“Thần y Lâm, cậu...”.
“Long Hâm, chuyện này không có cơ hội hòa giải, nhưng tôi có thể cho ông cơ hội. Đại hội sắp mở, mà bên phía đại hội tôi không có ai quen biết, cho nên tôi muốn nhờ ông thay tôi làm việc, làm xong việc, tôi sẽ giải độc trên người con trai ông”.
“Cậu muốn tôi làm gì cho cậu?”, Long Hâm căng thẳng, nghiêm nghị hỏi.
“Tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra. Ông hãy về trước, trước khi tìm ông thay tôi làm việc, tôi sẽ định kỳ cho con trai ông một viên thuốc hòa hoãn, đến lúc đó chúng ta liên lạc qua điện thoại”, Lâm Chính nói.
“Nhưng con trai tôi không kiên trì được lâu nửa.
“Viên thuốc độc vừa rồi thực ra cũng là thuốc giải, độc trong cơ thể con trai ông đã thay đổi, độc tố trước kia đều được loại bỏ. Tối nay con trai ông sẽ phát sốt, đồng thời tiêu chảy suốt đêm, ngày mai vẫn có tinh thần phấn chấn. Chỉ là cứ cách ba ngày sẽ nôn ra máu một lần, nhưng mấy chuyện đó đều là bình thường, ông không cần lo”.
Long Hâm nghe vậy thì im lặng một lúc, cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể khuất phục: “Thôi được, thần y Lâm, tôi chỉ có thể tin cậu một lần, tôi đợi điện thoại của cậu”.
“Được!".
Lâm Chính gật đầu.
“Tạm biệt”.
“Mã Hải, tiễn kháchI”.
“Không cần đâu, chúng tôi tự về”, Long Hâm hơi cúi người, sau đó mắng Long Giang Phong: “Thứ làm mất mặt, đi".
Nói xong, ông ta đùng đùng đi ra ngoài cửa.
“Long Hâm"”, lúc này Lâm Chính đột nhiên gọi.
“Thần y Lâm còn gì chỉ giáo?”, Long Hâm dừng bước quay đầu lại.
“Không có gì, tôi chỉ muốn nói với ông một câu, có vài chuyện đã quyết định thì phải kiên trì, đừng tự tiện thay đổi. Nếu ông có thể kiên trì quyết định hiện tại của ông, tôi bảo đảm ông sẽ không hối hận vì lựa chọn của ông ngày hôm nay!”, Lâm Chính nói.
Long Hâm nghe vậy, suy tư một lúc, sau đó gật đầu: “Tôi biết rồi!”.
Sau đó ông ta dẫn Long Giang Phong ra khỏi tòa nhà Dương Hoa.
“Giáo chủ, cậu nghĩ Long Hâm có báo cáo chuyện này lên đại hội không? Dù sao cậu cũng đã đe dọa thành viên của đại hội. Đại hội biết được chắc chắn sẽ can thiệp, đến lúc đó giáng tội xuống, e là chúng ta... khó mà chống đỡ được”, Nguyên Tinh vẫn mãi ở bên quan sát tiến lên, lo lắng hỏi.
“Yên tâm, sẽ không đâu. Long Hâm này cực kỳ yêu thương con trai mình, ông ta chắc chẳn sẽ không báo lên đại hội, nhưng con trai ông ta thì không thành thật như vậy”, Lâm Chính nói.
“Người trẻ tuổi lúc nấy sao?”.
“Dù có thế nào, bây giờ chúng ta cũng có thêm tai mắt bên phía đại hội, đây là chuyện cực kỳ tốt đối với chúng ta. Chỉ tiếc đại hội quản lý nghiêm ngặt, không thể cài tai mắt, nhưng hiện nay chúng †a cũng có thể biết được một vài tin tức của đại hội, có lợi ích rất lớn cho việc tham dự đại hội sau này”.
“Giáo chủ anh minh!”.
“Được rồi, chuyện ở đây giao cho tôi xử lý, ông hãy sắp xếp chỗ ở cho đám người Bạch Họa Thủy trước, trông coi cẩn thận, tuyệt đối không được để bọn họ chạy trốn. Tôi đi đến Học viện Huyền Y Phái một chuyến, có chuyện gì thì gọi cho tôi”.
“Vâng, giáo chủi”.
Lâm Chính lập tức đứng dậy, đi về phía Học viện Huyền Y Phái.
Lúc này, Lạc Thiên và Tô Nhu đều được sắp xếp nghỉ ngơi ở đây.
Lạc Thiên hồi phục rất tốt, nhưng Tô Nhu vẫn rất lo âu, suốt ngày lo lắng sợ sệt.
“Tiểu Nhu”.
Lâm Chính giả trang thân phận, dùng dáng vẻ bình thường đi vào.
“Lâm Chính? Anh đã đi đâu vậy?”. Tô Nhu nhìn thấy người đi vào, sắc mặt trắng bệch, vội hỏi: “Vì sao em gọi mãi mà không liên lạc được anh?”.
“Điện thoại anh hư rồi...”, Lâm Chính tùy tiện tìm một cái cớ.
Tô Nhu trợn mắt, vội vàng lấy một chiếc thẻ trong người ra nhét vào tay Lâm Chính, nhỏ giọng nói: “Trong thẻ này có năm triệu tệ, mật mã là ngày. sinh của em. Anh nghe đây, anh hãy mau rời khỏi Giang Thành, đừng quay về nữa, nghe rõ chưa? Bây giờ Giang Thành rất nguy hiểm!”.
“Tiểu Nhu, không sao nữa rồi.... “Anh đi mau đi!”, Tô Nhu tức giận giậm chân. Lâm Chính không biết nên nói thế nào.
May là Lạc Thiên chạy đến, kịp thời giải vây cho Lâm Chính.
“Tiểu Nhu, cậu đừng lo quá. Mình nhận được tin, nói là Chủ tịch Lâm đã gặp người của Thương Minh, chuyện này đã được Chủ tịch Lâm giải quyết, cậu đừng suốt ngày sợ bóng sợ gió nữa!”, Lạc Thiên cười nói.
“Cái gì? Chủ tịch Lâm giải quyết?”, Tô Nhu kinh ngạc không thôi.
“Đúng, giải quyết cả rồi”, Lạc Thiên cười nói.
Tô Nhu ngây ra tại chỗ một lúc lâu, có lẽ vẫn không thể chấp nhận được.
Lâm Chính biết thời gian này Tô Nhu chịu nhiều kích động, cũng không tiện gây thêm rắc rối cho cô, thế là tự động rời đi, để Lạc Thiên đi cùng Tô Nhu.
Ngay khi anh vừa ra khỏi phòng bệnh của học viện mấy bước, một cuộc điện thoại gọi đến.
Khi lấy điện thoại ra xem, Lâm Chính hơi ngạc nhiên.
Người gọi đến là Tống Kinh.
Lâm Chính vội vàng bắt máy.
“Ông Tống, có chuyện gì sao?”, Lâm Chính hỏi.
“Chủ tịch Lâm, Chiến Hổ 2 đã quay xong, nhưng đoàn làm phim xảy ra chuyện... Cậu có thể ra mặt giải quyết chuyện này được không?”, Tống Kinh sốt ruột nói.
Lâm Chính ngạc nhiên: “Xảy ra chuyện gì?”.
“Đoàn làm phim... bị bắt nhốt rồi...”.
“Cái gì?”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |