Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”, khuôn mặt Lâm Chính không chút biểu cảm nói.  

             Trong mắt Nam Cung Mộng thoáng qua vẻ nghi ngờ, âm thầm đánh giá Lâm Chính.  

             Thật ra ông ta đã đặt thuốc giải Tuyệt Mệnh Đan của hoa Tuyệt Mệnh chung với của hồi môn.  

             Nhiều người không quan tâm đến viên Tuyệt Mệnh Đan nhỏ bé này, mà không hề biết rằng rằng có được Tuyệt Mệnh Đan là có thể sử dụng được một trong những loại độc dược mạnh nhất trên đời này - hoa Tuyệt Mệnh.  

             Đây là một vũ khí giết người hạng nhất.  

             Nhưng tại sao giáo chủ Lâm chỉ muốn có thuốc giải mà không muốn thuốc độc?  

             “Nếu giáo chủ Lâm muốn Tuyệt Mệnh Đan tất nhiên là được! Ha ha, kỳ thật vật này đã trở thành của hồi môn của con gái tôi, chỉ cần cậu cưới con gái tôi thì tôi sẽ dùng hai tay dâng vật này cho cậu!” Nam Cung Mộng cười nói.  

             “Bây giờ tôi muốn lấy ngay!”, Lâm Chính nói.  

             “Giáo chủ Lâm..”.  

             “Nếu ông không lấy tôi sẽ giết hết người trong thế gia Nam Cung!”, vẻ mặt Lâm Chính không chút thay đổi nói, một tay nắm lấy chiếc cổ trắng nõn của Nam Cung Yên Nhu.  

             “Hừ..”.  

             Nam Cung Yên Nhu phát ra tiếng kêu rên, cổ của cô ta bị Lâm Chính bóp đến mức gần như biến dạng, rất khó thở.  

             “A?”  

             Mọi người kinh ngạc.  

             Trên khuôn mặt Nam Cung Mộng cũng đầy vẻ khiếp sợ.  

             Ông ta nghĩ rằng mục đích của giáo chủ Lâm là con gái của ông ta, nhưng bây giờ có vẻ như ông ta đã suy nghĩ nhiều rồi.  

             Nam Cung Mộng nhìn thấy bộ dạng đau khổ của con gái, hơi do dự, nghiêng đầu trầm giọng quát thuộc hạ bên cạnh: “Đi, lấy Tuyệt Mệnh Đan tới đây!”  

             “Vâng, thưa lão gia!”  

             Người kia gật đầu, xoay người rời đi.  

             Lâm Chính lẳng lặng chờ đợi.  

             Người xung quanh không dám nhúc nhích.  

             Vẻ mặt Nạp Lan Thiên trầm tư, lén lút liếc nhìn Nam Cung Mộng.  

             Tình hình dần trở nên khó kiểm soát.  

             Một lúc sau.  

             “Lão gia!”  

             Quản gia bưng một cái hộp nhỏ tinh xảo đưa cho Nam Cung Mộng.  

             Nam Cung Mộng nhận lấy, tươi cười đi về phía Lâm Chính.  

             “Giáo chủ Lâm, đan dược mà cậu muốn ở đây! Mời cậu nhận lấy”.  

             Lâm Chính không nhận lấy, mà bình tĩnh nói: “Mở ra”.  

             “Được”, Nam Cung Mộng không chút do dự mở hộp ra.  

             Bên trong hộp là một viên thuốc tròn màu đỏ tươi, tỏa ra một mùi thơm kỳ diệu, rất thần kỳ.  

             Lâm Chính hít một hơi mùi hương này, suy nghĩ.  

             Mùi này có phần giống với hoa Tuyệt Mệnh mà Bích Trân và An Viên vừa lấy được.  

             Có lẽ đúng là Tuyệt Mệnh Đan!  

             Lâm Chính lập tức nhận lấy, muốn cầm Tuyệt Mệnh Đan lên quan sát.  

             Không ngờ vừa lấy Tuyệt Mệnh Đan từ trong hộp ra, dưới đáy viên thuốc có một lỗ nhỏ, phun ra một làn khói độc màu xanh đậm, bao phủ Lâm Chính.  

             Khoảng cách gần như vậy, không ai có thể tránh được, Lâm Chính cũng vô tình hít phải làn khói độc vào trong phổi.  

             “Không ổn!”  

             “Có bẫy!”  

             “Là khí độc!”  

             Đám người Lưu Mã không ngừng hét lên, đồng loạt chạy tới.  

             Lâm Chính cũng lập tức đóng hộp lại, ho sặc sụa.  

             “Đồ khốn nạn! Dám âm mưu dùng thủ đoạn hạ độc giáo chủ của chúng ta!”  

             “Ông muốn chết hả?”  

             Lưu Mã giận dữ, rút kiếm dài ra, chém về phía Nam Cung Mộng.  

             “Bảo vệ gia chủ!”  

             Người của thế gia Nam Cung đứng thành ba vòng phòng vệ vây kín Nam Cung Mộng ở bên trong.  

             “Các người bảo vệ được sao? Giết cho tôi! Không chừa một kẻ nào!”, Lưu Mã gầm lên.  

             Đám cường giả của Đông Hoàng Giáo xung quanh chuẩn bị xông lên bắt đầu tàn sát.  

             “Chờ đã!”  

             Lúc này Nam Cung Mộng hét lên một tiếng.  

             “Sao thế? Ông còn muốn trăn trối gì hả?”, Lưu Mã nghiến răng nghiến lợi hỏi.  

             “Trăn trối thì không, tôi chỉ muốn hỏi ông, nếu ông giết tôi, thì độc trên người giáo chủ của các người phải làm sao?”, Nam Cung Mộng mỉm cười hỏi.  

             “Ông...”, Lưu Mã phản ứng lại, tức giận quát: “Mau lấy thuốc giải ra, tôi có thể cho ông toàn thây!”  

             “Ha ha, chuyện này e là rất khó!”  

             Nam Cung Mộng nheo mắt cười nhạt: “Giáo chủ Lâm, tôi vốn định gả con gái cho cậu, để thế gia Nam Cung kết thông gia với Đông Hoàng Giáo, nhưng tôi thấy cậu không có thành ý muốn kết thông gia với thế gia Nam Cung, đã vậy tôi chỉ có thể làm như vậy! Giáo chủ Lâm, nếu cậu muốn sống, tôi đề nghị cậu lập tức bảo người của cậu rời khỏi thế gia Nam Cung! Tất nhiên, cậu phải ở lại! Yên tâm, thế gia Nam Cung chúng tôi sẽ chiêu đãi cậu thật tốt! Chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm hại cậu!”  

             Vừa nói xong, không ít người âm thầm chửi mắng.  

             Thế nào gọi là giáo chủ Lâm không có thành ý?  

             E rằng Nam Cung Mộng đã sớm lên kế hoạch hạ độc giáo chủ Lâm! Nếu không cũng sẽ không chuẩn bị hộp thuốc có độc này từ trước.  

             Thế gia Nam Cung có vô số độc dược kỳ dị, nếu như độc dược này có thể khống chế được giáo chủ Lâm thì gần như tương đương với việc gián tiếp khống chế toàn bộ Đông Hoàng Giáo.  

             Điều này chẳng phải tốt hơn so với việc kết thông gia với Đông Hoàng Giáo sao?  

             “Khẩu vị của Nam Cung Mộng cũng lớn thật!”, Kim Thế Minh hừ một tiếng, khinh thường nói.  

             “E rằng cậu ta sẽ không ngồi im chờ chết!”, một vị tông chủ bên cạnh, mặt không đổi sắc nói.  

             “Nếu như ông ta thành công... thì e rằng trong nước sẽ không có người nào có thể chống lại thế gia Nam Cung?”  

             “Tất nhiên, một bên là thế gia Nam Cung, một bên là Đông Hoàng Giáo! Nếu hai thế lực này hợp lại thành một... Thì bọn họ sẽ trở thành bá chủ”.  

             Mọi người xì xào bàn tán.  

             Đám người Lưu Mã tức giận đến mức phát run.  

             Đương nhiên bọn họ biết thủ đoạn của Nam Cung Mộng.  

             Bọn họ cũng từng nghe nói tới kỳ độc nổi tiếng thiên hạ của thế gia Nam Cung.  

             Bây giờ giáo chủ trúng độc, bọn họ sao dám hành động liều lĩnh.  

             Nhưng khi đám người Lưu Mã không biết làm sao, Lâm Chính đột nhiên nói.  

             “Nam Cung Mộng! Ông muốn dùng những độc dược này khống chế tôi, e rằng chỉ đang nằm mơ! Độc dược của ông không làm gì được tôi đâu!”  

             “Giáo chủ Lâm, không nên nghi ngờ độc tính của độc dược thế gia Nam Cung! Mặc dù loại độc này kém hơn độc Tuyệt Mệnh, nhưng cũng không kém bao nhiêu! Nếu cậu không nghe lời, không lấy được thuốc giải trong tay tôi, trong vòng ba ngày, cậu sẽ chết bất đắc kỳ tử, cho dù thực lực của cậu có mạnh đến cỡ nào, cơ thể lợi hại tới đâu cũng tuyệt đối không thể chống lại độc tố này”, Nam Cung Mộng nheo mắt, mặt tươi cười nói.  

             “Đối với người bình thường mà nói, loại độc này quả thật rất hung ác, nhưng đối với tôi chỉ có thể nói là loại độc bình thường, muốn chữa khỏi cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi!”, Lâm Chính lắc đầu nói.  

             “Cuồng vọng!”  

             “Hừ! Nhìn dáng vẻ của cậu có vẻ không biết uy lực kỳ độc của thế gia Nam Cung!”  

             “Quá kiêu ngạo!”  

             Người thế gia Nam Cung cả giận hét lên.  

             “Được rồi, nếu giáo chủ Lâm đã tự tin như vậy, chúng ta hãy đợi một ngày, loại độc này sau một ngày sẽ phát tác, đến lúc đó, cơ thể của giáo chủ Lâm sẽ nổi đầy vết lở loét rất kinh khủng và đau đớn, hy vọng lúc đó giáo chủ Lâm sẽ không hối hận”, khóe miệng Nam Cung Mộng nhếch lên, bộ dạng vô cùng tự tin.  

             Ông ta tin rằng giáo chủ Lâm sẽ hối hận.  

             Dù sao quá trình phát tác của loại độc này vô cùng đau đớn, người bình thường căn bản không thể chịu được.  

             Sau khi giáo chủ Lâm nếm được uy lực của kịch độc, ông ta tin rằng giáo chủ Lâm sẽ đến cầu xin ông ta.  

             Nhưng vào lúc này, giáo chủ Lâm đột nhiên giơ tay lên, chậm rãi tháo mặt nạ xuống.  

             “Nam Cung Mộng! Tôi biết ông không tin những gì tôi nói, nhưng khuôn mặt tôi hẳn sẽ khiến ông tin phục, phải không?”  

             Mặt nạ được tháo xuống, khuôn mặt đẹp như thần xuất hiện trước mặt mọi người.  

             Nam Cung Mộng nhìn anh, hô hấp đột nhiên dồn dập, cả người như hóa đá.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement