Truyện Cô Vợ Thay Thế - Hạ Diệp Chi - Mạc Đình Kiên (full)

Ads

CHƯƠNG 381: THÁI ĐỘ THÙ ĐỊCH RÕ RÀNG

Đúng lúc Mạc Đình Kiên hơi khát, đưa tay lấy ly nước, tự nhiên mà uống một ngụm.

Ngước mắt lên nhìn thấy dáng vẻ Hạ Diệp Chi muốn nói lại thôi, mắt anh thoáng liếc qua ly nước, dường như là hít sâu một hơi, sau đó hỏi Mạc Hạ: “Nước ở đâu?”

Mạc Hạ chỉ chỉ phòng vệ sinh, vẻ mặt ngây thơ: “Nước ở đó, trong đó còn nhiều lắm, ba muốn uống nữa không?”

Ngày thường ở nhà Mạc Hạ như là công chúa nhỏ vậy, người làm vây quanh cô bé, bé làm sao biết nước nào uống được, nước nào không uống được.

Mạc Đình Kiên mím môi, nói với vẻ mặt nặng nề: “Sau này không được uống nước ở đó nữa!”

Mạc Hạ bĩu môi: “Vì sao? Chị xinh đẹp nói là uống được mà.”

Hạ Diệp Chi lúc này mới nhớ ra, vừa nãy Mạc Hạ cũng đưa cái ly này cho cô uống…

Như vậy tức là, cô với Mạc Đình Kiên… hôn gián tiếp?

Không biết có phải Mạc Đình Kiên cũng nghĩ tới vấn đề này như cô hay không, anh hàm ý không rõ mà nhìn cô một cái.

Hạ Diệp Chi luống cuống quay đầu đi: “À… chồng sắp cưới của tôi sắp trở về rồi, tôi về trước chờ anh ấy.”

Cô nói xong liền vội vàng đi ra ngoài.

Cô không biết, lúc cô nói chuyện, ánh mắt Mạc Đình Kiên vẫn luôn đặt trên đôi môi cô.

Hạ Diệp Chi ra khỏi cửa nhà Mạc Đình Kiên, liền dựa vào tường, ngẩng đầu thở dài một hơi.

Vì sao lúc đứng trước mặt Mạc Đình Kiên lại hồi hộp như vậy.

Không phải chỉ là uống chung ly nước thôi sao?

Vì sao cô lại cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra ngoài vậy.

Bình thường sớm chiều ở chung với Lưu Chiến Hằng cũng không có cảm giác như vậy.

Huống hồ, tính cách Mạc Đình Kiên lạnh lùng muốn chết, lại còn mang theo một đứa con riêng, làm sao tốt hơn Lưu Chiến Hằng được chứ?

Một hồi lâu sau, hô hấp Hạ Diệp Chi bình thường trở lại, liền nhìn thấy Lưu Chiến Hằng bước ra từ thang máy.

Lưu Chiến Hằng nhìn thấy cô liền nhanh nhẹn đi qua, vẻ mặt ân cần, hỏi: “Đi đâu vậy? Vừa nãy về nhà thấy điện thoại di động và chìa khóa của em đều ở đó, nên đến cửa hàng tạp hóa hỏi thăm một chút.”

Lưu Chiến Hằng và Hạ Diệp Chi đều là người có vẻ ngoài xuất sắc, nên đôi thành cặp mà ra vào khu dân cư, ông chủ cửa hàng tạp hóa cũng quen biết bọn họ.

Hạ Diệp Chi nhớ đến ly nước kia, hơi chột dạ mà liếc mắt sang nơi khác: “Quên mang chìa khóa, nãy giờ đang ở trong nhà hàng xóm.”

Lưu Chiến Hằng cong môi cười: “Bất cẩn như vậy? Xem ra em không có tôi thì thật sự không được.”

Lúc này, cửa nhà bên cạnh mở ra.

Hạ Diệp Chi và Lưu Chiến Hằng cùng quay lại nhìn, nhìn thấy Mạc Đình Kiên cả người mặc đồ đen đứng trước cửa nhà.

Lưu Chiến Hằng đang định đưa tay kéo Hạ Diệp Chi, động tác chợt dừng lại: “Ngài Mạc.”

“Thì ra ngài Mạc là hàng xóm mới của chúng tôi.”

Không biết có phải là ảo giác của Hạ Diệp Chi hay không, mà cô thấy trong giọng nói của Lưu Chiến Hằng không có chút kinh ngạc nào, ngược lại lại có một loại cảm giác như đã sớm ngờ tới.

Mạc Đình Kiên khoanh tay đứng đó, giọng điệu thờ ơ: “Không ngờ lại là hàng xóm của hai người, thật bất ngờ.”

“Hy vọng sẽ có cơ hội cùng tụ tập với nhau, giờ chúng tôi về nhà ăn cơm trước.” Lưu Chiến Hằng nói xong, cười dịu dàng với Hạ Diệp Chi, nắm tay cô.

Hạ Diệp Chi nắm chặt các ngón tay lại, Lưu Chiến Hằng chỉ có thể nắm lấy mu bàn tay cô.

Đây là một loại phản ứng bài xích về mặt sinh lý, mỗi lần Lưu Chiến Hằng có tiếp xúc tay chân với cô, chân tay cô sẽ tự động xảy ra phản ứng bài xích.

Trước đây vào những lúc thế này, Lưu Chiến Hằng sẽ rất lịch sự mà buông tay.

Nhưng lúc này đây, anh ta lại như đang cố ý ganh đua cao thấp, không những không buông tay Hạ Diệp Chi mà ngược lại còn cầm chặt hơn.

Mạc Đình Kiên liếc qua tay hai người đang nắm lại với nhau, những cảm xúc khó hiểu lóe lên trong mắt, nói: “Trùng hợp vậy, chúng tôi cũng chưa ăn cơm.”

Hạ Diệp Chi kinh ngạc hỏi: “Muộn vậy rồi còn chưa ăn cơm.”

Giờ đã gần chín giờ rồi, mà bọn họ vẫn chưa ăn cơm chiều.

Một người đàn ông trưởng thành như Mạc Đình Kiên thì không sao, Mạc Hạ nhỏ như vậy làm sao chịu được.

“Ừ.” Mạc Đình Kiên thản nhiên lên tiếng, hoàn toàn không nhìn ra chút dấu vết nói dối nào.

“Nếu không thì qua đây ăn chung đi? Tôi làm nhiều món lắm.”

Hạ Diệp Chi vừa nói xong, Mạc Đình Kiên đã nói: “Được.”

Giọng điệu anh không có gì thay đổi, nhưng bởi vì trả lời quá nhanh, nên làm cho người ta có cảm giác như đang muốn đến không đợi được nữa.

Mạc Đình Kiên nói xong, liền quay đầu nhìn vào phòng kêu một tiếng: “Hạ Hạ, ăn cơm thôi.”

Mạc Hạ mang dép lê chạy ra: “Không phải đã ăn rồi sao?”

Mạc Đình Kiên nắm tay cô bé, nói với vẻ mặt tự nhiên: “Đó là cơm trưa.”

“Nhưng mà, lúc trước chú Dũng nói…” Mạc Hạ còn muốn tranh luận với anh, Mạc Đình Kiên đã cắt lời cô bé: “Chú Lưu và dì Hạ mời chúng ta ăn cơm, con phải nói gì cơ?”

Mạc Hạ ngoan ngoãn nói: “Cảm ơn chú Lưu, dì…Hạ…”

Lúc nói đến “dì Hạ”, cô bé rõ ràng hơi chần chừ một chút.

Chị gái xinh đẹp như vậy, sao có thể gọi là dì chứ?

Cô bé nhìn Mạc Đình Kiên, lại nhìn Hạ Diệp Chi, vẻ mặt mờ mịt.

Mạc Đình Kiên dẫn theo Mạc Hạ, quanh minh chính đại đến nhà Lưu Chiến Hằng ăn chực.

Lúc Hạ Diệp Chi bưng đồ ăn ra, Lưu Chiến Hằng cũng đi lấy chén.

Trẻ con thích đông vui, Mạc Hạ cũng làm ồn đòi đi phụ lấy chén.

Lưu Chiến Hằng đưa đũa cho Mạc Hạ: “Cháu cầm đũa giúp chú, được không nào?”

“Được ạ.” Mạc Hạ cười đến đôi mắt cong thành trăng lưỡi liềm, đem đũa để lên bàn cơm.

Lưu Chiến Hằng đi tới, sờ đầu bé: “Giỏi quá.”

Mạc Hạ cười với anh ta, liền đi đến cạnh Mạc Đình Kiên, leo lên ghế, ngồi xuống.

Trong nhà Hạ Diệp Chi không có ghế ăn cho trẻ em, Mạc Hạ chỉ đành ngồi ghế thường.

Mạc Hạ leo lên làm lung la lung lay, Mạc Đình Kiên liền đỡ bé, sau đó hỏi: “Ngày hôm qua ba đã nói với con cái gì?”

“Nói cái gì ạ ?“Mạc Đình Kiên nói với bé không ít, một đứa trẻ như bé sao có thể nhớ nổi nhiều như vậy.

Mạc Đình Kiên nhắc nhở cô bé: “Không thể nói chuyện với dì kì quái.”

Mạc Hạ gật đầu như gà mổ thóc: “Dạ nhớ.”

“Tương tự như vậy, cũng không thể nói chuyện với chú kì quái.” Mạc Đình Kiên nói xong lời này, liếc Lưu Chiến Hằng.

Ánh mắt hai người chạm nhau, ai cũng không nhường nhịn.

Hạ Diệp Chi bưng đồ ăn ra, đúng lúc nghe được những lời này của Mạc Đình Kiên.

Cô nhạy cảm cảm thấy bầu không khí trên bàn cơm rất không bình thường.

Hai người đàn ông vẫn đối mặt nhau như vậy, ánh mắt không thân thiện, thái độ thù địch lẫn nhau rõ ràng đến vậy, Hạ Diệp Chi muốn bỏ qua cũng khó.

Cô nhìn Mạc Hạ, thấy Mạc Hạ đang cầm đũa tự chơi một mình, mới nói: “Có thể ăn cơm rồi.”

Cô vừa nói, hai người đàn ông liền giống như đã hẹn trước, cùng nhau dời ánh mắt đi.

Lưu Chiến Hằng gắp thức ăn cho Hạ Diệp Chi: “Ăn nhiều một chút, sau này không cần chờ tôi về trễ đến vậy mới ăn cơm.”

“Tôi ăn một mình dù sao cũng không có gì ngon.” Hạ Diệp Chi vừa nói chuyện vừa gắp đồ ăn cho Mạc Hạ.

Vẻ mặt Mạc Đình Kiên khó lường nhìn thoáng qua đối diện hai người, không hề động đũa.

Mạc Hạ vô cùng hiểu chuyện mà nghiêng đầu hỏi anh: “Ba, ba muốn ăn gì?”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement