Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Người này tóc trắng mắt đỏ, da thịt toàn thân có những đường vân đen sì, thoạt nhìn vô cùng tà mị kinh khủng.  

             Ai nấy cả kinh.  

             Đây là ai vậy?  

             Lẽ nào chính là kẻ phản bội mà Công Tôn Đại Hoàng nói sao?  

             Khác hẳn với suy nghĩ của bọn họ.  

             Người này vừa nhìn đã biết là không dễ chọc vào...  

             "Công Tôn Đại Hoàng, ông chạy được sao?".  

             Chỉ nghe thấy người đàn ông tóc trắng kia bình thản lên tiếng, đang định đuổi theo thì bị mấy người chặn lại.  

             "Đừng hòng làm hại ông Công Tôn!".  

             "Tặc nhân to gan, dám làm hại ông Công Tôn sao?".  

             "Chán sống rồi chắc?".  

             Tiếng quát tháo vang lên, mấy người dàn thế trận, dáng vẻ định bao vây người này.  

             Kiểu gì cũng có người tình nguyện mạo hiểm để lấy lòng Cổ Phái.  

             Người đàn ông tóc trắng liếc mắt nhìn mấy người này, bỗng nhíu mày: "Các anh không phải là người của Cổ Phái đúng không? Tại sao lại ngăn cản tôi?".  

             "Hừ, cậu không cần quan tâm chúng tôi là ai! Cậu liên thủ với Lữ Lộng Triều bày mưu hãm hại ông Công Tôn, chúng tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được. Nghe đây, tốt nhất cậu hãy ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, nếu không đừng trách chúng tôi không nể mặt", người dẫn đầu quát lớn.  

             "Được, vậy hãy cho tôi xem các anh không nể mặt như thế nào đi".  

             Người đàn ông tóc trắng bình thản nói, rồi xông thẳng tới.  

             "Chán sống à?".  

             "Chết đi!".  

             Tiếng quát vang lên, bảy tám cường giả võ đạo xông tới.  

             Nhưng người đàn ông tóc trắng như mình đồng da sắt, phớt lờ quyền cước của bọn họ, một tay tóm lấy cổ của người dẫn đầu nhanh như chớp, sau đó xách lên như xách một con gà con, ném đi.  

             Vèo!  

             Người kia bay đi như một viên đạn, lao vèo vào hồ Ám Long, đụng gãy mười mấy cây đại thụ, cuối cùng rơi vào bóng tối, không còn động tĩnh gì nữa.  

             "Cái gì?".  

             Bọn họ trợn mắt há mồm.  

             "Chết đi!".  

             Người bên cạnh rút kiếm ra, đâm mạnh vào lưng người kia.  

             Keng.  

             Thanh kiếm sắc lập tức gãy đôi.  

             Nhưng mũi kiếm không mảy may làm xước da của người kia...  

             "Hả?".  

             "Người này... được làm từ sắt thép sao?".  

             "Đao kiếm mà cũng không đâm được cậu ta?".  

             Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.  

             Người cầm kiếm ngớ người ra, đôi mắt mở to nhìn đoạn kiếm gãy, rồi lại nhìn người đàn ông tóc trắng, vẻ mặt đầy sợ hãi.  

             Đúng lúc này, người đàn ông tóc trắng chộp lấy cổ tay anh ta, hơi dùng sức.  

             Rắc!  

             Tiếng xương gãy vang lên.  

             "A!", người đàn ông cầm kiếm hét lên thảm thiết, nhưng vừa kêu được mấy tiếng đã rùng mình một cái.  

             Cúi xuống nhìn mới phát hiện người đàn ông tóc trắng đã bẻ gãy cổ ta anh ta, rồi đâm mạnh thanh kiếm gãy vào tim anh ta.  

             Người đàn ông không kịp rên tiếng nào đã chết ngay tại chỗ.  

             Những người còn lại đã sợ vãi cả ra quần.  

             "Rốt cuộc cậu là ai?".  

             Cuối cùng cũng có người phát hiện ra sự bất thường, vội vàng hét lên.  

             Sở dĩ bọn họ thề thốt sẽ chặn hậu cho Công Tôn Đại Hoàng là vì muốn lấy lòng ông ta.  

             Nếu những lời Công Tôn Đại Hoàng nói là sự thật, đối phương quả thực hãm hại ông ta, và có thực lực không mạnh, thì bọn họ cũng tình nguyện ra tay.  

             Nhưng thực lực của đối phương lại mạnh hơn cả Công Tôn Đại Hoàng.  

             Nếu không phải là đối phương hãm hại Công Tôn Đại Hoàng mà đánh bại trực diện, khiến ông ta bị thương nặng... thì bọn họ ngăn cản chẳng phải là đâm đầu vào chỗ chết sao?  

             Có thể khiến Công Tôn Đại Hoàng nhếch nhác bỏ trốn như vậy thì phải là sự tồn tại mạnh đến mức nào chứ?  

             "Nói không chừng chúng ta bị lừa rồi! Chúng ta bị lão Công Tôn xui dại rồi!".  

             Một người run giọng kêu lên.  

             "Xin lỗi đại nhân, xin cậu hãy tha cho chúng tôi!".  

             "Tôi... tôi biết sai rồi, đại nhân, xin hãy tha thứ cho tôi!".  

             "Xin hãy tha mạng cho tôi!".  

             Bọn họ ý thức được mình không phải là đối thủ của người đàn ông tóc trắng, liền lập tức quỳ xuống kêu lên.  

             Người đàn ông tóc trắng nhìn đám người trước mặt, giơ tay lên chộp.  

             Rắc!  

             Tất cả bọn họ đều bị bẻ gãy cổ.  

             Dưới đất lập tức có thêm mười mấy thi thể.  

             Không chút nương tay!  

             Mọi người xung quanh bị dọa cho vội vàng lùi lại.  

             "Đánh không lại mới xin tha, nếu tôi không phải là đối thủ của các anh, thì các anh có tha cho tôi không?", người đàn ông tóc trắng lạnh lùng nói.  

             Mọi người sợ hãi, không dám ho he gì nữa.  

             Người đàn ông tóc trắng nhìn về phía xa, thấy xe của Công Tôn Đại Hoàng mới đi được chưa bao lâu thì lại quay về, dừng ở gần hồ Ám Long.  

             Công Tôn Đại Hoàng...  

             Không chạy nữa sao?  

             "Ủa? Chẳng phải ông đã chạy rồi sao? Sao lại quay lại thế? Sao nào? Ông muốn quyết đấu một trận với tôi sao?”.   

             Người đàn ông tóc trắng bình thản nói.  

             Công Tôn Đại Hoàng xuống xe, vết thương ở bả vai đã được cầm máu bằng châm bạc. Ông ta nhìn người đàn ông tóc trắng, sau đó quát: "Mọi người đừng sợ, hãy giúp tôi giết người này, Cổ Phái tôi sẽ ban cho lợi ích mà mọi người không thể ngờ tới".  

             "Ông Công Tôn, người này quá mạnh, chúng tôi không phải là đối thủ".  

             "Tuy phần thưởng của Cổ Phái hậu hĩnh, nhưng... nhưng đối với chúng tôi thì tính mạng quan trọng hơn..."  

             Mọi người run rẩy nói.  

             "Sao nào? Các cậu muốn chống lại mệnh lệnh của tôi sao? Các cậu muốn đối đầu với Cổ Phái chúng tôi sao?", Công Tôn Đại Hoàng lạnh lùng hừ một tiếng.  

             Ai nấy biến sắc.  

             "Việc này..."  

             Một số võ sĩ bắt đầu dao động.  

             Người đàn ông tóc trắng thấy thế liền bước tới, bình thản nói: "Không muốn đối đầu với Cổ Phái? Nói vậy là các anh muốn đối đầu với Dương Hoa của tôi sao?".  

             "Dương Hoa?".  

             "Cậu là thần y Lâm?".  

             Bọn họ kinh ngạc kêu lên.  

            
 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement