Ông lão trở lại với cái đầu của Bàng Lương.
Cả quá trình chỉ mất chưa tới mười mấy giây.
Nhiều trưởng lão đều không kịp phản ứng.
Bàng Lương... đã chết!
Đám người xung quanh ngơ ngác, vẻ mặt ai nấy đều sợ hãi.
Đặc biệt là những trưởng lão, bọn họ càng thêm khiếp sợ!
Bởi vì họ phát hiện ra lúc này ông lão không hề đỏ mặt, cũng không thở mạnh.
Trông ông lão không hề có dáng vẻ kiệt sức.
Dường như quá trình làm tiêu hao sức lực của hai thiên tài yêu nghiệt... không rõ ràng lắm.
"Xem ra lúc người này giao đấu với Bàng Lương hoàn toàn không dùng hết toàn lực!", Tứ trưởng lão Tịch Mộc Lâm trầm giọng nói.
"Có lẽ ông ta quanh năm ngồi ở đây, cảm thấy nhàm chán nên không ngừng trêu đùa Bàng Lương! Với thực lực của ông ta, giết Bàng Lương thì dễ dàng như trở bàn tay”, hòa thượng cũng nheo mắt nói.
Đám đệ tử cũng náo động!
"Bàng Lương sư huynh!"
"Chết như vậy... sao?"
Đám người Lệ Vương Cung đều run rẩy, nơm nớp lo sợ.
Nhìn vật hình tròn trong tay ông lão, da đầu mọi người đều tê dại.
Bầu không khí kinh hoàng tràn ngập khắp nơi.
"Còn ai trong số các người muốn đánh nữa không? Đánh đi! Ông đây chơi tới cùng!", ông lão ném đầu Bàng Lương xuống đất, khuôn mặt nở nụ cười nói.
Mọi người thất thần nhìn nhau, hoàn toàn im lặng.
Lúc này không ai dám tiến lên.
Rất nhiều đệ tử theo bản năng rút lui, đặc biệt là những đệ tử ưu tú.
Suy cho cùng, ngay cả Du Linh và Bàng Lương cũng đã chết, bọn họ có bước lên trước... cũng chỉ chịu chết mà thôi.
"Đại trưởng lão, tôi và Tam trưởng lão đều đã mất đi một đồ đệ yêu quý, tiếp theo nên đến lượt ông ra mặt chứ nhỉ?", Liễu Thị Phụng quát lớn, thúc giục Đại trưởng lão Tô Mạc Vân.
"Nói không sai! Vũ Cực đâu? Bây giờ không phải đã đến lúc nó ra tay sao?", Quỷ Thủ cũng nói.
Mặc dù Du Linh và Bàng Lương là những người mà bọn họ bảo đi khiêu chiến, nhưng cái chết của hai người cũng khiến bọn họ vô cùng đau lòng.
Quan trọng nhất là thực lực của Lệ Vương Cung và Sát Vương Cung vì vậy mà giảm đi rất nhiều.
Nếu Chiến Vương Cung lựa chọn làm ngư ông đắc lợi thì sao bọn họ có thể vui vẻ được đây?
Tuy nhiên, Quỷ Thủ và Liễu Thị Phụng liên tục tra hỏi, nhưng cũng không thể khiến Tô Mạc Vân dao động dù chỉ một chút.
"Đệ tử Vũ Cực của tôi không tham gia đại hội Đông Hoàng, do đó các người bảo tôi gọi nó ra, e rằng tôi không làm được!", Tô Mạc Vân nói.
"Gì cơ?"
Không gian lại trở nên náo động.
"Vũ Cực sư huynh không tham gia đại hội Đông Hoàng ư?"
"Sao lại có chuyện này?”
"Thực lực của Vũ Cực sư huynh lợi hại như vậy, nếu như anh ta cùng đến thì ai có thể là đối thủ của Chiến Vương Cung chứ?"
"Chẳng lẽ Vũ Cực sư huynh không có hứng thú với nhẫn Đông Hoàng?"
Mọi người đều ngờ vực, bàn luận sôi nổi.
"Vũ Cực không tới ư? Chuyện này là sao? Là ông không cho nó đến à?", Liễu Thị Phụng rất không vui, lạnh lùng hỏi.
"Là nó không muốn đến”.
“Hừ, tôi nghĩ chưa chắc là vậy”, Qủy Thủ hừ một tiếng: “Nhưng nếu Vũ Cực không đến thì bọn ta cũng không miễn cưỡng, nhưng tốt xấu gì ông cũng nên cử đệ tử của mình ra đấu đi chứ?”
"Được!", Tô Mạc Vân gật đầu, quay đầu nhìn về đám đệ tử Chiến Vương Cung phía sau: "Ôn Thích! Con đại diện cho Chiến Vương Cung đi so tài với vị tiền bối kia đi”.
Người đàn ông tên Ôn Thích tái nhợt như bị sét đánh.
"Sư phụ, con...”
"Đừng nói với sư phụ là con không dám đi! Nếu như con nhát gan thì sẽ làm mất mặt người Chiến Vương Cung, mất mặt sư phụ. Con nên biết sư phụ thường dùng thủ đoạn gì với những người như vậy”, Tô Mạc Vân nói với khuôn mặt không chút biểu cảm.
Ôn Thích nghe thấy vậy, toàn thân run lẩy bẩy, hắn há miệng nhưng không thốt nên lời.
"Còn không mau đi đi?"
Tô Mạc Vân hét lên.
Ôn Thích run rẩy, nơm nớp lo sợ đi về phía trước.
"Ôn sư huynh”.
"Sư huynh...”
Các đệ tử của Chiến Vương Cung rối rít kêu lớn.
Lúc này, một tiếng hét vang lên.
"Sư phụ! Thời gian trước Ôn Thích sư huynh ra ngoài thử luyện đã bị thương, đến nay còn chưa khỏi, trận chiến này không cần anh ấy ra tay, để con đánh!"
Lúc này, một người đàn ông khoảng chừng hai mươi tuổi đột nhiên bước lên trước, ôm quyền hét lớn.
"Phạm sư đệ?"
"Phạm sư đệ, cậu... cậu muốn làm gì?”
"Mau quay lại đi, Phạm sư đệ!"
"Cậu không phải là đối thủ của người đó đâu!"
Đám người Chiến Vương Cung sốt sắng, nhao nhao gọi lớn.
Tuy nhiên... Tô Mạc Vân lại gật đầu.
"Phạm Phong, nếu con muốn thay Ôn Thích thì sư phụ chấp thuận cho con, con ra đấu đi”.
Vô số đệ tử sửng sốt.
Với vẻ mặt kiên định, Phạm Phong bước những bước dài về phía ông lão.
"Không!"
Ôn Thích hét lên thảm thiết, nắm lấy Phạm Phong: "Phạm sư đệ! Em không được đi! Anh đi! Để anh đi!"
Lúc này, Ôn Thích không còn sợ hãi nữa.
"Sư huynh! Anh là trưởng bối của tất cả các sư huynh sư tỷ. Mặc dù thực lực của anh không bằng Vũ Cực sư huynh nhưng anh luôn đối xử với bọn em như người nhà. Quy tắc của Chiến Vương Cung nghiêm khắc, nhiệm vụ được giao mỗi ngày vô cùng nặng nề, là anh đã luôn cổ vũ và giúp đỡ các sư huynh sư tỷ. Mọi người không thể thiếu anh. Phạm Phong em nhập môn sớm, không có tiếng nói, thực lực bình thường, việc em có thể làm chỉ có vậy. Trận chiến này cứ giao cho em đi! Sư huynh, em chỉ có thể làm cho anh đến đây thôi”.
Phạm Phong gầm lên, đẩy Ôn Thích ra và lao về phía ông lão.
"Phạm Phong!"
Hai mắt Ôn Thích đỏ ngầu, hét lên thảm thiết, muốn lập tức đuổi theo.
Nhưng đã quá trễ.
Phạm Phong không chào hỏi gì mà thẳng thừng tấn công ông lão.
Tấn công trực diện?
Đây chắc chắn là tự sát!
Dù có Vũ Cực ở đây thì cũng chưa chắc có thể sống sót!
Nhiều người hét lên thất thanh.
Rất nhiều người trong Chiến Vương Cung quay đầu nhắm mắt, không đành lòng nhìn cảnh tượng tiếp theo.
Tuy nhiên, vào thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, một bóng người đột nhiên đứng trước mặt Phạm Phong, ngăn anh ta lại.
"Dừng tay!"
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |