"Lợi hại, lợi hại, Lâm Chính, cậu lợi hại quá rồi!".
"Có thể quét dọn ở y quán, chắc lương của cậu cao lắm nhỉ?".
"Ha ha ha, đúng là nhân tài!".
Đám khách khứa ôm bụng cười lớn, người nào người nấy đập bàn giậm chân, cười cả ra nước mắt.
Thành Bình cũng che miệng cười không ngừng được, một lát sau mới nói: "Không tệ, không tệ, Lâm Chính… cậu cũng coi như đã trưởng thành, ít nhất không cần bám váy ăn hại nữa, ha ha ha…"
Tiếng cười mỉa mai không ngớt.
Vẻ mặt Tô Nhu vô cùng khó coi.
"Thực ra quét dọn chỉ là một phần công việc của tôi", Lâm Chính im lặng một lát rồi lại nói.
"Cậu mau im đi", Trương Tinh Vũ không chịu nổi nữa, thấp giọng gầm lên.
Lâm Chính quay sang nhìn bà ta.
Chỉ thấy Trương Tinh Vũ lau lung tung nước mắt trên mặt, sắc mặt u ám đứng bật dậy: "Tôi về phòng nghỉ ngơi trước".
Dứt lời, bà ta vội vàng rời khỏi sảnh tiệc.
"Mẹ!", Tô Nhu vội vàng đứng dậy.
"Tiểu Nhu, con qua đây ngồi đi, để bố đi xem sao", Tô Quảng vội vàng đuổi theo.
"Này, đồ ăn trộm, đứng lại!", Trương Ái Khởi đuổi theo chửi mắng mấy câu, vô cùng khó nghe, dường như đã chắc chắn là Trương Tinh Vũ.
Trong sảnh tiệc lại vang lên mấy tiếng cười ồn ào.
Tô Nhu tức đến nỗi cả người run rẩy, nhưng không biết nên phản bác thế nào.
"Chán chết đi được", Thành Bình có chút buồn chán.
Cô ta còn mong chờ nhà Tô Quảng có thể phản đòn, không ngờ bọn họ không những không phản đòn mà còn tự bạo.
Đúng là nực cười.
Đúng lúc này, Trương Mậu Niên bước vào.
"Tiểu Bình, Tiểu Nhu, hai em đều ở đây à? Đi nào, anh dẫn hai em đến một nơi rất vui".
"Một nơi rất vui?", hai mắt Thành Bình sáng lên, vội hỏi: "Là nơi nào vậy?".
"Cứ đi sẽ biết", Trương Mậu Niên cười đầy thần bí.
"Được được được, chúng ta mau đi thôi", Trần Bình cuống lên.
Cô ta đang thấy chán đây, nếu không cũng sẽ không chạy qua đây cà khịa Lâm Chính.
"Tiểu Nhu, em có đi không?", Trương Mậu Niên hỏi.
"Em không đi đâu", Tô Nhu lạnh lùng đáp.
Vừa nãy Trương Mậu Niên khiến nhà bọn họ khổ sở như vậy, sao cô có thể vui vẻ mà đi cùng bọn họ chứ?
Trương Mậu Niên không lấy làm phật lòng, mỉm cười, sấn tới nhỏ giọng nói: "Tiểu Nhu, anh biết em rất tức giận, nhưng thực ra đây không phải là ý của anh, mà là của mấy người kia".
"Anh muốn nói gì?", Tô Nhu trầm giọng hỏi.
"Thực ra anh không có thành kiến gì với nhà em cả, em cũng đừng giận anh. Trên thực tế lúc cô cưới chú đã chọc giận rất nhiều người, nên mới phải chịu tội như vậy, anh cũng chẳng còn cách nào", Trương Mậu Niên thở dài nói.
Tô Nhu nhíu mày, không nói gì.
Thực ra cô cũng từng nghe nói đến chuyện đó, nhưng đã bao nhiêu năm trôi qua, bọn họ có cần phải canh cánh trong lòng mãi như vậy không?
"Tiểu Nhu, anh biết em giận bọn anh, nhưng anh nghĩ chuyện của đời trước thì nên để đời trước giải quyết, giao tình của đời chúng ta là của chúng ta. Việc nhà em cần làm bây giờ là cố gắng cải thiện mối quan hệ với mọi người. Mà hiện giờ chính là thời cơ tuyệt vời để làm việc đó, lẽ nào em còn muốn khiến mọi người thất vọng sao? Lẽ nào em muốn mối quan hệ giữa nhà em và nhà họ Trương tiếp tục xấu đi sao? Muốn sau này cô về nhà mẹ đẻ bị mọi người lườm nguýt sao?".
"Việc này…", Tô Nhu có chút động lòng.
Sao cô lại không mong người một nhà hòa thuận êm ấm chứ?
"Tiểu Nhu, đi thôi, chắc là mọi người đều đi cả, mấy năm nay em cứ luôn xa cách với bọn chị, bây giờ anh Mậu Niên đã mời như vậy rồi, nếu em còn không đi, người ta lại tưởng em làm giá, sau này lại càng tỏ thái độ không tốt với người nhà em nữa", không ngờ Thành Bình cũng khuyên nhủ.
Tô Nhu không đỡ nổi nữa.
Cô chần chừ một lúc, rồi khẽ gật đầu: "Được rồi… Vậy em đi…"
"Dù sao tiệc mừng thọ của ông nội cũng không bắt đầu nhanh như vậy đâu, hôm nay chúng ta cứ chơi thoải mái đi", Trương Mậu Niên cười nói: "Đi nào, đi nào".
"Vâng".
Tô Nhu đứng dậy nói với Lâm Chính: "Chúng ta đi thôi".
"Được", Lâm Chính gật đầu.
Nhưng đúng lúc này, Trương Mậu Niên lại nhíu mày nói: "Tiểu Nhu, chồng em thì ở lại đây đi".
"Tại sao?", Tô Nhu khó hiểu.
"Đây chỉ là cuộc gặp của đám con cháu nhà họ Trương chúng ta, cậu ta họ Lâm…"
"Em còn mang họ Tô đây, tại sao em được đi mà anh ấy không được đi?".
"Việc này…", vẻ mặt Trương Mậu Niên không được tự nhiên.
"Nếu không cho Lâm Chính đi, thì em cũng không đi", Tô Nhu bình tĩnh nói, sau đó ngồi lại ghế.
"Đừng đừng đừng, đi, đi, đi hết được chưa nào?", Trương Mậu Niên không cố chấp nữa, vội vàng nói.
Sau đó, mấy người lên một chiếc xe con đỗ ở bên ngoài, rời khỏi nhà họ Trương.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |