Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Chương 179: Đuổi bọn họ ra ngoài (2)

"Rất đơn giản, bởi vì Mạnh Tứ Tượng mà cậu nói vừa bị bắt, tôi mới nhận được tin. Cậu ta bị bắt do nghi ngờ làm giả, lừa đảo, hơn nữa cũng là cậu ta tung tin Thượng Nguyệt Đồ ở Giang Thành, cố ý dụ người ở nơi khác đến, sau đó bán cho các cậu một loạt văn vật ngụy tạo đã được để sẵn đấy. Các cậu đã bị cậu ta lừa rồi!". 

"Không thể nào!", Trương Bảo Húc gào lên điên cuồng. 

"Không tin à? Được, cầm hai bức tranh của các cậu ra đây, tôi sẽ giám định trước mặt mọi người. Ai là thật, ai là giả, tôi có lý do có bằng chứng để phân tích cho các cậu, bảo đảm khiến các cậu tâm phục khẩu phục", đại sư Lưu nói đầy tự tin. 

"Được", Trương Tùng Hồng cắn răng, lập tức đồng ý. 

Nhưng đúng lúc này, ông cụ Trương khàn giọng nói: "Không cần đâu!". 

"Bố", Trương Tùng Hồng sửng sốt nhìn ông cụ Trương. 

Chỉ thấy ông ta ngập ngừng một lát, rồi bình thản nói: "Bức tranh A Quảng mang tới… là thật…" 

"Cái gì?". 

Cả nhà Trương Tùng Hồng trợn mắt há hồm. 

Các khách khứa cũng kinh ngạc. 

"Ông nội, không… không thể nào… Bức… bức tranh của cháu không thể là giả được…", Trương Bảo Húc ngồi trên xe lăn, hoảng hốt đến nỗi nói lắp bắp. 

"Tên Mạnh Tứ Tượng kia bị bắt không thể chứng minh được gì, đâu có quy định một kẻ bán hàng giả không thể bán hàng thật?", Trương Tùng Hồng vẫn chày cối. 

"Nhưng bức tranh của nhà họn họ… dùng giấy khác… Đông Tấn… không có loại giấy như của của con…", ông cụ Trương thở dài nói. 

Trương Tùng Hồng lập tức không còn lời nào để nói. 

Không khí trong phòng vô cùng kỳ quái. 

Mấy người con trai của ông cụ Trương đều tỏ vẻ ngạc nhiên. 

Tô Quảng và Trương Tinh Vũ cũng vô cùng bất ngờ. 

"Bản… bản gốc? A Quảng, bức… bức của chúng ta là bản gốc?", Trương Tinh Vũ nói năng có chút lắp bắp. 

"Rốt cuộc chuyện này là thế nào?", Tô Quảng vẫn chưa kịp phản ứng. 

"A Quảng, Tinh Vũ, các con lại đây!", ông cụ Trương gọi. 

Tô Quảng và Trương Tinh Vũ khựng lại, vội vàng bước tới. 

"Bố", hai người đồng thanh. 

Ông cụ Trương nhìn kĩ hai người, sau đó thở dài, lên tiếng: "Tinh Vũ, A Quảng, các con có thể tặng món quà như thế này cho bố, bố thấy rất vui, chắc chắn các con đã tốn rất nhiều tâm huyết nhỉ? Các con có lòng rồi, chuyện khi nãy, thực ra cha cũng không làm tốt, mong các con có thể tha thứ cho bố, các con… chịu thiệt thòi rồi…" 

"Sao lại thế được ạ?". 

"Bố, bố khách sáo quá!". 

Hai người được yêu mà sợ, vội vàng đáp. 

"Các con lại đây ngồi đi, lát nữa ngồi cùng bàn với bố, cũng lâu rồi bố không nói chuyện tử tế với cả nhà các con", ông ta bình thản nói. 

Vừa dứt lời, ai nấy đều biến sắc. 

Nhất là Trương Tùng Hồng. 

"Bố, việc này…", ông ta vội vàng bước tới kêu lên. 

Nhưng ông cụ Trương lập tức giơ tay, ra hiệu cho ông ta đừng nói nữa. 

"Nào", ông ta cười nói. 

"Vâng, thưa bố". 

Khóe mắt Trương Tinh Vũ ươn ướt. 

Bà ta không nhớ đã bao nhiêu năm không ngồi ăn cơm cùng bàn với bố mình nữa rồi. 

Tô Quảng cũng vậy, vô cùng cảm khái. 

Tất cả đều là công lao của Lâm Chính. 

Ông ta ngoảnh lại, nhìn Lâm Chính ở bên kia. 

Chỉ thấy Lâm Chính đang gật đầu về phía này, miệng nở nụ cười. 

Tô Quảng và Trương Tinh Vũ được mời lên ghế trên ngồi, có thể nói là vô cùng vinh dự. 

Đám người Trương Côn, La Phượng mắt đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi lườm nguýt nhà họ. 

Đám khách khứa thì vô cùng cảm khái. 

"Tiểu Nhu đâu?", bỗng dưng ông cụ Trương nhìn xung quanh gọi. 

"Ông ngoại, cháu ở đây", Tô Nhu vội đáp. 

"Cháu cũng lại đây! Cả cậu nữa, thằng nhóc con!", ông cụ Trương trừng mắt nói với Lâm Chính. 

"Vâng vâng", Lâm Chính cười đáp rồi tiến về phía trước. 

Bây giờ cả nhà họ đã trở thành tâm điểm, có thể coi là nở mày nở mặt rồi. 

Đại sư Lưu cũng mặt dày ngồi xuống bên cạnh Lâm Chính nói chuyện. 

Giờ phút này, cả nhà Tô Quảng đã trở thành tâm điểm của đám đông… 

Nhưng Lâm Chính ngồi còn chưa ấm mông, thì một giọng nói già nua vang lên ngoài cửa. 

"Trương Trung Hoa! Ông bị làm sao thế hả? Sao nhà này có thể ngồi lên đầu chứ? Ông không cần mặt mũi nhưng tôi thì cần!". 

Ai nấy ngoảnh ra nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy một bà cụ đã cao tuổi bước vào đại sảnh, lạnh lùng nhìn về phía đầu này. 

"Bà cụ Trương đến rồi!". 

Đám khách khứa kêu lên. 

"Mẹ!", 

Trương Tinh Vũ biến sắc, vội vã đứng lên. 

"Đừng gọi tao là mẹ, tao không có loại con gái như mày!", bà ta quát. 

"Mẹ, chuyện chiếc vòng con sẽ giải thích sau với mẹ", Trương Tinh Vũ vội nói. 

"Ai nói với mày chuyện chiếc vòng? Mày tưởng nhà mày chỉ tạo mỗi nghiệp này thôi à? Người đâu, đuổi cả nhà này ra ngoài cho tôi! Nếu không lát nữa người của nhà họ Khai, nhà họ Việt tìm đến, thì chúng ta lại khó ăn nói! Chúng nó tự tạo nghiệp thì tự mà giải quyết!", bà ta lạnh lùng nói. 

"Vâng". 

Người nhà họ Trương ở phía sau lập tức bước tới. 

Cả nhà Tô Quảng lập tức biến sắc. 

"Bà làm cái gì vậy?", ông cụ Trương nổi giận. 

"Làm gì à? Trương Trung Hoa, đừng tưởng tôi không biết gì! Vừa nãy con rể ông, cháu rể ông lừa nhà họ Khai và nhà họ Việt tổng cộng hơn một tỷ tệ! Tôi vừa nhận được điện thoại, người của nhà họ Khai và nhà họ Việt đang tới đây! Bọn họ cần lời giải thích của chúng ta!", bà cụ Trương quát. 

"Cái gì?". 

Mọi người lập tức xôn xao.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement