên cuối cùng của mình cùng cậu nhỏ, cả người lại cảm thấy khô nóng kịch liệt như thể có rất nhiều con sâu nhỏ bò qua bò lại trong người, ngứa ngáy đến khó chịu.
Cô không khỏi uốn éo người cạ vào người Hoắc Đình Đông làm người kia khẽ rên lên một tiếng, sau đó lại ép cô lên chiếc giường mềm mại rồi đè cả cơ thể cao lớn của mình lên trên.
“Muốn rồi sao?”
Anh phà hơi vào tai của cô, một bàn tay lại mò mẫm ở phía bụng dưới của người kia.
Sầm Hoan căng thẳn muốn khép chân lại nhưng phát hiện người kia đã chen người vào giữa hai chân của mình rồi, cô vốn dĩ là không thể nào khép chân lại được.
“Còn gọi cậu là anh Hoắc, còn nói là chúng ta không thân nữa không?” Anh hạ thấp giọng hỏi cô, giọng nói đều ngập tràn dục vọng.
Sầm Hoan xấu hổ cắn môi, hàng lông mi đang nhắm run rẩy chứ không đáp lại.
Hoắc Đình Đông hung hăng đưa một ngón tay đâm vào bên trong huyệt động khít chặt mềm mại kia.
Sầm Hoan không chút đề phòng lại bỗng bị anh làm như thế khiến tim như chạy lên thẳng tới yết hầu, dù cơ thể không cảm thấy đau vì hành động đó của anh nhưng cũng khẩn trương đến không chịu được, dốc sức bài xích sự xâm lấn của anh.
“Thả lỏng một chút… Đừng có kẹp chặt như vậy.” Anh bảo cô thả lỏng, ngón tay dài lại linh hoạt ra ra vào vào ở bên trong khiến cả một vùng bên dưới đều nghe rõ ràng tiếng nước nhóp nhép.
Men theo động tác ngày một tăng nhanh, cơ thể của Sầm Hoan càng lúc càng khẩn trương, đôi tay đang ôm lấy cổ người kia cũng không ý thức được muốn kéo anh tới gần hơn, ngay cả cơ thể vốn đang bài xích hành động đó của cô cũng vô thức trở thành phối hợp.
Hoắc Đình Đông cởi quần áo ràng buộc trên người ra, chỗ kia đã ngẩng cao đầu, hừng hực nảy ra như thể đang kháng nghị, dưới bụng cảm thấy căng thẳng như thể có thứ gì đó bên trong không thể chờ được nữa mà muốn lao ra ngoài.
Anh hít một hơi thật sâu, hai tay nắm lấy eo của cô hung hăng đẩy vào bên trong cơ thể người kia.
Sầm Hoan không kìm được khẽ thở nhẹ, cũng không phải vì đau đớn mà là cảm giác thỏa mãn cùng lấp đầy.
Cô tóm chặt lấy tay của anh, thích ứng với hành động mang tính chiếm đóng và hung hãn của người kia, cảm nhận được thứ nóng rực kia lại lần nữa đâm xuyên qua cơ thể của mình rồi từ bên trong đó mà gợi lên từng đợt sóng cuồn cuộn.
Cả hai hôn nhau mãnh liệt, môi lưỡi nghiền ép quấn lấy triền miên không muốn tách rời như thể có hôn như nào cũng đều không thấy đủ.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng tất cả cũng bình tĩnh trở lại.
Sầm Hoan gối đầu lên tay của Hoắc Đình Đông, rúc người vào trong lồng ngực của anh, lòng bàn tay đặt lên chỗ tim để cảm nhận được nhịp đập bên ngực trái của người kia.
Còn Hoắc Đình Đông lại nhắm hai mắt, chung quy là đang nghỉ ngơi.
Sầm Hoan khẽ nâng đầu, men theo phía cằm cứng rắn của anh mà nhìn chằm chằm vào khuôn mặt điển trai đang chợp mắt, trong lòng là cảm xúc lẫn lộn.
“Cậu nhỏ.” Cô gọi anh.
Hoắc Đình Đông không đáp lại, chỉ vòng chân qua ôm lấy cô.
“Cậu nhỏ, cậu có thể nói với cháu tại sao cậu lại bỗng biến đổi lớn vậy không? Cậu như vậy làm cháu cảm thấy rất khó hiểu, cũng cảm thấy bất an trong lòng.” Giọng điệu yếu ớt của cô xen lẫn một chút bất lực cùng lo lắng.
Hoắc Đình Đông mở mắt ra, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ vào gò má của cô nói: “Đừng nghĩ lung tung.”
“Cậu không chịu nói gì cả, cháu còn có thể làm gì ngoài việc suy nghĩ lung tung đây chứ?”
“Cậu thấy công việc của cháu là rảnh rỗi lắm rồi đúng không.” Anh nghiêng người nhìn cô, đôi con ngươi sáng quắc: “Tối qua trực đêm cộng thêm màn vận động vừa nãy vẫn chưa đủ khiến cháu mệt à?”
Sầm Hoan đỏ mặt, cắn môi xấu hổ trừng mắt nhìn anh.
Người kia khẽ hôn lên trán của cô, nói: “Yên tâm ngủ một giấc đi, cậu đi trước.”
Nghe tới đây, Sầm Hoan cảm thấy lòng mình thoáng lạnh.
“Cậu đi đâu?”
“Công ty.” Anh xuống giường nhặt quần áo ở trên đất lên, sau đó quay sang tiến về phía phòng tắm.
Sầm Hoan nhìn chằm chằm bóng lưng của người kia, trong lòng bỗng cảm thấy tức giận không thể hiểu nổi, trong tay cũng tiện cầm cái gối rồi dùng sức ném tới.
Bởi vì khoảng cách không quá xa, Sầm Hoan lại dùng sức nên cái gối rất chuẩn xác đáp thẳng vào Hoắc Đình Đông.
Anh quay đầu lại, quét mắt nhìn cái gối trên đất lại nhìn sang cô gái nhỏ đang phồng má tức giận ở trên giường bèn cười khẽ một tiếng, nhặt cái gối ở trên đất vứt lên giường, nói: “Cậu đi công ty tiện thể mua vài món đồ trước, cháu cứ ngủ một giấc đi, chờ cậu quay lại.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |