Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Cửa xe mở ra.  

             Lâm Chính hoá thành khuôn mặt của chủ tịch Lâm bước từ trên xe xuống, còn đi cùng với vài thành viên tiểu đội Ám Ưng.  

             Người nhà họ Lâm vừa nhìn thấy thì đều thẫn thờ.  

             “Chủ tịch Lâm?”  

             Lâm Tử Yến cũng sững người, vội chui từ trong xe ra ngoài.  

             Lâm Chính cởi bỏ áo khoác ngoài, vứt xuống đất, khuôn mặt vô tình bước về phía Lâm Tử Yến.  

             Thấy dáng vẻ khí thế hùng hồn đó của Lâm Chính, sắc mặt Lâm Tử Yến khó coi thấy rõ.  

             Đột nhiên cô ta giống như nhớ ra gì đó.  

             “Lẽ nào...những người trước đó của nhà họ Lâm đều bị người của Dương Hoa xử lý? Chủ tịch Lâm...vẫn luôn theo dõi nhất cử nhất động của chúng ta?”  

             Lâm Tử Yến phản ứng lại, toàn thân run rẩy, hởi thở gấp gáp: “Cẩn thận, chuẩn bị ra tay! Nhanh!”  

             Người nhà họ Lâm ở xung quanh lên tiếng, tất cả đều tập hợp lại.  

             Lâm Tử Yến cũng đặt tay lên hông.  

             Ở đó có một khẩu súng nhỏ được thiết kế tinh xảo.  

             Mặc dù cô ta cũng là võ sĩ, nhưng thực lực của chủ tịch Lâm thế nào cô ta đã nghe nói từ lâu, cô ta không cho rằng mình có thể chiến thắng những y võ mạnh mẽ về kĩ thuật võ vì vậy cô ta không thể không nhờ tới uy lực của những viên đạn.  

             “Đứng lại!”  

             Lâm Chính càng lúc càng tiến lại gần, một luồng áp lực vô hình đè nén lên người Lâm Tử Yến, cô ta thực sự không thể nào trụ được nên lập tức la lớn.  

             Lâm Chính dừng bước, thản nhiên nhìn cô ta.  

             “Chủ tịch Lâm, sao...sao cậu lại ở đây?”, Lâm Tử Yến nuốt nước bọt, cố trấn tĩnh lại và hỏi với giọng lạnh băng.  

             “Vấn đề này còn phải hỏi sao? Cô làm ra những việc thế này ở địa bàn của tôi, cô nghĩ rằng tôi cần nhịn sao?”, Lâm Chính nhìn chằm chằm cô ta và hỏi lại.  

             “Chủ tịch Lâm, tôi không hiểu câu này của anh có ý gì...tôi lại làm gì sai sao?”, Lâm Tử Yến gần như mới nhớ ra lúc này mình là người chủ động, hà tất phải khiêm tốn nên giọng điệu cũng trở nên tự tin hơn.  

             Có điều cũng phải, cô ta đâu ngờ rằng chủ tịch Lâm lại xuất hiện ở đây, càng không ngờ tới nhất cử nhất động của mình thực ra luôn bị chủ tịch Lâm theo dõi.  

             Nên biết rằng người nhà họ Lâm tới Giang Thành đều bí mật, người biết chuyện này không nhiều.  

             “Thả phía Tô Nhu ra”, Lâm Chính nói.  

             “Thả? Chủ tịch Lâm, câu này của cậu có nghĩa gì vậy? Tôi không hiểu lắm! Tôi và cô Nhu chỉ tới đây thắp hương, chúng tôi là bạn bè với nhau. Cậu dùng từ ‘thả’ là có ý gì?”, Lâm Tử Yến bày ra bộ mặt vô tội.  

             “Xem ra cô chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ rồi”.  

             Lâm Chính nhìn với ánh mắt lạnh lùng: “Con người tôi ghét nhất là người khác đem người bên cạnh tôi để uy hiếp tôi. Lâm Tử Yến, cô đã chạm tới giới hạn của tôi rồi đấy”.  

             “Chủ tịch Lâm, tôi thật sự không hiểu cậu có ý gì?”, Lâm Tử Yến cười nói.  

             Lâm Chính không nói thêm nhiều, tiếp tục tiến lên phía trước.  

             “Chủ tịch Lâm, có phải cậu chưa nghe thấy lời tôi vừa nói không? Tôi bảo cậu đứng lại. Ồ...cậu không nghe thấy lời tôi nói, vậy thì hay là phải để cô Tô bảo cậu dừng lại?”, Lâm Tử Yến rút khẩu súng ra, cứ thế dí vào cửa kính .  

             Bên trong cửa xe chính là Tô Nhu.  

             Tô Nhu run rẩy, mặt mày tiều tuỵ, tay vẫn còn ôm bụng, cô muốn nói nhưng lại trong trạng thái đau đớn.  

             Lâm Chính hạ giọng: “Tôi khuyên cô không nên làm như vậy thì tốt hơn, nếu không các cô chỉ có thể chôn theo với cô ấy thôi!”  

             “Xem ra chủ tịch Lâm của chúng ta hôm nay vẫn rất quan tâm tới nha đầu này. Đã vậy thì chủ tịch Lâm, nhà họ Lâm chúng tôi có vài yêu cầu nhỏ, không quá đáng chứ?”  

             “Yêu cầu?”  

             “Thứ nhất, tôi cần cậu lập tức chuyển nhượng cho tôi 60% cổ phần của tập đoàn Dương Hoa vô điều kiện, chúng ta tiến hành hiệp ước chuyển nhượng ngay tại đây. Thứ hai, tôi cần cậu giành lại Tử Khoáng Sơn ngay lập tức. Phải ghi tên nhà họ Lâm chúng tôi. Thứ ba, chuyển nhượng cho tôi những phương thuốc có hiệu quả đặc biệt trong tay cậu. Chủ tịch Lâm, vài điều kiện này đối với cậu mà nói có lẽ không khó để hoàn thành nhỉ?”, Lâm Tử Yến cười nói.  

             Nghe vậy, phía Tô Nhu mặt mày tái nhợt.  

             Đây rõ ràng là muốn cướp Dương Hoa từ tay của chủ tịch Lâm mà.  

             “Chủ tịch Lâm, đừng mà! anh không được nghe theo lời cô ta!”, Tô Nhu cuống lên.  

             Nhưng vì cửa xe là loại cách âm nên giọng nói vốn dĩ không to của cô căn bản không thể nào thoát ra ngoài.  

             Lâm Tử Yến mỉm cười nhìn về phía Lâm Chính.  

             Giây phút này cô ta tỏ ra đắc ý vô cùng.  

             Trước đó không cần thiết phải hoang mang, có quân bài áp chót là Tô Nhu trong tay thì tôi có gì mà phải sợ?  

             Hiện giờ thần y họ Lâm này còn không theo tôi sao? Tôi muốn hắn làm gì thì hắn phải làm ấy.  

             Cho dù có bắt hắn quỳ xuống thì hắn cũng phải đồng ý, phải không nào?  

             Lâm Tử Yến nghĩ trong đầu.  

             Thế nhưng đúng lúc này, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng.  

             “Điều kiện này tôi không thể đáp ứng cho cô, hay là cô cứ giết Tô Nhu đi”.  

             Nghe vậy, nụ cười trên khuôn mặt Lâm Tử Yến khựng lại.  

             “Chủ tịch Lâm, anh nói gì?”, cô ta thẫn thờ nhìn Lâm Chính, kinh ngạc hỏi lại và luôn nghĩ rằng mình nghe nhầm.  

             “Tôi thừa nhận Tô Nhu rất xinh đẹp nhưng cô ấy suy cho cùng cũng chỉ là một người con gái mà thôi. Tôi không thể vì một người con gái mà bỏ đi tất cả, cho nên các cô muốn giết thì giết, có điều cô nên biết giết cô ấy thì các cô cũng phải chôn cùng, về đạo lý này thì không thể thay đổi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.  

            
 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement