Bên trong phòng riêng.
Tiếng nhạc du dương vang lên.
Nam Cung Vân Thu vừa ăn xong một nửa miếng bít tết, rót một ly rượu vang đỏ, nhấp một ngụm.
"Mấy giờ rồi?”
Cô ta hỏi một câu.
Người phục vụ phía sau vội vàng tiến lên.
"Thưa cô, đã sáu rưỡi rồi”.
"Vậy Thê Sinh đã đi được nửa tiếng rồi nhỉ?"
"Vâng”.
"Sao lạ vậy? Trước đây Thê Sinh nhiều nhất chỉ mất mười phút để giết người, sao lần này lại lâu như vậy?", Nam Cung Vân Thu nhướng mày, hơi tức giận.
"Cô chủ, có lẽ Thê Sinh gặp phải phiền phức gì đấy”, người phục vụ cung kính nói.
"Phiền phức ư?", ánh mắt Nam Cung Vân Thu chuyển động, quay đầu lại nói: "Đi, đến khách sạn Hoa Phong xem thử! Đừng để xảy ra chuyện gì”.
"Vâng, thưa cô chủ!"
Người phục vụ gật đầu, định bước ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Người phục vụ sững sờ.
Lâm Chính dẫn theo đám người Lưu Mã bước vào phòng.
"Gì thế này?"
Nam Cung Vân Thu bị dọa sợ hết hồn, đột nhiên đứng dậy, chỉ vào Lâm Chính: "Sao... sao anh lại ở đây?"
"Cô Nam Cung, không phải cô mời tôi ăn tối sao?", Lâm Chính lạnh lùng hỏi.
"Anh...", Nam Cung Vân Thu không biết nên trả lời thế nào, cắn răng hỏi: "Thê Sinh đâu?"
“Đây này”, Lâm Chính phất tay.
Lưu Mã bên cạnh cầm một cái hộp vuông, đặt ở trên bàn, rồi mở hộp ra.
"A!!!"
Con ngươi của Nam Cung Vân Thu co rút lại, da đầu tê dại, cô ta sợ hãi hét lên, sắc mặt tái nhợt, gần như mất đi sức sống.
Trong hộp là... của Thê Sinh!
Cảnh tượng đáng sợ kích thích dây thần kinh của cô ta một cách điên cuồng.
Vẻ sang trọng, điềm tĩnh trước đây không còn nữa.
"Anh... anh... anh dám giết người của thế gia Nam Cung? Rốt cuộc anh là ai? Rốt cuộc anh là ai?", Nam Cung Vân Thu hoàn hồn, kinh hãi chỉ vào Lâm Chính, run rẩy hét lên.
"Tôi là ai ư? Cô sẽ biết nhanh thôi, cô Nam Cung, người này muốn giết tôi nên tôi mới giết hắn. Nể mặt thế gia Nam Cung, tạm thời tôi không động vào cô, đây là một lời cảnh cáo! Tôi hy vọng cô đừng đến làm phiền tôi nữa! Nếu không, lần sau sẽ không chỉ thế này đâu! Mong cô nhớ kỹ, nghe rõ chưa?", Lâm Chính nhìn chằm chằm vào Nam Cung Vân Thu, nói.
Toàn thân Nam Cung Vân Thu run rẩy, há miệng nhìn Lâm Chính, nhưng không nói gì.
“Nghe thấy chưa?”, âm thanh của Lâm Chính lớn hơn.
Nam Cung Vân Thu sợ tới mức ngã ngồi trên mặt đất, hét lên: "Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi!"
Cô ta ôm đầu, hồn bay phách tán.
"Nghe rồi thì tốt!"
Lâm Chính gật đầu, xoay người rời đi.
Lâm Chính vừa rời đi, Nam Cung Vân Thu đã bật khóc nức nở.
Người phục vụ bên cạnh định thần lại, vội vàng nói: "Cô chủ, mau gọi điện thông báo với gia tộc! Người này dám giết người của thế gia Nam Cung! Chúng ta nhất định không thể bỏ qua như vậy được!"
"Đúng! Đúng! Tôi phải gọi điện thoại cho bố tôi! Tôi phải nói với anh hai! Tôi muốn cho tên kia biết nếu khiêu khích thế gia Nam Cung sẽ có kết cục thế nào!”
Nam Cung Vân Thu run rẩy hét lên, rút điện thoại di động ra bấm số.
Nhưng nỗi sợ hãi quá mức khiến tay cô ta run đến mức suýt chút nữa chiếc điện thoại rơi khỏi lòng bàn tay, ngón tay bấm sai phím vô số lần.
Suy cho cùng cô ta vẫn còn sợ hãi!
Cô ta sợ Lâm Chính báo thù!
Sợ rằng mình cũng sẽ có kết cục giống như Thê Sinh!
Reng reng reng...
Đột nhiên, một cuộc điện thoại gọi đến.
Nam Cung Vân Thu liếc nhìn số người gọi, sửng sốt ngay tại chỗ.
Cô ta run bần bật nhấn nút kết nối.
Một giọng nói thờ ơ vang lên trong điện thoại.
"Cô Nam Cung, cậu chủ của chúng tôi đã tới rồi!"
"Được... được, tôi lập tức đi gặp cậu chủ của anh, tôi... tôi tới ngay...”, Nam Cung Vân Thu vừa run lẩy bẩy vừa nghẹn ngào đáp.
Người bên kia điện thoại không khỏi sững sờ.
"Cô Nam Cung, cô không sao chứ?"
"Tôi? Tôi... tôi không sao, tôi không...”
Nam Cung Vân Thu lẩm bẩm.
Nhưng lúc này, cô ta đột nhiên như ý thức được điều gì đó, chuyển chủ đề, tiếp tục nghẹn ngào nói: "Tôi không sao, chỉ là gặp mấy tên phiền phức chút thôi... Không sao đâu...”
"Mấy tên phiền phức ư? Cô Nam Cung, ở thành phố Nam Xuyên còn có ai dám chọc giận cô sao?", người đàn ông tò mò hỏi.
"Sao lại không có chứ? Thành phố Nam Xuyên bây giờ cường giả nhiều như mây, cũng có rất nhiều người không thèm coi thế gia Nam Cung chúng tôi ra gì! Chỉ là anh không biết mà thôi”.
"Thật sao?”
"Người đó sỉ nhục chị gái tôi, sỉ nhục thế gia Nam Cung. Tôi nổi giận muốn đòi lại công bằng nhưng thực lực của tôi quá yếu, không phải là đối thủ của hắn. Đánh không lại cũng đã đành, vậy mà còn bị hắn sỉ nhục một trận. Thế gia Nam Cung đang bận rộn với đại hội kén rể nên không quản hết được, không có ai bằng lòng ra mặt giúp tôi, lần này chịu ấm ức, tôi chỉ có thể cắn răng nuốt vào bụng! Haizzz...”, Nam Cung Vân Thu thở dài kể lể.
Người phục vụ bên cạnh nghe vậy, dường như hiểu được ý của Nam Cung Vân Thu, vội vàng nháy mắt với Nam Cung Vân Thu, nhỏ giọng nói: "Cô chủ, không thể làm như vậy”.
Thế nhưng, Nam Cung Vân Thu lại trừng mắt liếc xéo hắn: "Câm miệng!"
Người phục vụ rất lo lắng, nhưng không thể làm gì được.
Sau khi im lặng một lúc, đầu bên kia điện thoại mới phát ra âm thanh, vậy mà lại là một giọng nói thờ ơ và đầy sức hút.
"Người đó là ai?"
“Cậu chủ Nạp Lan sao?”, Nam Cung Vân Thu giả vờ kinh ngạc kêu lên.
"Chị gái của cô sắp gả cho tôi rồi! Từ nay về sau tôi là anh rể của cô, chuyện của cô cũng là chuyện của tôi! Nói cho tôi biết, người đó là ai? Đưa tôi đi gặp hắn trước đã!", người bên kia điện thoại bình tĩnh nói.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |