Chương 175: Thị chúng (2)
"Tinh Vũ, hôm nay là đại thọ của bố, là ngày vui, mỗi người nhà họ Trương nên mang theo tấm lòng thành đến để chúc thọ. Thực ra quà cáp sang hèn không quan trọng, quan trọng là sự chân thành. Nếu cô không có tiền thì mua bừa món trang sức tặng cho bố là được, cô mua một bức tranh giả để tặng bố mà coi được à? Cô nghĩ bố là người thích sưu tầm hàng giả sao? Nếu đồn ra ngoài thì chẳng phải danh dự của bố mất hết sao? Rốt cuộc cô có ý gì?".
Tô Quảng nghe thấy thế, sắc mặt trở nên trắng bệch.
"Mất mặt!", Trương Tường hừ lạnh.
"Tô Quảng, chú làm ăn kiểu gì vậy?", Trương Côn trầm giọng hỏi.
"Sao Tinh Vũ lại lấy một kẻ vô dụng như chú chứ?", Trương Hoa Ca lắc đầu, lạnh lùng nói.
"Chẳng ra thể thống gì".
"Phải đấy".
Khách khứa xung quanh cũng chỉ trỏ, hoặc là cười nhạo hoặc là mỉa mai.
Tô Quảng đứng ở giữa mất tự nhiên, chỉ mong bây giờ có cái lỗ để chui vào.
Còn Trương Tinh Vũ và Tô Nhu thì đã tức giận đến mức xì khói.
"Được rồi, được rồi, đừng ai nói nữa", ông cụ Trương không nhìn nổi nữa.
Tuy ông ta cũng không thích cậu con rể Tô Quảng này, nhưng dù sao con gái mình cũng đã cưới cậu ta, cậu ta cũng được coi là người nhà họ Trương. Hôm nay có nhiều người ngoài ở đây như vậy, ông ta không muốn gây chuyện gì để người ta chê cười.
"Bố…", Tô Quảng nhìn ông ta.
"Cậu xuống đi", ông cụ Trương bình thản nói.
"Vâng…", Tô Quảng thở dài, cầm bức tranh lui xuống.
Tặng quà không thành, không những mất mặt mà e là trong lòng ông cụ Trương, nhà này cũng càng không được chào đón nữa.
Đúng là mất nhiều hơn được…
Nhưng đúng lúc Tô Quảng định quay về, thì một giọng nói đột nhiên vang lên.
"Bố, bố quay lại làm gì? Bố còn chưa tặng tranh cho ông mà!".
Mọi người nghe thấy thế đều sửng sốt.
Nhìn theo tiếng nói mới phát hiện ra là Lâm Chính.
"Lâm Chính?".
"Thằng vô dụng này còn dám lên tiếng?".
"Biết rõ là hàng giả mà còn muốn tặng? Chẳng phải là tát vào mặt ông cụ sao?".
"Hừ, nhà này đúng là thú vị, Tô Quảng đã vô dụng, tên Lâm Chính này còn vô dụng hơn! Đúng là cũng khó cho Trương Tinh Vũ và Tô Nhu".
Đám khách khứa nhỏ giọng cười.
"Lâm Chính, cậu nói cái gì vậy? Còn chê chưa đủ mất mặt sao?".
"Cậu tưởng ông nội sẽ nhận một bức tranh giả trước mặt mọi người chắc?".
Thành Bình và Trương Mậu Niên lạnh lùng nói.
Thực ra có lúc văn vật ngụy tạo loại tốt còn có giá trị hơn cả bản gốc, nhưng giả chính là giả, trước mặt nhiều người như vậy, cho dù bức tranh giả này hoàn hảo không chê được điểm gì, thì ông cụ Trương cũng không tiện nhận. Huống hồ, bức tranh Thượng Nguyệt Đồ của Cố Khải Chi cực kỳ khó mô phỏng, những bản ngụy tạo đang lưu hành trên thị trường hiện giờ đều không thể sánh với bản gốc.
Thế nhưng.
Thành Bình vừa dứt lời, thì Lâm Chính lắc đầu.
"Ai bảo chị đây là hàng giả?".
"Gì cơ?".
"Không phải là hàng giả?".
Các khách mời lại xôn xao.
"Nực cười, bức này của cậu không phải là hàng giả, lẽ nào là bản gốc? Vậy ý của cậu là bức Thượng Nguyệt Đồ mà nhà bác cả cậu tặng mới là hàng giả?", con trai Trương Côn là Trương Kiềm buồn cười nói.
Không ít người bật cười.
Trương Tùng Hồng là nhân vật tầm cỡ như thế nào chứ? Trụ cột vững chắc của nhà họ Trương, nhân vật cộm cán có máu mặt của tỉnh Quảng Liễu. Còn Tô Quảng thì sao? Nhân viên công chức tầng lớp thấp ở Giang Thành, làm công ăn lương chờ chết. Hai người này ai có thể đưa bức tranh bản gốc ra thì không cần phải nghĩ cũng biết.
"Lâm Chính, đừng nói nữa".
Tô Quảng cuống lên.
Khó khăn lắm ông cụ Trương mới cho ông ta lối thoát, thì Lâm Chính lại nhảy ra phá đám, cậu ta muốn mình phải chết sao?
"Bố, bố mở tranh ra đi, cho mọi người xem rốt cuộc bức tranh này có phải là bản gốc không", Lâm Chính nói.
"Việc này…"
"Chuyện đã đến nước này, bố còn lựa chọn nào khác sao?".
Tô Quảng nghe thấy thế, sắc mặt thoắt đỏ thoắt trắng, cuối cùng thở dài nói: "Thôi được rồi".
Dù sao cũng đã mất hết thể diện, lúc này cũng chỉ có thể nghe lời Lâm Chính.
Tô Quảng cởi sợi dây buộc bức tranh ra, sau đó mở tranh, bày ra trước mắt mọi người.
Vô số cặp mắt đổ dồn vào.
Ông cụ Trương cũng nhìn chằm chằm.
Rất nhiều người từng thấy Thượng Nguyệt Đồ, nhưng bức tranh này lại có một loại thi vị độc đáo, không ai nói rõ được là gì.
Nhưng một lát sau, dường như ông cụ Trương phát hiện ra điều gì, ông ta đứng phắt dậy bước tới, giật lấy bức Thượng Nguyệt Đồ.
"Ồ?".
Mọi người trong phòng đều vô cùng ngạc nhiên.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |