Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Vây là châm cuối cùng đã ghim trúng ngực của bà ta.   

             Mọi thứ đúng như những gì Lâm Chính nói trước đó, cốc chủ cũng nôn ra máu, vội vàng lùi lại, bà ta ho khù khụ, mặt tái mét. Các đệ tử đều biết đó là do độc tố gây ra. Thường thì không có loại độc nào phát tác nhanh được như thế, tuy nhiên chỉ dựa vào một cây châm độc thì cũng không thể nào giết chết được cốc chủ. Cùng lắm khiến bà ta giảm tần suất tấn công lại thôi.   

             Lâm Chính lúc này trông vô cùng thê thảm. Hai cánh tay của anh đã bị cé, anh vội vàng lùi lại.   

             Cốc chủ biết rằng lúc này bà ta không được phép khinh suất nên mới tạm dừng lại, nếu không thì anh đã chết lâu rồi. Nhát châm của anh dù không giết chết được bà ta nhưng cũng tạm thời làm mất đi khả năng chiến đấu của cốc chủ, khiến bà ta không thể ra tay.   

             Có điều bà ta cũng không cần phải ra tay nữa. Bởi vì ở đây là Hồng Nhan Cốc. Là địa bàn của bà ta. Các cao thủ xung quanh đủ để hạ gục anh rồi.   

             “Giết cho tôi”, bà ta hét lên.   

             “Giết”.   

             Các đệ tử bừng tỉnh, đồng loạt hô lên. Cả đám lao tới.   

             Lâm Chính tỏ ra vô cùng căng thẳng, anh lập tức lùi lại định phản công. Nhưng anh đã mất đi hai cánh tay, dựa vào chân thì sao có thể đối phó được với bọn họ.   

             Huống hồ anh cũng đã dần kiệt sức. Mới có ba châm mà đã mất đi rất nhiều sức lực rồi. Nếu lúc này anh mà không thoát được thì chết chắc.   

             Lâm Chính dùng miệng ngoạm một cánh tay của mình, dùng một chân kẹp cánh tay còn lại, sau đó đạp mạnh chân và lao ra ngoài.   

             “Không hay rồi, cốc chủ, anh ta định bỏ chạy”.   

             “Đuổi theo cho tôi! Bằng mọi giá".   

             “Giết”.   

             Tiếng hét vang lên. Lâm Chính cũng gào lên: "Cốc chủ, bà cho rằng chỉ bà mới có người sao?”  

             “Hả?”, cốc chủ đanh mặt.   

             “Giết”, anh cũng gào lên.   

             Lúc này có tiếng pháo nổ bên ngoài, sau đó có vô số thứ gì đó sáng rực được bắn vào.   

             “Cái gì?”  

             Hoa Huyền vội vàng nhìn về phía lối vào. Khi nhìn rõ và nghe rõ thì cô ta lập tức hiểu ra: “Cốc chủ, người của thần y Lâm đã ra tay rồi”.   

             “Được lắm! Người của cậu ta đến thì càng tốt, chúng ta đỡ phải đuổi tới tận Giang Thành. Hôm nay cốc chủ sẽ xử lý hết đám nhãi nhép này”, cốc chủ gầm lên.   

             “Vậy sao? Cốc chủ. Nếu bà có đủ người để thế mạng thì cứ đối đầu với Thần Quân của chúng tôi đi”.   

             Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Ngay sau đó là vô số bóng hình đáp xuống bên cạnh Lâm Chính, đẩy lùi đám người đang truy sát anh.   

             Đám đông giật mình.   

             “Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương?”, Hoa Huyền thất thanh.   

             “Ồ, cô nhận ra chúng tôi à?”, Nguyên Tinh tỏ ra ngạc nhiên.   

             “Hai người xuất hiện ở đây...lẽ nào...Cổ Phái và Đông Hoàng Giáo đã thần phục thần y Lâm rồi sao?”  

             “Chúng tôi chịu ơn của Thần Quân nên giờ báo đáp thôi”, Nguyên Tinh nói.   

             “Hừ, các người cũng từng đó tuổi rồi mà lại làm chó lũn cũn cho một thằng nhóc lông còn chưa rụng sạch sao? Thật nực cười. Nể tình các người cũng từng có tên tuổi, hay là thế này, tôi phá lệ, thu nạp hai người làm đệ tử, thế nào? Hồng Nhan Cốc không bao giờ thu nạp đàn ông, nếu hai người gật đầu thì tiến hành tẩy lễ”, cốc chủ cười khẩy.   

             “Hừ, cốc chủ khinh thường người khác thế!”, Tào Tùng Dương chau mày.   

             “Sao? Các người không muốn tu luyện thiên đạo à. Các người nhiều tuổi như vậy rồi, cũng chẳng còn mấy thời gian nữa, nếu không tìm thiên đạo thì sống được mấy năm nữa đây...lẽ nào không muốn trường sinh hay sao?”, cốc chủ tỏ vẻ nghi ngờ.   

             “Đừng có dụ dỗ”, Nguyên Tinh tức giận gầm lên.   

             Tào Tùng Dương thì im lặng. Cánh tay bị xé rách của Lâm Chính được ráp lại, anh dùng châm cố định chúng rồi từ từ cử động.   

             Anh khẽ nói: “Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương, không cần nhiều lời. Chúng ta về thôi”.   

             “Vâng, thần y Lâm”, hai người hộ tống Lâm Chính rút lui.   

             “Giết cho tôi, không được để bọn chúng ra khỏi đây”, cốc chủ gào lên.   

             “Tôi muốn xem xem ai muốn chết ở đây”, Nguyên Tinh đập chết đệ tử của Hồng Nhan Cốc chỉ bằng một nhát, sau đó giết thêm 7 người khác.   

             Không ít đệ tử sợ hết hồn. Thế nhưng cốc chủ cứ ép, bọn họ nào dám chần chờ, đành phải liều mạng. Người của Cổ Phái và Đông Hoàng Giáo hộ tống Lâm Chính rút lui.   

             “Mở cơ quan”, không biết ai hô lên.   

             Lâm Chính lập tức gào lại: “Đi, kiếm soát cơ quan nguồn”.   

             “Vâng”, Tào Tùng Dương lập tức đi về phía cơ quan nguồn. Chỉ cần có thể kiểm soát được cơ quan nguồn thì cơ quan ở vị trí lối ra vào sẽ không thể kích hoạt.  

             Tào Tùng Dương với thực lực bất phàm nên chẳng ai trong cốc có thể cản được ông ta ngoài Thánh Nữ và cốc chủ.   

             Cơ quan nguồn nhanh chóng được Tào Tùng Dương kiểm soát. Hồng Nhan Cốc không thể làm gì được họ nữa rồi.  

             Nhưng đúng lúc này...  

             Cơ quancủa hai bên lối vào vẫn tiếp tục hiện ra. Nó...đã được khởi động thành công.   

             “Cái gì?”, Lâm Chính bàng hoàng.   

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement