Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Lúc này, Băng Thượng Quân đang ngồi ở chính giữa sân tập.  

             Người ở cả sân tập đều bị đuổi đi, đường đi đều bị phong tỏa, người bình thường không thể vào trong.  

             Lâm Chính đi đến, Băng Thượng Quân chậm rãi mở mắt ra.  

             “Chậm quá”, anh ta lạnh lùng nói.  

             “Có quá nhiều việc”.  

             “Đừng lôi thôi nữa, chúng ta đấu đi!”, Băng Thượng Quân đứng dậy, đặt Thiên Kiêu Lệnh ở một bên, sau đó bày tư thế.  

             Anh ta cũng là một người thẳng thắn.  

             Lâm Chính thở ra một hơi, cũng bày tư thế sẵn sàng.  

             “Anh phải chú ý đấy, giữa chúng ta là trận chiến thiên kiêu, tôi đến đây với mục đích giết chết anh”, Băng Thượng Quân nghiêm nghị nói.  

             “Vậy thì nói cho tôi biết, ai bảo anh đến đây?”, Lâm Chính hỏi.  

             “Anh đoán được”.  

             “Người của thế gia Nam Cung đúng không? Nam Cung Yên Nhu chắc là không thể, chỉ có thể là Nam Cung Vân Thu hoặc Nam Cung Mạc Phi”.  

             “Anh đoán chuẩn đấy! Nam Cung Mộng từng giúp tôi một lần, cho nên lần này tôi đến đây là trả lại món nợ ân tình của thế gia Nam Cung, cũng thuận tiện xem xem người có thể đánh bại Nạp Lan Thiên một cách dễ dàng rốt cuộc có thực lực gì”, Băng Thượng Quân nói, đột nhiên vẻ mặt nghiêm nghị, quát lên: “Chú ý đây!”.  

             Giọng nói vừa dứt, anh ta đã giết tới.  

             Lâm Chính lập tức sử dụng châm bạc đâm vào cơ thể, tăng độ mạnh cho cơ thể để so chiêu với Băng Thượng Quân.  

             Trận chiến giữa hai bên đánh đến mức trời đất mịt mù, vô cùng đáng sợ.  

             Sân tập cũng bị xáo trộn.  

             Đánh một lúc, Băng Thượng Quân cảm thấy không đúng, đột nhiên thu tay lùi về sau, đứng lại trên mặt đất.  

             “Vì sao không dùng Lạc Linh Huyết? Tôi đã nghe nói anh có rất nhiều Lạc Linh Huyết. Tuy không biết là bao nhiêu, nhưng nếu sử dụng sức mạnh của Lạc Linh Huyết thì chắc chắn có thể phân cao thấp với tôi”, Băng Thượng Quân nói.  

             Lâm Chính im lặng một lúc, không nói gì.  

             “Chẳng lẽ tôi không xứng để anh sử dụng Lạc Linh Huyết? Anh quá xem thường người khác rồi!”, Băng Thượng Quân hơi tức giận, quát lên một tiếng, sử dụng hết toàn lực, tấn công về phía Lâm Chính.  

             Bèn thấy hai tay anh ta giống như phủ một lớp sương băng, không những vô cùng cứng chắc, mà còn cực kỳ lạnh lẽo.  

             Đánh một hồi, hai cánh tay Lâm Chính bị sương băng bao phủ, cả người dường như sắp bị đông cứng.  

             Công pháp thật đặc biệt.  

             Lâm Chính hừ lạnh, cũng không nhiều lời, sử dụng toàn bộ hai mươi giọt Lạc Linh Huyết, đánh về phía Băng Thượng Quân.  

             Ầm!  

             Sức mạnh hung ác ngút trời giống như nước lũ thú dữ tràn về, đánh tới Băng Thượng Quân.  

             Nhịp thở của Băng Thượng Quân run lên, vội vàng đan chéo hai tay trước ngực ngăn đỡ.  

             Xoảng!  

             Sương băng trên hai tay anh ta bị một quyền đánh vỡ, cả người bay ra xa như đạn pháo, đập mạnh lên một lầu cao ở phía sau sân tập. Lầu cao lung lay, lan đầy vết nứt, biến thành một tòa lầu sắp đổ.  

             Băng Thượng Quân gian nan bò dậy, nhìn hai cánh tay hơi run rẩy, trong mắt lộ ra vẻ không tin nổi.  

             “Rốt cuộc anh có bao nhiêu giọt Lạc Linh Huyết? Vì sao anh kích hoạt năng lượng của Lạc Linh Huyết lại bùng phát uy lực lớn như vậy?”.  

             “Tôi…”.  

             Lâm Chính đang định nói, đột nhiên ngực phập phồng, nôn ra một ngụm máu.  

             “Cái gì?”, Băng Thượng Quân kinh ngạc.  

             “Môn chủ!”.  

             Dịch Quế Lâm vội vàng chạy tới, dìu Lâm Chính đang lảo đảo.  

             “Tôi không sao”.  

             Lâm Chính lau máu bên khóe miệng, khẽ giọng nói.  

             “Môn chủ, cậu không được đánh tiếp nữa. Kể từ khi trở về từ thế gia Nam Cung, cậu vẫn chưa chợp mắt, trên người còn có vết thương, cậu cần phải nghỉ ngơi”, Dịch Quế Lâm khuyên nhủ.  

             “Đây là trận chiến thiên kiêu, sao có thể tùy tiện bỏ giữa chứng? Ông tránh ra, đừng ngăn cản tôi, nếu không theo quy tắc, ai cũng có thể giết ông!”, Lâm Chính khẽ giọng quát.  

             Dịch Quế Lâm muốn khóc, nhưng lại không có cách nào, chỉ đành rời đi.  

             Băng Thượng Quân liếc nhìn Dịch Quế Lâm, lại nhìn sang Lâm Chính, nói: “Sở dĩ lúc trước anh không sử dụng Lạc Linh Huyết là vì anh biết cơ thể mình không tiêu hóa được năng lượng mà Lạc Linh Huyết mang lại?”.  

             “Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, không ảnh hưởng. Băng Thượng Quân, chúng ta tiếp tục đi”, Lâm Chính nói.  

             “Không đánh nữa!”.  

             Băng Thượng Quân hừ một tiếng, nhặt Thiên Kiêu Lệnh ở dưới đất lên, khinh thường nói: “Con người tôi không thích chiếm lợi từ người khác. Nếu trạng thái của anh không tốt thì được, chúng ta đổi sang ngày khác đánh”.  

             “Ồ?”, Lâm Chính nhíu mày: “Đây không phải trận chiến thiên kiêu sao? Sao anh nói bỏ là bỏ?”.  

             “Trận chiến thiên kiêu thì đã sao? Tôi không quan tâm. Tôi muốn có một trận quyết đấu công bằng, không phải nhân lúc người ta gặp nạn! Trận đấu lần này tạm thời hủy bỏ! Một tháng sau, tôi sẽ đưa thư khiêu chiến cho anh, đến lúc đó chúng ta lại đấu! Tôi nghĩ thời gian một tháng đủ để anh dưỡng thương rồi nhỉ?”, Băng Thượng Quân nói.  

             “Đủ rồi”, Lâm Chính gật đầu.  

             Băng Thượng Quân nhảy vọt lên, rời khỏi sân tập.  

             Lâm Chính thở ra một hơi, trong lòng nhẹ nhõm.  

             Thật ra cơ thể Lâm Chính đã tiêu hao rất lớn sau trận chiến ở thế gia Nam Cung, hơn nữa còn bị thương. Nếu anh dưỡng thương thật tốt, trong một tuần là có thể lành lặn. Nhưng từ khi anh quay về thì luôn bận nghiên cứu thuốc giải, không ăn không ngủ, lại không quan tâm đến vết thương trên cơ thể, do đó khi sử dụng Lạc Linh Huyết mới bị phản phệ.  

             Cứ ngỡ trận đấu với Băng Thượng Quân sẽ là một trận đấu vất vả, không ngờ Băng Thượng Quân cũng là một người khảng khái.  

             “Cũng đáng để kết giao”.  

             Lâm Chính thở ra một hơi, cười khổ nói.  

             Lúc này, điện thoại trong túi lại rung lên, anh lấy ra xem thì hết sức ngạc nhiên.  

             Hóa ra là điện thoại của Tống Kinh.  

             Bình thường Tống Kinh rất ít khi liên lạc với anh.  

             Lâm Chính bấm nghe, bên kia điện thoại vang lên giọng nói vui mừng của Tống Kinh.  

             “Chủ tịch Lâm! Bùng nổ rồi! Ha ha ha…”.  

             “Bùng nổ? Cái gì bùng nổ?”, Lâm Chính không hiểu ra sao.  

             “Doanh thu của phim điện ảnh Chiến Hổ! Chủ tịch Lâm! Bây giờ cậu đã là người nổi tiếng!”, Tống Kinh kích động nói.   

            
 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement