Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Với biểu hiện của Lâm Chính lúc trước, ở đây không mấy ai dám nói sẽ đánh bại anh trong mười giây.  

             Nhưng Phó Vô Diệp thì khác.  

             Anh ta là người từng đánh bại thiên kiêu.  

             Anh ta từng đánh bại một thiên kiêu trong vòng nửa phút, danh tiếng vang xa.  

             Vốn dĩ anh ta có thể lấy lệnh bài thiên kiêu về cho mình, nhưng anh ta lại nói lệnh bài thiên kiêu đó thứ hạng quá kém, không xứng với thân phận của anh ta nên bỏ lại.  

             Nhiều người đều nghi ngờ.  

             Nhưng từ trận chiến này bọn họ đã biết thực lực của Phó Vô Diệp đã vượt qua không ít thiên kiêu, những lệnh bài xếp hạng ở cuối bảng quả thật không xứng với anh ta.  

             Một cao thủ siêu cấp như vậy mười giây đánh bại người đeo mặt nạ trên võ đài thì có gì khiến người ta thấy không đáng tin chứ?  

             “10!”.  

             Sau khi Phó Vô Diệp ra tay, Nam Cung Vân Thu ở bên dưới lập tức hét lên.  

             Rõ ràng cô ta vô cùng phấn khởi, bởi vì cô ta biết người đeo mặt nạ giả thần giả quỷ này rốt cuộc cũng sắp bị giải quyết.  

             Cô ta nóng lòng muốn xem bộ dạng người này nằm bò trên đất, nhếch nhác chật vật, khóc lóc xin tha.  

             Gần như chỉ trong một giây, Phó Vô Diệp đã đến gần Lâm Chính, đánh tới một quyền.  

             Lâm Chính khẽ nghiêng đầu tránh đi.  

             “9!”, Nam Cung Vân Thu lại hô lên.  

             Mấy người nhà họ Phó ở bên cạnh cô ta cũng hô theo.  

             Mặc dù một quyền này đánh hụt, nhưng mọi người đều tràn đầy lòng tin, không hề lo lắng.  

             Phù!  

             Phó Vô Diệp đưa ngang cánh tay, đánh về phía cổ Lâm Chính.  

             Lâm Chính dựng thẳng cánh tay lên.  

             Rầm!  

             Cánh tay của Phó Vô Diệp và cánh tay Lâm Chính va chạm với nhau.  

             Sức mạnh dồi dào đánh về phía cánh tay Lâm Chính, nhưng Lâm Chính không động đậy, không có phản ứng gì, thậm chí ngay cả cơ thể cũng không xê xích.  

             “8!”.  

             Bên dưới lại hô lên.  

             Phó Vô Diệp tỏ ra nghiêm nghị, vẻ mặt nghiêm túc hơn, thế tấn công vẫn không suy giảm, trở tay đánh tới một chỉ, nhắm vào tử huyệt trên người Lâm Chính.  

             Nếu bị trúng chỉ này, dù là ai cũng sẽ bại liệt ngay lập tức.  

             Nhưng khoảnh khắc đầu ngón tay đâm tới, hơi thở Phó Vô Diệp run rẩy, bỗng nhiên thu chiêu.  

             Không biết từ lúc nào một ngón tay của Lâm Chính cũng đâm về phía tử huyệt trên ngực anh ta. Nếu anh ta tiếp tục tấn công, ngón tay Lâm Chính sẽ đâm vào tử huyệt trên người của anh ta nhanh hơn một bước.  

             Nếu vậy thì người ngã xuống sẽ là anh ta.  

             “Hừ!”.  

             Phó Vô Diệp nheo mắt lại, thu chiêu né chỉ của Lâm Chính, sau đó xoay người chống đỡ.  

             Tốc độ của anh ta nhanh, mỗi một động tác đều giống như ảo ảnh. Người ở bên dưới chỉ có thể nhìn thấy xung quanh Lâm Chính giống như có đến mấy Phó Vô Diệp, hoàn toàn không nhìn rõ thực thể của anh ta.  

             Lần này, Phó Vô Diệp không vội tấn công nữa, mà là di chuyển xung quanh Lâm Chính, giống như đang tìm kiếm sơ hở của anh, tìm kiếm thời cơ tốt nhất.  

             “7!”.  

             “6!”.  

             “5!”.  

             Người bên dưới đồng loạt hô lên, tất cả đếm ngược theo Nam Cung Vân Thu.  

             Tất cả mọi người sôi sục.  

             Theo bọn họ thấy, Phó Vô Diệp đã nắm được quyền chủ động hoàn toàn.  

             Dù sao Lâm Chính vẫn luôn đứng yên tại chỗ, không có đòn phản công hữu hiệu, dường như đã bị áp chế hoàn toàn.  

             Chỉ có Nạp Lan Thiên ở bên này hơi nghiêm ánh mắt, giọng nói toát ra vẻ kinh ngạc.  

             “Cậu chủ, sao vậy?”, người bên cạnh vội hỏi.  

             “Không có gì, chỉ là thực lực của người này mạnh hơn tôi tưởng tượng, xem ra Phó Vô Diệp sẽ không dễ đối phó người này”, Nạp Lan Thiên nói giọng nhàn nhạt.  

             “Sao lại thế? Cậu cũng không phải không biết thực lực của Phó Vô Diệp, một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, không phải chỉ vài ba chiêu là hạ gục được rồi sao?”, người bên cạnh cười nói.  

             Nạp Lan Thiên không nói gì.  

             Anh ta nhìn rất thấu triệt, thật ra Phó Vô Diệp cũng như vậy.  

             Lúc này, tim Phó Vô Diệp đập rất nhanh.  

             Mặc dù anh ta luôn tấn công, nhưng người kia lại phòng ngự chặt chẽ, không chừa kẽ hở, hoàn toàn không cho anh ta chút cơ hội nào, không có bất kỳ một sơ hở nào.  

             Anh ta vây xung quanh Lâm Chính mười vòng, nhưng không tìm được bất cứ chỗ nào để tấn công.  

             Mãi đến lúc này, Lâm Chính đột nhiên nghiêng người.  

             Chỉ một động tác nhỏ như vậy lại khiến phòng ngự của Lâm Chính như núi sụp đổ, tan vỡ không còn gì.  

             Chỉ trong nháy mắt, cả người anh đã tràn đầy sơ hở.  

             “Cái gì?”.  

             Phó Vô Diệp ngạc nhiên.  

             Anh ta tin rằng đây chắc chắn là Lâm Chính cố ý.  

             Mục đích là lừa mình tấn công.  

             Không thể mắc bẫy!  

             Nhưng… bên dưới lại vang lên tiếng hô, khiến anh ta không thể kéo dàì thêm nữa.  

             “4!”.  

             Nam Cung Vân Thu và tất cả mọi người hô lên.  

             “Cậu Phó, mau giải quyết anh ta!”.  

             “Còn 4 giây!”.  

             “Không còn nhiều thời gian nữa, cậu Phó, tới đi, để thằng nhóc đó biết sự lợi hại của cậu!”.  

             “Lên đi!”.  

             Càng lúc càng nhiều người hò hét.  

             Mọi người cũng sốt ruột.  

             Sao lâu vậy mà Phó Vô Diệp vẫn chưa ra tay?  

             Chẳng lẽ… anh ta thật sự không đối phó được người kia?  

             “3!”.  

             Nam Cung Vân Thu cũng hơi hoảng, nhưng vẫn cao giọng đếm ngược.  

             “2!”.  

             Không biết là ai lại đếm theo.  

             Tiếng đếm khiến Phó Vô Diệp không nhẫn nại được  

             Anh ta nhìn chằm chằm Lâm Chính, siết chặt nắm đấm, quát khẽ một tiếng. Một dòng khí dâng tràn trong cơ thể, hội tụ trên nắm đấm của anh ta, đấm mạnh về phía Lâm Chính.  

             Ầm!  

             Sức mạnh ghê gớm xao động nơi đầu mũi nhọn của nắm đấm.  

             Loáng thoáng có thể nghe được tiếng gió vù vù, như mãnh hổ gào thét, như cự long bay lượn.  

             “Wow!”.  

             Khách khứa ở hiện trường kinh ngạc kêu lên.  

             Quyền này e là có thể xuyên qua núi lớn, đánh sập biển xanh!  

             Một quyền này chắc chắn có thể phân định thắng thua!  

             Không ít người đứng dậy khỏi ghế, mở to mắt nhìn đòn tấn công này.  

             Nam Cung Vân Thu cũng quên luôn việc đếm ngược, ngơ ngác nhìn cảnh này.  

             Ai cũng tin rằng chỉ cần một quyền này đánh vào người Lâm Chính thì dù anh có phòng ngự thế nào, xương và thịt cũng sẽ bị nghiền nát…  

             Phó Vô Diệp cũng nghĩ như vậy.  

             Dù sao, anh ta cũng đã dùng hết sức lực vào một quyền này.  

             “1!”.  

             Anh ta quát khẽ, tự mình đếm giây cuối cùng.  

             Đòn đánh cuối cùng!  

             Phân định thắng thua!  

             Nhưng…  

             Bộp!  

             Một tiếng động to rõ vang lên.  

             Nắm đấm đánh về phía trước giống như đụng phải thứ gì đó, bỗng nhiên dừng lại.  

             Sức mạnh trên nắm đấm giống như vòng xoáy khí lan ra xung quanh.  

             Hiện trường đại hội bỗng chốc lặng ngắt.  

             Phó Vô Diệp mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn về phía trước.  

             Lâm Chính nhấc tay lên, xòe bàn tay ra, vững vàng đỡ được nắm đấm đang đánh tới.  

             Cơ thể anh không hề di chuyển!  

             Bàn tay không hề bị thương!  

             Hoàn toàn… đỡ được một quyền đó.  

             Phó Vô Diệp sững sờ.  

             Người bên dưới cũng ngơ ngác.  

             “Chuyện gì thế? Vậy… Vậy là sao?”.  

             Nam Cung Vân Thu lùi lại liên tục, mặt trắng bệch, miệng há to, dường như có thể nhét vừa quả trứng gà.  

             Bích Trân, An Viên thì kinh ngạc không nói nên lời.  

             “Tên nhóc này…”, Nam Cung Mộng ngồi ở ghế chủ nhà nhìn chằm chằm Lâm Chính, trong mắt lóe lên tia nghi hoặc.  

             Rầm!  

             Lúc này, bàn tay Lâm Chính hơi cử động, một luồng xảo kình đánh bật Phó Vô Diệp ra ngoài.  

             Phó Vô Diệp liên tục lùi về sau, suýt chút nữa không đứng vững.  

             Lâm Chính chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói: “Tôi đã nói mười giây không đủ, tôi cho anh năm phút vậy!”.  

             Lần này, tất cả mọi người đều rơi vào im lặng…  

            
 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement