Bởi áp lực của Vương Kiều, Kiều Chiến Bắc hoàn toàn không còn lựa chọn nào khác.
Anh ta chỉ có thể đi đến trước mặt Lâm Chính, nghiến răng quỳ xuống.
“Xin lỗi, Tiêu sư đệ, trước kia… là tôi sơ sót, mong Tiêu sư đệ tha thứ…”.
“Không trách anh, là châm thuật của anh không đủ mạnh, có thể liên quan đến người dạy anh. Nếu châm thuật của anh đủ mạnh thì sao đến nỗi như vậy?", Lâm Chính bình tĩnh nói.
Lời này vừa nói ra, suýt chút nữa làm đám người Vương Kiều tức chết.
Đây rõ ràng là nhân cơ hội châm chọc Vương Kiều!
“Anh… khinh người quá đáng!”.
Vương Nhất chỉ muốn xông tới lột da Lâm Chính.
“Thương Miểu, bây giờ chúng ta có thể quyết đấu rồi chứ?”, Vương Kiều cũng không nhịn được nữa, đột nhiên đứng dậy quát.
“Cái này… Đương nhiên rồi…”, Thương Miểu do dự một lúc, gật đầu.
Ông ta phát hiện năng lực quạt gió thổi lửa của đệ tử mình phải gọi là cao minh.
Trước kia ông ta còn đang định thử vận may, xem có thể thắng Vương Kiều một chiêu nửa thức nào không, kiên trì chống đỡ đến lúc người bên trên đến ngăn hai người quyết đấu. Bây giờ Lâm Chính nói như vậy, e rằng Vương Kiều sẽ liều mạng với mình.
Thế thì e rằng không có phần thắng nào cả…
Nhưng bây giờ đã không còn đường lui nào nữa.
Thương Miểu hít sâu một hơi, chỉ đành nhắm mắt làm liều.
Đúng lúc đó, Lâm Chính lại tiến lên.
“Trưởng lão Vương Kiều, ông làm sao vậy? Vì sao lại khiêu chiến với trưởng lão của chúng tôi?”.
Mọi người ngạc nhiên.
Vương Kiều nhíu mày nhìn anh chằm chằm: “Sao? Tiêu Hồng, tôi không đấu với trưởng lão các cậu, chẳng lẽ lại đấu với cậu?”.
“Đương nhiên! Ông còn không thắng được tôi thì có tư cách gì đấu với trưởng lão chúng tôi? Không phải tôi đã nói rồi sao? Châm thuật của các ông quá tầm thường!”, Lâm Chính lắc đầu nói.
Tất cả mọi người xôn xao.
“Cái gì?”.
“To gan!”.
“Láo xược!”.
“Tên họ Tiêu kia! Cậu thật quá đáng!”.
“Cậu đang đi vào đường chết đấy!”.
Đám đệ tử nổi giận, có người không nhịn được, gào lớn nhào tới chỗ Lâm Chính.
Người bên phía Phương sư tỷ cũng không đứng yên nhìn, lập tức tiến tới, ngăn bọn họ lại.
Hiện trường hơi hỗn loạn, các đệ tử dường như sắp lao vào đánh nhau.
“Dừng tay!”.
Vương Kiều quát lớn. Hiện trường hỗn loạn mới dừng lại, các đệ tử dạt sang hai bên.
“Trưởng lão!”.
“Bố!”.
Đám Vương Nhất đồng loạt nhìn sang Vương Kiều.
Vẻ mặt Vương Kiều lạnh băng, nhìn chằm chằm Tiêu Hồng, lạnh lùng nói: “Nếu vậy thì được, tôi sẽ bắt đầu từ cậu Tiêu Hồng này, đợi sau khi đánh bại Tiêu Hồng rồi sẽ đấu với trưởng lão Thương Miểu”.
Thương Miểu hơi do dự, nhưng Lâm Chính lại nói thẳng: “Mời!”.
“Tiêu Hồng!”, Thương Miểu vội hô lên.
“Trưởng lão yên tâm, tôi tự có chừng mực!”, Lâm Chính nói.
Vương Kiều bước nhanh ra khỏi nhà thờ tổ.
Vương Nhất và những người khác đi theo.
Nhóm bên Phương sư tỷ, Tiết Phù thì đã trở nên nhốn nháo từ lâu.
“Tiêu sư đệ, cậu thật sự định so chiêu với trưởng lão Vương Kiều sao?”.
“Cậu điên rồi à?”.
“Cậu tưởng trưởng lão Vương Kiều là Kiều sư huynh à? Cậu có biết trưởng lão Vương Kiều có thực lực thế nào không?”.
“Lúc ông ta sử dụng đan dược châm bạc, cậu còn đang nghịch bùn kia kìa!”.
“Cậu đúng là lỗ mãng!”.
Bọn họ vây lại, nhao nhao chỉ trích.
Thương Miểu cũng không nhịn được, ai oán nói: “Tiêu Hồng, dù cậu có Phi Hoa Thần Châm, thực lực siêu phàm, nhưng tôi nói cậu hay, chỉ dựa vào Phi Hoa Thần Châm mà muốn đối phó với trưởng lão Vương Kiều chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày! Cậu còn non trẻ lắm!”.
“Trưởng lão, trước tôi quyết đấu với Kiều Chiến Bắc, hình như mọi người cũng tiêu cực như vậy. Vì sao không đợi tôi và Vương Kiều đánh xong, mọi người hẵng nói tôi?”, Lâm Chính cười, lên tiếng.
“Kiều Chiến Bắc sao có thể so với Vương Kiều?”, Thương Miểu sốt ruột.
Lâm Chính mỉm cười, không muốn nói nhiều, đi thẳng ra ngoài.
Mọi người cùng ra khỏi nhà thờ tổ.
Trên bãi đất trống ngoài nhà thờ tổ, Vương Kiều chắp hai tay sau lưng, đã đứng ổn định.
Xung quanh có rất nhiều đệ tử tụ tập.
Còn có nhiều người nghe tin cố ý đến đây xem trò vui.
Hiện trường tụ tập hơn mấy trăm người, mọi người vây thành một vòng tròn.
“Một kẻ hậu bối như cậu vốn không có tư cách giao đấu với tôi, nhưng cậu quá ngông cuồng, nếu hôm nay không dạy dỗ cậu một trận, sau này chẳng phải cậu sẽ lật cả thôn Dược Vương ta lên luôn sao?”, Vương Kiều đanh giọng: “Nói đi, thằng nhóc, cậu muốn đấu cái gì? Tôi cho cậu chọn!”.
“Nghe nói trưởng lão Vương Kiều là một y võ trác tuyệt, nếu đã như vậy, chúng ta hãy dùng thuật y võ đấu một trận, xem ai ngã xuống trước”, Lâm Chính nói.
“Đấu y võ?”.
Hiện trường xôn xao.
“Cậu không sợ tôi lỡ tay giết chết cậu sao?”, ánh mắt Vương Kiều lạnh đi.
Y võ không phải thi đấu những thứ Kiều Chiến Bắc và Lâm Chính đấu trước kia, mà sẽ phải đổ máu.
Nếu không may thì sẽ nguy hiểm tới tính mạng…
“Có vẻ như trưởng lão Vương Kiều rất tự tin về bản thân?”, Lâm Chính cười nói.
“Tôi sợ cậu quá tự đại!”, Vương Kiều lạnh lùng nói, phất tay: “Nếu so y võ thì tôi nhường cậu ba chiêu! Nhóc, tới đi, để tôi xem xem năng lực của cậu thế nào”.
“Nhường tôi ba chiêu? Ông chắc chứ?”, Lâm Chính mỉm cười hỏi.
“Lời đã nói ra há có thể nuốt lại? Ra tay đi!”, Vương Kiều quát lên.
Lâm Chính gật đầu: “Vậy được, trưởng lão Vương Kiều, ông chú ý đây!”.
Dứt lời, Lâm Chính đột nhiên đưa hai tay về phía trước.
Soạt soạt soạt soạt…
Lượng lớn châm bạc thoáng chốc bay ra từ hai bàn tay anh, xếp thành hình con sóng lớn ở trước mặt, hung dữ tràn về phía Vương Kiều.
“Cái gì?”.
Đám đông kinh hãi.
Vừa ra tay đã khiến người ta kinh ngạc!
E rằng Thương Miểu cũng không thể có được thế tấn công như vậy!
Tiêu Hồng… thật sự là đệ tử của Thương Miểu sao?
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |