Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Người trong phòng nghỉ đều ngơ ngác.  

             Cốc chủ Hồng Nhan Cốc chết rồi?  

             Sao có thể như vậy?  

             Đó là tồn tại đỉnh cao mà Lâm Chính cũng không thể đối phó, sao bỗng dưng lại chết?  

             “Rốt cuộc chuyện này là sao? Từ Thiên, cậu nói cho rõ!”, Trịnh Nam Thiên sa sầm mặt, nghiêm túc nói.  

             “Lúc nãy người ở khách sạn nói tầng cao nhất của khách sạn bị nổ, uy lực rất lớn, ảnh hưởng đến vài căn phòng, trong đó có phòng của cốc chủ Hồng Nhan Cốc. Cốc chủ Hồng Nhan Cốc bị nổ chết tại chỗ, thi thể đã được người ta vận chuyển xuống dưới”, Từ Thiên tái mặt, nói chuyện cũng không được lưu loát lắm.  

             Mọi người đều trợn mắt ngạc nhiên.  

             “Vô duyên vô cớ sao lại nổ?”.  

             Lâm Chính cũng mở to mắt, khó mà chấp nhận được sự thật này.  

             Nhưng chẳng mấy chốc, anh hiểu ra gì đó, sắc mặt bỗng trắng bệch.  

             “Giả chết!”.  

             “Cái gì?”.  

             Bọn họ ngạc nhiên nhìn anh.  

             Lâm Chính lạnh lùng nói: “Cốc chủ Hồng Nhan Cốc đang giả chết! Bà ta sai người lên kế hoạch vụ nổ, cho mọi người biết bà ta đã bị nổ chết, sau đó bà ta có thể rời khỏi ống kính livestream một cách đường đường chính chính, tránh ánh nhìn của công chúng, đồng thời quang minh chính đại giết tôi! Bởi vì trong nhận thức của mọi người, cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã bị nổ chết, nếu tôi bị giết thì không ai nghi ngờ đến bà ta, ít nhất… công chúng sẽ không nghi ngờ một người chết!”.  

             “Giả chết?”.  

             Tim mọi người đều đập mạnh, bỗng nhiên cũng nhận ra ý đồ của cốc chủ Hồng Nhan Cốc.  

             Lâm Chính đẩy bà ta ra trước mặt công chúng, bà ta lại lợi dụng cái chết giả để thoát khỏi sự chú ý của công chúng.  

             Không thể không nói chiêu này rất ghê gớm!  

             “Chạy mau!”.  

             Lúc này, Lâm Chính đột nhiên quát lớn.  

             Tất cả mọi người kinh hãi, không biết là ý gì.  

             Lâm Chính đột nhiên rút châm bạc trong túi châm ra, cố hết sức đâm lên cơ thể mình, đồng thời hét lên: “Tất cả mọi người lập tức rời khỏi đây! Mau lên!”.  

             Mọi người không hiểu ra sao.  

             Trịnh Nam Thiên lại không do dự, hét lớn: “Nghe theo lời cậu ấy, chạy mau!”.  

             Bọn họ lập tức tông cửa chạy ra ngoài.  

             Khi bọn họ vừa rời khỏi phòng nghỉ chưa được mười mét…  

             Ầm!  

             Một tiếng nổ kinh thiên động địa nổ ra.  

             Mọi người chạy ra ngoài, đột nhiên bị một luồng lực xung kích hất ngã ra đất, ai nấy đều bể đầu chảy máu.  

             Đợi đến khi ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện phòng nghỉ lúc nãy đã phát nổ.  

             Cả phòng nghỉ nổ tung, phòng ốc bên cạnh đều bị ảnh hưởng. Vách tường nứt ra, bụi bặm lan tràn, dường như nơi đây vừa bị một quả bom đánh trúng.  

             “Chuyện gì vậy?”.  

             Từ Thiên ngơ ngẩn nhìn lại, sắc mặt trắng bệch.  

             Nếu vừa rồi bọn họ còn ở trong phòng nghỉ, e rằng bây giờ đã bị nổ tan xương nát thịt.  

             “Đừng lên tiếng, chạy mau!”.  

             Trịnh Nam Thiên hét lên: “Cốc chủ Hồng Nhan Cốc giết tới đây rồi!”.  

             Mọi người nghe vậy, sau lưng bỗng chốc bị mồ hôi lạnh thấm ướt, ai nấy sợ đến mức hồn lìa khỏi xác.  

             Cốc chủ Hồng Nhan Cốc tới rồi!  

             Lúc này xem như bọn họ cũng đã hiểu ra mọi chuyện.  

             Lâm Chính nói bọn họ chạy mau là vì anh biết, một khi cốc chủ Hồng Nhan Cốc giả chết thành công thì chuyện đầu tiên sẽ là đến giết anh!  

             Lúc này, cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã có thể ngang tàng!  

             Bà ta chỉ cần che mặt, dù có lật tung Giang Thành này lên cũng không có ai truy cứu!  

             Bây giờ, cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã không còn gì phải kiêng dè.  

             Bà ta muốn giết ai thì giết!  

             Muốn diệt ai thì diệt!  

             Không ai quy những tội ác này lên một người đã chết.  

             Quả nhiên, khi bụi bặm tan đi, một cô gái mặc áo đỏ, che mặt đứng trong khói bụi.  

             Đôi mắt lạnh lùng gian xảo tràn ngập sát ý và sự hung dữ.  

             Lâm Chính bò dậy từ dưới đất, khẽ thở dốc, vẻ mặt hết sức nghiêm trọng.  

             “Chạy mau!”.  

             Thấy mọi người vẫn còn đứng thẫn thờ nhìn cốc chủ Hồng Nhan Cốc, Trịnh Nam Thiên lại quát lên.  

             “Ồ?”.  

             Cốc chủ Hồng Nhan Cốc nhìn về phía họ, nhếch khóe miệng, đột nhiên nhấc tay.  

             Vù!  

             Một luồng sức mạnh đáng sợ có thể chẻ đôi đất trời dâng lên từ lòng bàn tay bà ta, ập về phía đám người Trịnh Nam Thiên.  

             Lâm Chính lập tức xông tới, hai tay chắn ngang, miễng cưỡng đỡ chiêu đó.  

             Cơ thể anh lùi về sau nửa mét, nhưng người không hề hấn gì.  

             “Cơ thể võ thần?”.  

             Cốc chủ Hồng Nhan Cốc sửng sốt.  

             “Mau rời khỏi đây!”, Lâm Chính quay đầu lại quát.  

             Bọn họ không dám do dự, lập tức chạy ra khỏi sân vận động.  

             “Thú vị, không ngờ một thời gian không gặp, cậu lại nắm giữ được cả cơ thể võ thần! Chẳng trách cậu dám thả cho tôi vào Giang Thành, hóa ra là vậy!”, cốc chủ Hồng Nhan Cốc mỉm cười nói: “Nhưng chỉ dựa vào nó thì chưa thể đối kháng với tôi được! Tuy cơ thể võ thần mạnh mẽ, nhưng cũng không phải công pháp không thể phá bỏ! Tôi muốn giết cậu chẳng phải chuyện gì khó!”.  

             Dứt lời, cốc chủ Hồng Nhan Cốc giơ cao tay lên trời, cánh tay thon gầy giống như rắn chuyển động.  

             Sau đó một luồng lực phá hoại sinh ra xung quanh Lâm Chính.  

             Vẻ mặt Lâm Chính khó coi, cảm giác có điều gì đó không ổn, lập tức rút lui về sau.  

             Nhưng anh vừa mới chuyển động…  

             Ầm! Ầm!  

             Chuỗi tiếng nổ vô cùng đáng sợ lập tức nổ ra xung quanh người anh!  

             Chiêu thức thật quỷ dị!  

             Người bình thường nhìn vào, thủ đoạn của cốc chủ Hồng Nhan Cốc quả thật huyền ảo như thần tiên.  

             Thế nhưng những tiếng nổ đó cũng rất kỳ lạ.  

             Chúng không tấn công xé nát thân xác của Lâm Chính, mà là vô cùng dịu dàng, lan tỏa những gợn sóng, đánh lên người Lâm Chính.  

             Đợi tiếng nổ kết thúc, Lâm Chính không cảm thấy đau đớn gì, cứ như mình chỉ ở trong một cơn gió lốc cỡ nhỏ.  

             Gió lốc kết thúc, người vẫn bình an!  

             Nhưng Lâm Chính không tin chiêu này chỉ đơn giản như vậy.  

             Nhất định có điều mờ ám!  

             Anh vội vàng cúi đầu, kiểm tra gì đó.  

             Chẳng mấy chốc, cuối cùng Lâm Chính đã phát hiện ra điều khác thường.  

             Anh phát hiện bên ngoài lớp da của mình xuất hiện một mảng khí thể mỏng như lụa.  

             Đám khí thể đó giống như một lớp áo phủ từ trên xuống dưới anh.  

             Khi anh vận khí, khí ý sản sinh ra bị luồng khí thể đó chặn lại!  

             Nói cách khác, luồng khí thể này đã hoàn toàn phong tỏa nội kình của anh!  

             Bây giờ Lâm Chính ngoại trừ sử dụng sức mạnh thô thì không thể sử dụng thủ đoạn nào khác. Dù là dùng châm cũng chỉ có thể dùng tay, không thể dùng khí điều khiển!  

             “Sao lại như vậy?”.  

             Vẻ mặt Lâm Chính rất xấu.  

             “Thần y Lâm, thủ đoạn này không tệ chứ?”.  

             Cốc chủ Hồng Nhan Cốc mỉm cười nói, sau đó lại nhảy vọt lên cao mười mét, đáp xuống chỗ Lâm Chính.  

             Lâm Chính định lùi lại, không dám giao đấu trực diện với cốc chủ Hồng Nhan Cốc.  

             Nhưng bà ta hoàn toàn không cho anh cơ hội.  

             Người còn chưa đáp xuống, một luồng áp lực vô cùng khủng khiếp đã giáng xuống chỗ Lâm Chính.  

             Ầm!  

             Hai chân Lâm Chính lập tức lún sâu xuống đất.  

             “Thái Sơn Trấn!”.  

             Cốc chủ Hồng Nhan Cốc quát lớn.  

             Ầm!  

             Cơ thể Lâm Chính lại cong xuống một phần.  

             Mặt đất dưới chân cũng lún xuống theo.  

             Cả sân bóng chia năm xẻ bảy, khe nứt rộng hơn nửa mét hiện ra.  

             Có người phát hiện ra trận đấu kịch liệt ở bên này, lập tức gọi cảnh sát và bảo vệ.  

             “Là thần y Lâm!”.  

             “Người đó là ai? Cô ta định làm gì thần y Lâm?”.  

             “Mau dừng tay!”.  

             Một nhóm nhân viên an ninh quát lớn.  

             Lâm Chính kinh hãi, hét lên: “Đừng qua đây! Mau tránh đi!”.  

             Nhưng… không còn kịp nữa!  

             “Sâu kiến!”.  

             Cốc chủ Hồng Nhan Cốc liên tục cười khẩy, nâng cánh tay còn lại lên, đánh về phía đám người đó.  

             Rắc! Rắc! Rắc…  

             Cơ thể của các nhân viên an ninh bị đánh tan nát, trở thành đống thịt vụn, chết ngay tại chỗ…  

             Hai mắt Lâm Chính trừng to.  

             “Thần y Lâm, ai cũng nói y thuật cậu cao siêu, lát nữa tôi sẽ đánh người của cậu thành mảnh vụn, không biết cậu có thể cứu sống bọn họ hay không!”, cốc chủ Hồng Nhan Cốc híp mắt, cười một cách dữ tợn lạnh lùng.  

             Hai mắt Lâm Chính bỗng chốc đỏ ngầu.   

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement