Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Phịch!  

             Phong phó bang chủ được người phán quyết đưa đến bãi đất trống đặt đó.  

             Hai chân ông ta đã nhũn ra, lập tức ngã ra đất, toàn thân run rẩy.  

             Bên tai vang lên tiếng nổ và tiếng va đập kịch liệt, còn có tiếng đá lăn và mặt đất nứt ra.  

             Mặt đất đang không ngừng rung chuyển, cứ như động đất cấp 18.  

             Phong phó bang chủ sợ đến mức co rúm dưới đất, không dám nhìn.  

             Mấy chục giây qua đi, mặt đất rung chuyển đã dừng lại, Phong phó bang chủ mới chậm rãi ngẩng đầu lên.  

             Nhìn lại núi hoang ở xa xa bụi bặm lan tràn, tảng đá lớn đã rơi xuống dưới chân núi, toàn bộ thân núi hoàn toàn nứt ra, trong không khí chỉ còn lại khí tức hủy diệt và cát đá lơ lửng.  

             “Đây chính là… sức mạnh của người phán quyết Thiên Khải?”.  

             Phong phó bang chủ mở to mắt, ngây ngốc nhìn cảnh tượng giống như tận thế ấy.  

             Lúc này, người phán quyết Thiên Khải lấy điện thoại ra, gọi vào một số.  

             “Đúng, đúng, không sao, cậu xử lý đi”.  

             Người phán quyết đó nói đơn giản hai câu, sau đó cúp máy.  

             “Cậu gọi điện thoại cho ai vậy?”, Phong phó bang chủ ngạc nhiên hỏi.  

             “Gọi cho người bên ngoài núi, để bọn họ xử lý, phong tỏa nơi này, tránh gây ra động tĩnh quá lớn ở bên ngoài, sau này khó mà giải quyết”, người phán quyết đó thản nhiên nói.  

             “Phong tỏa? Cần gì phải làm chuyện dư thừa như vậy? Không phải thần y Lâm đã phái người phong tỏa nơi này rồi sao?”, Phong phó bang chủ nghi hoặc hỏi.  

             Người phán quyết đó nâng đao trong tay lên, nói: “Bọn họ không phong tỏa được! Bởi vì bọn họ đã giúp thần y Lâm, là tội nhân của đại hội, cho nên bọn họ cũng phải bị trừng phạt. Thần y Lâm đã chết, chúng tôi phải thanh lý tất cả sự việc và người liên quan đến thần y Lâm. Xét thấy chuyện này ảnh hưởng trọng đại, cho nên chúng tôi sẽ không nương tay, bất cứ kẻ có tội nào cũng phải bị trừng phạt!”.  

             Người phán quyết lạnh lùng nói, sau đó cầm đao đi ra bên ngoài.  

             Người phán quyết khác cũng như vậy.  

             Thần y Lâm đã chết, chuyện này cũng nên chấm dứt rồi.  

             Phong phó bang chủ thở phào một hơi, đồng thời cảm thấy vui vẻ trong lòng.  

             Lâm Chính đã chết, ông ta không còn lo lắng gì về sau nữa.  

             Nay tất cả lãnh đạo cấp cao của Hắc Sa đều bị Lâm Chính giết, Thang Hắc Sa cũng tiêu đời, chẳng phải từ nay về sau ông ta sẽ là đại ca sao?  

             “Bồ Thành sẽ là của tôi! Thần y Lâm, kết thúc rồi! Mọi thứ đều kết thúc rồi! Việc này không thể trách ai khác, chỉ trách cậu quá tự đại! Ngay cả đội phán quyết Thiên Khải mà cũng dám động! Ha ha, làm người không thể tự đại quá!”.  

             Phong phó bang chủ nhìn đỉnh núi hoang tan nát, nhếch khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý.  

             Đúng lúc đó, nụ cười trên mặt ông ta đột nhiên sượng lại.  

             Sau đó… dần dần đông cứng.  

             Mắt cũng dần mở to.  

             Ông ta ngây ra một lúc, sau đó dụi mắt, nhìn về phía nơi bụi đất đầy trời trên núi hoang tan nát.  

             Chỉ một ánh mắt, ông ta đã không nhịn được la lên.  

             “Cậu ta chưa chết! Cậu ta vẫn chưa chết!”.  

             Người phán quyết ở xung quanh nghe vậy đều dừng bước, nhìn về phía núi hoang đổ nát.  

             Đội phán quyết ở bên này cũng dừng lại, chăm chú nhìn sang, bấy giờ mới phát hiện Lâm Chính với mái tóc bạc, thân trên để trần, cầm kiếm Vũ Tôn đi ra từ đống bụi đất.  

             “Cái gì?”.  

             Bọn họ kinh ngạc.  

             “Trúng một đòn của Viêm đại nhân như thế mà không chết? Người này… thật lợi hại!”.  

             Một người của đội phán quyết Thiên Khải không khỏi cảm khái.  

             Thực lực của Lâm Chính đã vượt ngoài tầm hiểu biết của bọn họ.  

             Nhưng đội trưởng đội phán quyết lại không ngạc nhiên.  

             Hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, hạ giọng nói: “Các người không cần phải căng thẳng. Mặc dù người này có cơ thể võ thần, thực lực hung hãn, nhưng muốn giết chết cậu ta cũng không phải chuyện gì khó! Sự trang nghiêm của đại hội không được phép nghi ngờ! Các cậu mau triển khai Đại Diệt Thần Nhẫn Trận cùng với tôi!”.  

             Nói xong, đội trưởng đội phán quyết nhảy vọt lên độ cao hơn mười mét, cầm Đường Đao chém về phía núi hoang đổ nát.  

             Vù!  

             Một luồng cương khí mạnh mẽ bùng lên từ mũi đao, đâm thẳng về phía Lâm Chính.  

             Lâm Chính và ảnh ngự vừa mới đứng dậy đều bị luồng cương khí này trấn áp, người đứng không vững.  

             Dường như trên vai mỗi người đều bị một ngọn núi đè nặng.  

             “Đây là đang làm gì?”.  

             Phong phó bang chủ ngạc nhiên không thôi.  

             Nhóm người phán quyết sáng mắt lên.  

             Bọn họ đã hiểu ý của đội trưởng đội phán quyết!  

             Bởi vì lúc này núi hoang tan nát quả đúng là một nơi bày trận tự nhiên.  

             Lâm Chính và ảnh ngự đều đứng ở chính giữa núi hoang.  

             Có đội trưởng đội phán quyết trấn áp, bọn họ hoàn toàn có đủ thời gian để triển khai kiếm trận.  

             “Đại Diệt Thần Nhẫn Trận! Mở!”.  

             “Tan!”.  

             “Hợp!”.  

             Mọi người không dám do dự, đồng loạt nhảy vọt ra.  

             Mỗi người cầm một kiếm, giống như thần tiên, bay lên không trung. Kiếm trong tay không ngừng bay múa, tỏa ra từng vòng khí ý hùng hậu mà ảo diệu.  

             Trong không khí dường như có tiếng đao ngân vang vọng.  

             Trong nháy mắt, mười hai người phán quyết chia ra làm mười hai phương hướng.  

             Lâm Chính và ảnh ngự bị nhốt ở giữa.  

             Mười hai thanh Đường Đao sắc bén đồng loạt chĩa về phía này.  

             Lâm Chính ngước mắt nhìn chăm chú, sau đó quát lên: “Tất cả nghe đây, mau đến gần phía tôi! Mau lên!”.  

             Các ảnh ngự không dám do dự, cố chống đỡ áp lực, chậm rãi đến gần Lâm Chính.  

             Đội trưởng đội phán quyết dùng cương khí trấn áp, bọn họ hoàn toàn không thể chạy thoát.  

             Thực lực của bên kia quá mạnh!  

             Lúc này đến bước đi cũng khó khăn.  

             Nếu không thoát được, e rằng lần này bọn họ sẽ phải chết ở đây.  

             Trong đôi mắt bên dưới mũ giáp của các ảnh ngự hiện lên sự quyết tuyệt và kiên định.  

             Bọn họ không ai sợ chết.  

             Bọn họ chỉ không cam tâm.  

             Không cam tâm vì mình bất lực, không cam tâm vì mình không địch lại những người này.  

             Nhưng đây đã là cực hạn của bọn họ.  

             Dù sao đối thủ cũng là đội phán quyết Thiên Khải!  

             “Kết thúc rồi! Phán quyết, giáng lâm đi!”.  

             Đội trưởng đội phán quyết cất cao giọng hô.  

             Ầm!  

             Cương khí ở phía trên bùng nổ.  

             Cùng lúc đó, mười hai đường đao quang sáng như tuyết, dài khoảng trăm mét chém tới từ bốn phương tám hướng.  

             Hàng loạt chém về phía này với khí thế phá núi chặn sông, cắt kim loại xẻ ngọc.  

             Trong nháy mắt, mười hai đường đao quang đã nhấn chìm Lâm Chính và tất cả ảnh ngự…  

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement