Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Từ Thiên mắng chửi qua điện thoại nhưng vô dụng.  

             Hiện giờ việc nên làm nhất là làm thế nào để xoay chuyển tình thế.  

             Nhưng chắc chắn thủ đoạn của Nam Cung Phi Dương đã vượt xa Từ Thiên, mọi thủ đoạn của ông ta đều bị Nam Cung Phi Dương nhìn thấu, mọi hành động trong mắt đối phương chỉ là trò đùa...  

             Lúc này, Từ Thiên mới hiểu ra Nam Cung thế gia khủng khiếp đến thế nào...  

             Ông ta không dám do dự, lập tức lái xe tới học viện Huyền Y Phái.  

             Đợi chạy tới cửa phòng phẫu thuật thì mới thấy ở đây có không ít người đang đợi.  

             Mã Hải, Cung Hỉ Vân, Từ Nam Đống đều tới rồi, thậm chí còn có cả đại diện của Kỳ Lân Môn và đảo Vong Ưu.  

             Khang Gia Hào và Kỷ Văn cầm tài liệu đứng ở bên nói gì đó. Vẻ mặt của tất cả mọi người đều tỏ ra vô cùng nghiêm trọng.  

             Nhìn thấy vậy, tim Từ Thiên đập thình thịch. Ông ta biết việc này tuyệt đối không hề đơn giản.  

             Cạch!  

             Lúc này cửa phòng phẫu thuật mở ra, Lâm Chính mệt mỏi bước ra.  

             “Chủ tịch Lâm!”  

             Tất cả mọi người đồng thanh lên tiếng.  

             “Chủ tịch Lâm, Tô Nhu không sao chứ?”, Mã Hải thận trọng hỏi.  

             “Cây châm đâm vào mắt cô ấy đã được tôi lấy ra, tôi cũng xoa thuốc cho cô ấy rồi, mắt cũng giữ lại được nhưng thị lực kém hơn trước nhiều, phải dùng thuốc từ từ điều trị!”  

             Lâm Chính nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.   

             Ai nấy nghe mà thót tim, tất cả đều hiểu điều này có nghĩa gì.  

             Lâm Chính ngồi xuống chiếc ghế ở hành lang châm cho mình điếu thuốc và hút.  

             Khói thuốc bay mịt mù.  

             Bầu không khí nặng nề thấy rõ.  

             “Chủ tịch Lâm, đây là một cái bẫy, chúng tôi đã khống chế vợ chồng Tạ Thị trong trang viên, căn cứ theo những gì bọn họ trao đổi thì việc chúng ta tìm cô Tô Nhu đàm phán hợp tác chắc chắc là kết quả của việc có người nhìn thấu chân tướng. Tôi nghĩ đó là cái bẫy mà Nam Cung thế gia bày ra, bọn họ đã muốn đối phó với cô Tô Nhu từ lâu, vào thời khắc đầu tiên chúng ta tìm ra được chiếc xe của cô Tô Nhu thì phát hiện cửa xe cô ấy bị người ta đặt máy, một khi khởi động xe thì thiết bị máy móc đó sẽ hoạt động, cây châm bay từ thiết bị đó ra”, Khang Gia Hào đưa ra tập tài liệu và lên tiếng nói.  

             Lâm Chính không nhận lấy mà chỉ điềm tĩnh hút thuốc.  

             Khang Gia Hào ấp úng sau đó thu tài liệu về.  

             “Hiện trường có camera không?”, Mã Hải ở bên vội hỏi.  

             “Camera bị người ta làm hỏng từ trước”, Khang Gia Hào đáp.  

             “Vậy thì chúng ta chỉ có thể lấy chút manh mối từ vợ chồng Tạ Thị thôi, đợi thu thập được chứng cứ nhất định phải tố cáo Nam Cung thế gia, cho bọn chúng trả cái giá đắt”, Mã Hải lại nói tiếp.  

             “Tôi và Kỷ Văn sẽ dốc sức thu thập chứng cứ”, Khang Gia Hào gật đầu.  

             “Không cần”, lúc này Lâm Chính đột nhiên khản giọng lên tiếng.  

             Tất cả mọi người đều thẫn thờ, nhất loạt nhìn về phía anh.  

             “Hiện giờ tôi không có hứng thú với chứng cứ gì cả. Gia Hào, Kỷ Văn, các ông không cần đi thu thập chứng cứ nữa, việc này các ông không cần phải phụ trách nữa”, Lâm Chính dập điếu thuốc dưới đất sau đó đứng dậy nói.  

             Tất cả mọi người nghe xong đều thảng thốt.  

             “Chủ tịch Lâm, cậu...cậu định thế nào?”, Mã Hải thận trọng hỏi.  

             Lâm Chính không nói gì. Ai nấy ngơ ngác nhìn nhau.  

             “Súc sinh, còn không mau tới đây”, Từ Nam Đống gằn lên.  

             Từ Thiên ở sau đoàn người toàn thân run rẩy, sau đó bấm bụng bước ra.  

             “Chủ tịch Lâm, thật...thật sự xin lỗi. Tôi...tôi đã khiến cậu thất vọng rồi”.  

             Từ Thiên toàn thân run rẩy, đầu gối mềm nhũn, quỳ trước mặt Lâm Chính mà lắp bắp nói.  

             Lâm Chính bảo ông ta quan sát nhất cử nhất động của Nam Cung Phi Dương thế nhưng ông ta lại để Nam Cung Phi Dương giám sát lại, thậm chí còn để Nam Cung Phi Dương làm hại Tô Nhu.  

             Chỉ cần là người hiểu Lâm Chính thì đều biết đụng tới Lâm Chính còn được, đụng tới người bên cạnh anh thì tuyệt đối là điều cấm kị.  

             Đặc biệt là người con gái này, trên danh nghĩa là vợ Lâm Chính.  

             Từ Thiên sợ hãi, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi.  

             Từ Nam Đống cũng tiến lên trước quỳ xuống, cúi đầu nói: “Chủ tịch Lâm, nhà họ Từ chúng tôi làm việc thiếu trách nhiệm để cô Tô bị thương tới mức này, đây là lỗi lầm của chúng tôi, mong chủ tịch Lâm trách phạt!”  

             Nói rồi, ông ta dập đầu liên tục với Lâm Chính.  

             Không thể phủ nhận Từ Nam Đống ra dáng một huynh trưởng, làm việc đều cẩn trọng hơn Từ Thiên rất nhiều.  

             “Đứng dậy đi”, Lâm Chính mở hé mắt, bình tĩnh nói.  

             “Chủ tịch Lâm...”  

             “Việc này không thể trách các ông, dù sao đó cũng là Nam Cung thế gia, đó là Nam Cung Phi Dương, thủ đoạn của bọn họ không phải các ông có thể lường được, tôi không trách các ông”.  

             “Đa tạ chủ tịch Lâm”.  

             Từ Nam Đống và Từ Thiên thở phào.  

             “Từ Thiên, ông nghỉ ngơi một lát đi, những người đó của ông tạm thời thuộc về Cung Hỉ Vân quản”, Lâm Chính lại nói tiếp.  

             Từ Thiên thở gấp, ngỡ ngàng nhìn Lâm Chính.  

             Ông ta định nói gì đó nhưng bị Từ Thiên Đống âm thầm kéo vạt áo.  

             Từ Thiên thẫn thờ một lát rồi chợt hiểu ý anh trai mình.  

             “Nam Đống”.  

             “Chủ tịch Lâm, Nam Đống có mặt”.  

             “Tôi cho em trai ông nghỉ ba tháng, được chứ?”  

             “Không sao ạ”.  

             “Ba tháng này để ông ấy nghỉ ngơi trên giường đi”, Lâm Chính lại nói.  

             Từ Thiên thở gấp gáp hơn. Tất cả mọi người đều kinh ngạc.  

             Từ Nam Đống vui mừng thấy rõ, vội gật đầu: “Chủ tịch Lâm yên tâp, lát nữa tôi sẽ đưa A Thiên về chấp hành gia pháp”.  

             “Về đi”, Lâm Chính nhắm mắt phất tay.  

             Từ Nam Đống lập tức kéo Từ Thiên miễn cưỡng rời đi.  

             “Chủ tịch Lâm, xin lỗi...”, Từ Thiên chảy nước mắt, nói.  

             Lâm Chính gật đầu nhưng không đáp lời. Lâm Chính nhất định muốn trừng phạt Từ Thiên. Dù sao thì anh cũng phải để cho những người này biết hậu quả của việc làm việc bất thành. Nhưng việc này quả thực không thể trách Từ Thiên cho nên để Từ Nam Đống đi chấp hành giap pháp của nhà họ Từ là sự trừng phạt nhẹ nhất và thích hợp nhất.  

             Sau khi hai anh em Từ Nam Đống rời đi, Lâm Chính mới đứng dậy.  

             “Mã Hải”  

             “Chủ tịch Lâm”.  

             “Sắp xếp xe cho chúng tôi, đưa chúng tôi đi gặp Nam Cung Phi Dương!”  

             “Vâng”.  

             “Kỳ Lân Môn nhnah chóng tìm thấy Dịch Quế Lâm”.  

             “Đảo Vong Ưu, truyền lời của tôi tới Huyết U U, lập tức triệu gọi toàn bộ đệ tử của đảo Vong Ưu tới Giang Thành”.  

             “Cung Hỉ Vân, sắp xếp toàn bộ sức mạnh có thể dùng”.  

             “Những người khác cũng chuẩn bị tinh thần dừng toàn bộ việc lại, đợi lệnh của tôi bất cứ lúc nào”.  

             Lâm Chính điềm tĩnh nói. Tất cả moi người nghe xong mà giật mình.  

             Chủ tịch Lâm định làm gì? Mọi người đểu rất muốn biết nhưng không ai dám hỏi.  

             Sau một hồi, Mã hải chuẩn bị xong xe thì đích thân lái xe cho Lâm Chính.  

             Lâm Chính lên xe cứ thế đi về phía khách sạn Minh Châu nơi Nam Cung Phi Dương ở.  

             Khoảng chừng hai mươi phút sau, chiếc xe dừng lại ở cửa khách sạn.  

             Ngay sau đó, một người đàn ông mặc đồ âu chạy ra mở cửa cho Lâm Chính.  

             “Chủ tịch Lâm, cuối cùng cậu cũng đến rồi, ông Hai nhà chúng tôi đang đợi cậu trên tầng”, người đàn ông mỉm cười với Lâm Chính.  

             Lâm Chính xuống xe liếc nhìn người này và thấy rõ trên khuôn mặt hắn ta rõ vẻ mỉa mai.  

             Rõ ràng những người này của Nam Cung thế gia đều biết tình trạng của Tô Nhu, cũng biết mục đích Lâm Chính đến đây để làm gì.  

             Lâm Chính không nói lời nào, sải bước đi.  

            
 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement