Cứu viện của thần y Lâm ư? Đó là những người như thế nào vậy?
Dương Hoa sao?
Nếu là Cung Hỉ Vân của Dương Hoa hay Từ Thiên thì không có gì phải sợ.
Thế nhưng…đến cả thái thượng lão Nguyên Tinh của Đông Hoàng Giáo cũng ở bên cạnh thần y Lâm thì có phải là Đông Hoàng Giáo cũng đã thần phục thần y Lâm rồi không?
Hơn nữa có tin đồn rằng cả Kỳ Lân Môn, Vong Ưu Đảo – các tông phái ẩn thế khác cũng có liên kết với thần y Lâm. Nếu nhưng thế lực này mà liên minh lại thì chắc chắn kết cục của nhà họ Thẩm sẽ vô cùng thê thảm
“Lần này giẫm phải đinh rồi”.
Người đàn ông đầu trọc mặc áo bào trắng mặt tái mét, nhìn Lâm Chính: “Thần y Lâm, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi…lẽ nào…thật sự không có cách giải quyết sao? Nhà họ Thẩm đồng ý đưa ra thành ý cao nhất chỉ mong thần y Lâm bớt giận.
“Ông có thể đại diện được cho nhà họ Thẩm à?”, Lâm Chính thản nhiên nói.
“Có thể…đương nhiên là có thể” người này vội vàng lên tiếng: “Anh của tôi chính là gia chủ nhà họ Thẩm. Tôi tin là anh tôi nhất định sẽ đồng ý với quyết sách của tôi".
“Được, nếu ông đã có thành ý như vậy thì gọi những người có liên quan tới chuyện này giao cho tôi xử lý, chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?”, Lâm Chính thản nhiên nói,
Người đàn ông đầu trọc giật mình: “Thần y Lâm…thật sự…không có cách xử lý nào khác sao?”
“Không”
“Đó chỉ là một nghệ sĩ của công ty cậu thôi mà…tôi biết cậu đã đầu tư rất nhiều nguồn lực để xây dựng hình tượng cho cô ấy, nhưng những tổn thất đó chúng tôi đều có thể bồi thường cho cậu…”
“Ông cho rằng Tô Dư chỉ là một nghệ sĩ của Dương Hoa thôi sao?”, Lâm Chính đanh mắt.
Người đàn ông giật mình: “Vậy…cô ấy còn là ai?”
“Em gái tôi”, Lâm Chính điềm đạm nói
"Em ...gái”, người đàn ông bàng hoàng, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó bèn nở nụ cười: “Thần y Lâm, nếu như chỉ vì một người phụ nữ thì hà tất phải như thế? Nhà họ Thẩm chúng tôi có thể tặng cậu vô số người đẹp. Phụ nữ mà…có thể thiếu được sao?”
“Xem ra ông không có thành ý rồi. Tôi nói em gái là em gái thật, chứ không phải ý kia. “
“Sao…có thể được chứ?”, người đàn ông không tin.
Ông ta không hề có thông tin này. Trước khi ra tay với Tô Dư thì bọn họ cũng đã điều tra, Tô Dư căn bản chẳng có liên quan gì tới chủ tịch Lâm. Việc anh bồi dưỡng cô ấy cũng chủ yếu là thông qua Tống Kinh.
Nhà họ Thẩm thấy, Tô Dư còn có mối quan hệ sâu sắc với Tống Kinh hơn cả với chủ tịch Lâm nữa.
“Ông có biết Lâm Chính không?”, Lâm Chính hỏi.
“Lâm Chính? Sao có thể không biết được. Chủ tịch Lâm, đó là chồng của cô Tô Nhu – người mà cậu đang để ý mà...ít nhiều chúng tôi cũng có tìm hiểu”, người đàn ông đầu trọc mỉm cười.
“Vậy ông có biết Tô Dư và Lâm Chính là mối quan hệ gì không?”, Lâm Chính lại hỏi.
“Biết chứ, Tô Dư là chị vợ của Lâm Chính” .
“Đúng vậy, vậy chị vợ của Lâm Chính bị ức hiếp thì cậu ấy có ngồi yên được không?”
“Điều này…chủ tịch Lâm…cậu có ý gì?”, người đàn ông đầu trọc bỗng có dự cảm chẳng lành.
Lâm Chính chỉ sà tới gần, siết cổ người đàn ông và kéo lại gần: “Tôi – chính là Lâm Chính”.
Dứt lời, người đàn ông tưởng như sét đánh ngang tai. Ông ta hóa đá. Đầu óc ông ta trở nên trống rỗng. Ông ta trố tròn mắt, nhìn chăm chăm vào khuôn mặt tuấn tú với vẻ không dám tin
Lâm Chính sao? Người là trò cười của cả Giang Thành đó sao? Người mà bị cắm sừng của cả cái đất nước này đó ư? Đó là một thằng rể vô dụng mà. Người như vậy sao có thể chính là thần y Lâm vô song được chứ?
“Không thể nào…không thể nào!”, ông ta run rẩy, mặt cắt không ra máu.
Lâm Chính không hề nói gì, chỉ rút ra một cây châm và đâm vào cổ mình. Trong nháy mắt, khuôn mặt anh biến thành nét mặt của Lâm Chính.
Người đàn ông trợn ngược mắt. Lâm Chính lại rút cây châm ra. Dáng vẻ của thần y Lâm lại xuất hiện trở lại. Người đàn ông đầu trọc ngồi phịch xuống đất. Ông ta không dám tin vào mắt mình.
“Nhà họ Thẩm hại chết chị vợ của tôi. Các người cảm thấy chuyện này cứ thế là xong sao?”, Lâm Chính vỗ vai ông ta, gằn giọng.
“Thần y Lâm, thật sự…không thể thương lượng được nữa à?”, người đàn ông run rẩy.
“Không”.
Lâm Chính lắc đầu, điềm đạm nói: “Tôi biết vừa rồi ông để người của ông về là để điều động cứu viện. Thế nhưng tôi không hề nói dối, bởi vì mục đích của tôi ở đây chính là để giết cả nhà các người. Ngay từ đầu các người đã được mặc định là sẽ chết rồi”.
Giọng nói như ma quỷ của anh khiến người đàn ông đầu trọc toát mồ hôi lạnh. Ông ta loạng choạng.
“Không”, ông ta bừng tỉnh, vội hét lớn: Thần y Lâm, cậu không thể làm như vậy được".
Đám đông xung quanh sợ hết hồn. Hai người họ đứng rất gần và nói rất khẽ nên những người xung quanh không biết là họ đang nói gì. Họ chỉ bị giật mình bởi biểu cảm của người đàn ông.
Rõ ràng là ông ta đang vô cùng hoảng sợ. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Lâm Chính không nói gì, chỉ đứng im chờ đợi.
Đúng lúc này, một dãy xe hơi chạy tới. Cửa xe mở ra, cao thủ nhà họ Thẩm bước xuống.
Thẩm Hạo Thắng – gia chủ nhà họ Thẩm cũng đã có mặt.
Ông ta bước tới với khuôn mặt tối sầm đầy vẻ tức giận. Nhìn thấy Thẩm Ngọc Minh nằm bất động dưới đất, Thẩm Hạo Thắng khựng người giống như mất hồn. Ông ta run rẩy ôm lấy thi thể của Thẩm Ngọc Minh.
“Ngọc Minh, đừng sợ…bố tới rồi, đừng sợ. Bố đưa con về nhé”, Thẩm Hạo Thắng rơi nước mắt, ôm chặt cơ thể con trai. Trái tim ông ta như vỡ ra.
“Anh cả…”, người đàn ông đầu trong hét lên.
“Là ai làm?”, Thẩm Hạo Thắng hỏi.
“Tôi”, Lâm Chính thản nhiên đáp lại.
“Cậu…cậu chính là thần y Lâm?”, Thẩm Hạo Thắng hỏi bằng vẻ vô cảm.
“Đúng vậy”.
“Tại sao lại giết con trai tôi?”
“Người nhà họ Thẩm giết người của tôi thì tôi giết con trai ông, có vấn đề gì không?”, Lâm Chính điềm đạm nói.
“Thần y Lâm, có phải cậu thấy cậu là nhất trên đời này không? Có phải cậu cho rằng ở trong đất nước này cậu muốn làm gì thì làm? Người khác đều phải sợ cậu?”
Thẩm Hạo Thắng ngẩng đầu, đôi mắt ánh lên vẻ điên dại: “Tôi nói cho cậu biết, tôi – Thẩm Hạo Thắng ..tuyệt đối không sợ cậu”.
Lâm Chính không nói gì. Thẩm Hạo Thắng đặt thi thể của Thẩm Ngọc Minh xuống đất và hét lớn: “Người đâu”.
“Có ạ”, người nhà họ Thẩm lập tức lao lên.
Có tới cả ngàn người….
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |