Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Người đến không phải ai khác, mà chính là người đứng đầu khu vực Giang Thành.  

             Từ Thiên!  

             Lúc này, Từ Thiên đang thở hổn hển, đầu mướt mồ hôi, nhìn rất nhếch nhác.  

             Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra.  

             Nhưng cốc cà phê trong tay ông ta khiến trái tim ông Trần bỗng lạnh hẳn đi...  

             "Ông là ai hả?".  

             Người nhà họ Lưu thấy Từ Thiên bước vào thì tỏ vẻ không vui, Lưu Mãn Yến càm ràm.  

             "Tôi hả? Tôi chỉ mang cà phê đến thôi".  

             Từ Thiên thở hắt ra, lạnh lùng nói.  

             "Mang cà phê đến mà vênh váo như vậy sao? Nhân viên phục vụ của quán này có thái độ kém quá đấy! Thảo nào người ta đến gây sự!", Lưu Mãn Yến hừ một tiếng, nói đầy quái đản.  

             Nhưng Từ Thiên phớt lờ bà ta, bưng cốc cà phê đang nóng nghi ngút đi về phía này, đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi lên tiếng: "Là ai gọi cà phê Nhị Cẩu Tử vậy?".  

             Ông Trần sợ đến mức suýt nữa quỳ luôn xuống đất.  

             "Mẹ kiếp, ông là ai hả? Mang cà phê đến thôi mà cũng vênh váo như vậy! Ông chán sống rồi sao?", người bên cạnh ông Trần thấy ngứa mắt liền chửi bới.  

             Nhưng hắn vừa dứt lời.  

             Bốp!  

             Ông Trần tát cho hắn một cái rất mạnh.  

             Người kia xoay tại chỗ một vòng, trên mặt là dấu tay rát bỏng. Hắn ôm mặt, nhìn ông Trần với ánh mắt ấm ức và khó hiểu.  

             Những người khác cũng trố mắt ra.  

             Đang yên đang lành, sao ông Trần lại đánh người?  

             "Ông chủ..."  

             Người kia còn định lên tiếng, nhưng lại bị ông Trần ngắt lời.  

             "Câm miệng!", ông ta tức giận nói.  

             Người kia sửng sốt.  

             "Ông Trần, ông không sao chứ?", Lưu Kiến Phi cảm thấy khác thường, liền dè dặt gọi.  

             Nào ngờ ông Trần vẫn phớt lờ ông ta, vội vàng quay lại định chào hỏi Từ Thiên.  

             Nhưng ông ta chưa kịp lên tiếng, đã bị Từ Thiên chặn họng trước.  

             "Chào ông, đây là cà phê Nhị Cẩu Tử ông gọi sao? Ông xem có đúng là cốc này không?", Từ Thiên đưa cốc cà phê vẫn đang bốc khói nghi ngút qua, mặt không cảm xúc nói.  

             Cả người ông Trần run như cầy sấy, vội chìa tay ra đỡ, gật đầu như gà mổ thóc: "Vâng vâng vâng, là cốc này... là cốc này, cảm ơn... cảm ơn..."  

             Dáng vẻ kinh hãi hoảng sợ của ông ta lại lần nữa khiến mọi người ngạc nhiên.  

             Chuyện này là sao vậy?  

             Vừa nãy còn là ông Trần huênh hoang ngang ngược, sao bỗng dưng lại trở nên dịu dàng lễ phép như vậy?  

             Lưu Kiến Phi dù sao cũng là lão giang hồ, nhạy cảm ngửi ra được mùi bất thường. Ông ta vội nhìn Từ Thiên, cảm thấy người này rất quen mắt, nhưng nghĩ mãi không ra từng gặp nhau ở đâu...  

             Chỉ thấy Từ Thiên nói tiếp: “Cà phê đã mang đến tận nơi rồi, làm phiền quý khách uống ngay đi, nguội rồi… thì không còn ngon đâu”.  

             “Hả?”.  

             Ông Trần ngớ người ra.  

             “Nóng thế này thì uống kiểu gì? Quán cà phê của các ông còn giục khách uống cà phê nữa sao?”, Lưu Mãn Yến không nhịn được nữa, lại lèm bèm.  

             “Câm miệng!”.  

             Ông Trần vội quay đầu lại, trừng mắt nhìn Lưu Mãn Yến.  

             Bà ta hơi sửng sốt.  

             Sau đó tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng.  

             Chỉ thấy ông Trần nghiến răng, bỗng nhiên há to miệng, rồi ngửa đầu đổ cốc cà phê kia vào miệng.  

             Cà phê vẫn đang bốc khói, cứ thế trôi tuột xuống cổ họng của ông ta.  

             Cơ thể ông Trần run rẩy.  

             Những người khác nhìn mà cảm thấy da đầu tê dại.  

             Thế này thì khác gì giết người?  

             Ông Trần điên rồi sao? Hay là đầu óc có vấn đề?  

             Hay là… do người mang cà phê đến?  

             Không ít người nhà họ Lưu quay sang đánh giá người này, phát hiện từng cái giơ tay nhấc chân của ông ta… không hề giống một người bán cà phê…  

             Cả cốc cà phê đã vào bụng.  

             “Thưa quý khách, cà phê Nhị Cẩu Tử của tôi có ngon không?”, người kia nheo mắt nói.  

             “Ngon… ngon lắm… ngon lắm… khụ khụ khụ…”, ông Trần ôm cổ, phát ra giọng nói khàn đặc và đau đớn, sắc mặt đỏ bừng.  

             Ông ta đã không ăn nói lưu loát được nữa.  

             “Quý khách có hài lòng với sự phục vụ của quán cà phê chúng tôi không?”, sắc mặt Từ Thiên lạnh tanh, lại hỏi.  

             “Hài… hài lòng… hài lòng…”, ông Trần đầu đầy mồ hôi gật đầu.  

             Nhưng sự cúi đầu của ông Trần khiến người nhà họ Lưu rất không vui, nhất là Lưu Kiến Phi.  

             “Ông Trần! Người này chắc không phải là bán cà phê đâu nhỉ?”, ông ta trầm giọng hỏi.  

             Ông Trần vốn định giải thích, nhưng cổ họng bỏng rát khiến ông ta nói thêm mấy câu cũng vô cùng đau đớn, cho dù cố nói thì cũng ậm ừ không rõ ràng.  

             “Ông Trần, ông làm được thì làm, không làm được thì đi đi, ở đây cho mất mặt ra? Ông mất mặt thì tôi cũng chẳng còn mặt mũi nào cả!”, Lưu Kiến Phi hừ một tiếng.  

             “Ông chủ Lưu, ông hãy nghe tôi giải thích…”, ông Trần ấp úng nói.  

             “Không cần giải thích nữa, chắc hẳn người này có chút thân phận, nhưng ông cũng là người biết rõ tôi là ai! Ông sợ, nhưng chưa chắc Lưu Kiến Phi tôi sẽ sợ!”, Lưu Kiến Phi nói.  

             “Ồ, vậy ông là người của ai?”, Từ Thiên ngoảnh sang nhìn Lưu Kiến Phi, bình thản hỏi.  

             “Sếp Hùng của tổng công ty Giai Dược, ông từng nghe tới chưa?”, Lưu Kiến Phi lạnh lùng nói.  

             “Ông là người của Hùng Tiên?”, Từ Thiên nhíu mày.  

             “Đúng vậy, xem ra ông từng nghe nói tới sếp Hùng của chúng tôi rồi, vậy chắc ông cũng biết thế lực của ông ấy nhỉ?”, Lưu Kiến Phi nói.  

             Từ Thiên quay phắt lại, vội vàng cúi người nói với Lâm Chính: “Cậu Lâm, thực sự rất xin lỗi, tôi không ngờ ông ta lại là người của Hùng Tiên, là tôi dạy dỗ quản lý không chu đáo, tôi vô cùng xin lỗi”.  

             “Mau giải quyết đi”.  

             Lâm Chính không bày tỏ thái độ gì, chỉ bình thản giục một câu.  

             Cảnh tượng này lại càng khiến mọi người như lạc vào sương mù.  

             Lưu Kiến Phi tỏ vẻ lúng túng: “Rốt cuộc ông có nghe thấy lời tôi nói không vậy?”.  

             “Nghe thấy rồi! Ông nói ông là người của Hùng Tiên?”, Từ Thiên thầm nghiến răng, nhìn chòng chọc vào Lưu Kiến Phi.  

             “Đúng vậy, mau quỳ xuống xin lỗi tôi ngay! Cả thằng oắt kia nữa, nếu không sếp Hùng mà ra tay, thì hậu quả không tưởng tượng được đâu”, Lưu Kiến Phi hừ một tiếng.  

             “Đừng nói nữa… Ông chủ Lưu, đừng nói nữa…”, ông Trần bỗng bước tới, kéo cánh tay Lưu Kiến Phi, nói đầy khẩn thiết.  

             Tuy ông Trần nói lúng búng không rõ, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được vẻ lo lắng trên mặt ông ta.  

             “Cút ra!”.  

             Lưu Kiến Phi mất kiên nhẫn đẩy ông ta đi, tức giận nói: “Đồ hèn! Ông sợ người này nhưng tôi thì không! Lưu Kiến Phi tôi chưa bao giờ bị ai ức hiếp như vậy đâu!”.  

             “Vậy sao? Xem ra thế lực của sếp Hùng kia lợi hại nhỉ?”, Từ Thiên lạnh lùng hỏi.  

             “Các ông chưa đạt đến độ cao đó, đương nhiên không thể tưởng tượng được rồi”, Lưu Kiến Phi hừ mũi.  

             Từ Thiên gật đầu, lấy điện thoại ra, gọi đến một số.  

             Tút tút.  

             Điện thoại đổ chuông mấy tiếng, rồi vang lên một giọng nói nơm nớp lo sợ.  

             “Chà, ông Thiên, sao lại có thời gian rảnh gọi cho tôi thế? Có chuyện gì cần phân phó sao?”.  

             Giọng nói vang lên trong điện thoại.  

             Lưu Kiến Phi hơi sửng sốt: giọng nói này… nghe quen quá!  

             Từ Thiên đáp: “Hùng Tiên, ông giỏi lắm! Sao tôi lại không biết bây giờ ông lợi hại như vậy nhỉ? Người dưới tay ông dám bắt tôi quỳ xuống xin lỗi? Xem ra tôi phải gọi một tiếng ông Hùng rồi!”.  

             Ông ta vừa dứt lời, Hùng Tiên ở đầu bên kia sợ đến mức ngã lăn xuống đất…  

            
 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement