Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Cảnh này chấn động đến mức nào!  

             Đó là đội trưởng đội phán quyết Thiên Khải đấy!  

             Là cao thủ vô thượng do đại hội ủy nhiệm!  

             Thực lực và địa vị của hắn ở giới võ thuật chắc chắn hơn xa bình thường.  

             Hồng Nhan Cốc gì đó! Cô Phong gì đó! Đều không thể so sánh với hắn!  

             Bởi vì hắn đại diện cho đại hội!  

             Võ lực của người như vậy chắc chắn không phải người bình thường có thể sánh kịp. Thanh đao của hắn phá núi chặn biển đương nhiên tiện tay là có thể làm được.  

             Nhưng… loại tồn tại hơn người này lại không chém thể chém đứt cổ của thần y Lâm!  

             Cổ của anh được làm bằng chất liệu gì?  

             Mọi người đều kinh hãi.  

             Ngay cả đội trưởng đội phán quyết cũng không thể tin nổi.  

             Vèo!  

             Trong lúc hắn thất thần, một thanh trường kiếm sáng như tuyết bay tới, đâm thẳng vào tim hắn.  

             Đội trưởng đội phán quyết phản ứng nhanh, lập tức hoàn hồn lại, trở tay vung ngang đao đỡ.  

             Kiếm này tuy nhanh nhưng vẫn quá gấp gáp, cộng thêm tốc độ không đủ, nhanh chóng bị Đường Đao chặn lại.  

             Vù vù vù…  

             Một giây sau, tia sáng màu bạc rực rỡ lại bay đi, đâm vào ngực đội trưởng đội phán quyết một cách cực kỳ ảo diệu.  

             Đội trưởng đội phán quyết liên tục lùi về sau, nghiêm túc nhìn kỹ mới phát hiện đó là châm bạc!  

             Hóa ra chiêu kiếm vừa rồi không phải để giết chết đội trưởng đội phán quyết, mà là để che mắt. Số châm bạc này mới là vũ khí để đối phó với hắn!  

             Đội trưởng đội phán quyết nhíu mày.  

             Y thuật của Lâm Chính người đời đều biết.  

             Châm của anh… tuyệt đối không đơn giản!  

             Nhưng nếu chỉ là mấy cây châm bạc nho nhỏ mà có thể khống chế đội trưởng đội phán quyết thì đội phán quyết Thiên Khải chẳng phải chỉ có hư danh sao?  

             Hắn một tay cầm Đường Đao, tay kia tóm lấy số châm bạc đó, trên đầu ngón tay đột nhiên tuôn ra một luồng gió mạnh vừa dịu dàng vừa nồng đậm.  

             Những luồng gió đó bao bọc lấy châm bạc đâm trên ngực hắn, chấn chúng từng chút một, hắn định đưa những cây châm bạc đó ra khỏi người mình qua lỗ châm, sau đó cưỡng ép rút nó ra.  

             Đó là một cách rút châm vô cùng mạnh bạo và xa xưa.  

             Người bình thường không thể nào nắm giữ.  

             Nhưng cách đó… rất hữu hiệu!  

             Quả nhiên không lâu sau, châm bạc lại bị đội trưởng đội phán quyết rút ra. Mặc dù ngực hắn đầm đìa máu nhưng không tính là vết thương lớn.  

             Sau đó, hắn lại lấy một viên đan dược ra, cho vào miệng.  

             “Đó là thuốc giải độc đúng không?”, Lâm Chính thản nhiên lên tiếng.  

             “Không sai, bất cứ độc nào cũng có thể giải được. Thần y Lâm, đại hội chúng tôi bao gồm toàn bộ mọi thứ, bất kể là dùng đao, dùng kiếm, dùng độc, thật ra chúng tôi đều chuyên nghiệp hơn bất kỳ ai. Có lẽ trên thế giới này cậu là một y võ ưu tú nhất, nhưng tôi phải nói cho cậu biết, nếu muốn đối kháng với chúng tôi, cậu vẫn còn quá non”.  

             Đội trưởng đội phán quyết lạnh giọng nói, sát ý trong mắt càng lúc càng nồng đậm.  

             Đã rất nhiều năm rồi hắn chưa bị thương.  

             Lần này lại bị Lâm Chính làm đổ máu, trong lòng hắn dâng lên ngạo khí và sự hung ác đã lâu năm không thấy.  

             Hắn không chịu đựng được nữa, dường như Đường Đao nắm trong tay cũng cảm nhận được tâm trạng xao động của hắn mà nhẹ nhàng rung lên.  

             Lâm Chính nghiêm mắt nhìn, cũng trở nên cảnh giác hơn nhiều.  

             “Thần y Lâm, tiếp chiêu!”.  

             Đội trưởng đội phán quyết khẽ giọng quát, cầm đao vung lên.  

             Vèo!  

             Trường đao quét ngang, một trận gió mạnh lan ra.  

             Gió như lưỡi đao xé rách đất trời, dùng khí thế bẻ gãy củi khô chém về phía Lâm Chính.  

             Lâm Chính lập tức đưa ngang kiếm chống đỡ.  

             Nhưng luồng gió mạnh đó quá đáng sợ, chỉ vừa chạm vào người đã bị đánh bay ra xa, đâm mạnh vào một gò đất ở phía sau.  

             Trong nháy mắt, cả gò đất ngoại trừ sườn dốc mà Lâm Chính nằm, những chỗ khác đều bị gió san bằng, đáng sợ đến mức nào.  

             Ngực Lâm Chính toàn là lưỡi đao, áo bị xé thành mảnh vụn, để lộ cơ thể cường tráng.  

             Nhưng da thịt anh không hề tổn hại, thậm chí chút dấu vết cũng không có.  

             Đội trưởng đội phán quyết mắt tối lại, tiếp tục xông tới. Đường Đao chém mạnh xuống, thế tấn công mạnh bạo ập tới giống như miệng của ác ma ngoạm về phía Lâm Chính.  

             Tốc độ quá nhanh!  

             Khí thế quá cuồng bạo!  

             Lâm Chính chưa kịp đứng dậy đã bị Đường Đao chém tới, dù đã cầm kiếm đỡ nhưng vẫn không đỡ được.  

             Keng! Keng!  

             Tiếng hét to rõ không dứt bên tai.  

             Có cái đánh vào kiếm Vũ Tôn, cũng có cái đâm lên người Lâm Chính.  

             Nhưng cho dù Lâm Chính có trúng bao nhiêu kiếm lên người cũng không thể làm tổn thương anh mảy may…  

             Lâm Chính thấy vậy dứt khoát từ bỏ phòng ngự mà phản công.  

             Đội trưởng đội phán quyết lập tức xoay Đường Đao ngăn chặn.  

             Cuối cùng Lâm Chính cũng nắm bắt được cơ hội.  

             “Đông Hoàng Hoàn Vũ!”.  

             Lâm Chính hét lên một tiếng, dùng kiếm chặn Đường Đao, trở tay đánh tới một chưởng.  

             Sức mạnh vô tận giống như lốc xoáy hội tụ ở lòng bàn tay anh. Một sức mạnh phá hoại huyền diệu đến mức không thể dùng lời nói để giải thích bùng phát.  

             Rầm!  

             Chưởng đánh vào ngực của đội trưởng đội phán quyết.  

             Keng!  

             Đội trưởng đội phán quyết bay ngược ra xa, đâm nát căn nhà tranh, đâm vỡ ba tảng đá, đến khi hắn rơi xuống đất, mặt đất cũng rung lắc.  

             Uy lực đáng sợ đến mức nào!  

             Uy lực của chưởng này không thua kém gì đội trưởng đội phán quyết!  

             Đợi hắn gian nan bò dậy…  

             Soạt!  

             Mặt nạ trên mặt hắn lập tức chia năm xẻ bảy, rơi xuống, để lộ một gương mặt không tính là già nua nhưng rất tang thương.  

             Đội trưởng đội phán quyết sờ mặt mình, đường nhìn lại dừng trên người Lâm Chính.  

             Hắn nhìn mái tóc vốn màu đen của anh biến thành màu trắng như tuyết, lại quan sát cơ thể anh một lượt, trong chốc lát bỗng hiểu ra gì đó.  

             “Lẽ nào cậu… có cơ thể võ thần?”.  

             “Thiên Khải đại nhân quả nhiên hiểu nhiều biết rộng”, Lâm Chính bình tĩnh nói.  

             “Sao có thể?”, đội trưởng đội phán quyết để lộ vẻ ngạc nhiên: “Trong tài liệu liên quan đến cậu mà cấp trên đưa cho, rõ ràng thể chất thân xác của cậu là tiên thiên cương khu, vì sao… lại biến thành cơ thể võ thần?”.  

             “Vậy thì tôi nghĩ kho tài liệu của các người nên cập nhật rồi”.  

             “Ừm… Nhưng điều này không có nghĩa chúng tôi không làm gì được cậu! Cơ thể võ thần quả thật rất mạnh, nhưng không phải vô địch. Có lẽ lần này sẽ là một trận chiến vất vả, nhưng để bảo vệ cho sự trang nghiêm và thần thánh của đại hội… Thần y Lâm, tôi không thể không sử dụng cấm chiêu này!”, đội trưởng đội phán quyết nghiêm túc nói.  

             Vừa dứt lời, toàn thân hắn đột nhiên xuất hiện một luồng gió mạnh.  

             Luồng gió rất mạnh mẽ, thổi cho áo choàng trên người hắn kêu soạt soạt.  

             Cùng lúc đó, hai mắt hắn tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt, hơn nữa trên mặt đã xuất hiện một đường vân hùng ưng, cũng tỏa ra màu xanh lam.  

             Hiện tượng này hoàn toàn không thể dùng khoa học để giải thích!  

             Đúng là khiến người ta kinh hãi.  

             “Cấm chiêu?”, Lâm Chính cũng kinh hãi.  

             “Thần y Lâm, hôm nay cậu sẽ được biết thế nào là Thiên Khải, thế nào là phán quyết!”.  

             Đội trưởng đội phán quyết quát lớn một tiếng, đâm Đường Đao trong tay xuống dưới chân.  

             Cùng lúc đó, những người phán quyết đang chiến đấu kịch liệt với ảnh ngự đều miễn cưỡng rút lui. Hai người trong số đó còn đưa Phong phó bang chủ đang ngồi dưới đất lùi về sau.  

             “Không hay!”.  

             Lâm Chính ý thức được chuyện bất thường, đột nhiên quát lên với các ảnh ngự: “Rút!”.  

             Nhưng…  

             Không kịp nữa rồi!  

             “Đao Trấn Chư Thiên!”.  

             Đội trưởng đội phán quyết Thiên Khải quát khẽ một tiếng, Đường Đao trong tay xoay tròn, một luồng sức mạnh vô tận thuận theo Đường Đao chui vào lòng đất, sau đó lan tràn ra xung quanh, rồi lại đồng loạt bay ra…  

             Ầm…  

             Một tiếng nổ kích liệt vang lên từ núi hoang.  

             Người ở xa xa chỉ nhìn thấy giữa màn đêm, đỉnh núi hoang ở ngoài Bồ Thành đã bị lật tung.  

             Vô số tảng đá bay lên không trung, một luồng khí tức màu xanh lam nhạt xông thẳng lên tầng mây.  

             Giống như núi lửa bùng phát…  

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement