Câu nói của Từ Việt không khác gì lời phán quyết tử hình của tòa án. Lúc này tất cả đều cho rằng chính Lâm Chính hại chết ông cụ Phúc.
Dù sao thì Từ Việt cũng là người có tiếng, còn trẻ vậy mà đã giữ chức chủ nhiệm, hơn nữa còn làm ở bệnh viện nổi tiếng nên đương nhiên mọi người tin lời của hắn. Ngược lại Lâm Chính, không biêt từ chỗ nào chui ra, mặt lạ hoắc, đâu ai biết là ai.
Lâm Chính thì thấy Từ Việt đang “đá bóng' sang cho mình mà thôi. Có lẽ chính hắn cũng biết hắn đã chẩn đoán nhầm cho ông cụ Phúc. Có điều hắn không nói ra, nếu không hắn sẽ xong con ong. Thế là hắn bèn đẩy mọi tội lỗi lên đầu Lâm Chính.
Đòn này đúng là vi diệu, vừa không làm hỏng danh tiếng của hắn, vừa có lời giải thích thích đáng với nhà họ Phúc. Ít nhất thì nhà họ Phúc cũng không trách cứ hắn, ngược lại còn cảm kích hắn.
“Mẹ kiếp, mày muốn chết à”, người thanh niên nhà họ Phúc tức giận lao tới định đạp vào bụng của Lâm Chính.
Lâm Chính chau mày nhưng không hề ngăn lại. Một đạp đạp thẳng vào bụng anh. Bộ vest sạch sẽ lập tức hiện rõ vết chân. Nhưng Lâm Chính vẫn đứng im. Người thanh niên thì ngã bật ra.
Anh ta tức lắm định lao lên tiếp thì người chủ của bữa tiệc hét lớn: “A Hội dừng tay”.
“Trước mặt đám đông, làm vậy còn ra thể thống gì nữa”, người thanh niên bặm môi, siết chặt nắm đấm, nhìn Lâm Chứng bằng ánh mắt đầy uất hận.
“A Hội, ông của cậu bị suy kiệt qua đời thì mỗi người trong chúng ta đều có trách nhiệm. Giờ điều cần làm nhất là về thông báo cho nhà họ Phúc, đưa ông cụ tới bệnh viện và lo hậu sư. Những chuyện khác không cần phải vội. Đây là Yên Kinh, người phạm tội thì sẽ không chạy thoát được đâu”, ông Tịch lạnh lùng nói.
“Có lý, ông Tịch, tôi nghe lời ông”, người thanh niên gật đầu.
“Mau đi sắp xếp đi”. Ông Tịch phất tay, tiếp tục quay qua nhìn Lâm Chính: “Giữ người này lại cho tôi. Đợi người nhà họ
Phúc tới thì giao cho họ xử lý”.
“Vâng, ông Tịch”.
“Người thanh niên, cậu thật sự đã làm một việc quá ngốc nghếch. Cậu vì lợi ích, vì muốn kết giao với nhà họ Phúc mà đã mạo danh bác sĩ, chẩn đoán sai cho ông cụ. Cậu có biết cậu đã hại bao nhiêu người không? Cậu có biết sự trả thù của nhà họ Phúc khủng khiếp tới mức nào không. Cậu có biết có biết bao nhiêu người vì cậu mà chết không. Người như cậu đúng là vô tri, có chết cũng không oan”, ông Tịch lạnh giọng, tiếp tục phất tay cho người đưa Lâm Chính đi.
Đúng lúc này, Lâm Chính lên tiếng: “Ông nói tôi mắt cao tay thấp mà không biết có những người còn không có cả mắt cơ. Tôi vốn định cứu ông cụ mà lại bị các người với sự ngu ngốc và phiến diện của mình ngăn lại. Ông cụ không phải do tôi hại chết mà do chính các người hại chết. Người mà nhà họ Phúc cần tìm là các người chứ không phải tôi”.
Dứt lời, tất cả trở nên tức giận: “Tên nhóc chết tiệt này, chết đến nơi rồi mà còn cứng miệng”.
“Nó chán sống rồi à”.
“Đồ chó mà này, hôm nay chắc chắn nhà họ Phúc sẽ băm văm cậu ra”.
Đám đông không ngừng chửi rủa. Dù bọn họ ăn mặc sang trọng nhưng biểu cảm thì trông vô cùng khó coi. Ông Tịch cũng tức giận. Ông ta gầm lên: “Không cần đợi nhà ho Phúc tới nữa, ra tay đi, đánh gãy chân của cậu ta cho tôi. Ngay tại đây”.
“Vâng”, đám bảo vệ lập tức cầm gây lao về phía Lâm Chính.
“Ông cụ Hứa tới rồi”, lúc này lại có giọng nói vang lên.
Quan khách trố tròn mắt. Ông Tịch cũng giật mình nhìn ra cửa: “Ông cụ Hứa tới rồi sao?”
“Nghe nói có tiệc nhưng mà tự dưng lại có chuyện nên ông cụ Hứa khá giận, muốn xem xem chủ Tịch giải quyết thế nào”.
Đám đông lầm bầm, xì xầm. Ông Tịch cùng vài nhân vật khác vội vàng bước tới nghênh tiếp.
Một người đàn ông mặc áo đời Đường màu đó, để râu dê dài màu trắng. Người đàn ông nhìn tầm hơn tám mươi tuổi với bước đi vững chãi và cơ thể sẵn chắc.
“Ây da, ông Hứa cuối cùng cũng tới rồi. Chào mừng, chào mừng”, ông Tịch vội vàng đưa tay ra bắt.
“Ông Tịch, tôi thấy khắp nơi đều là xe cứu thương, xảy ra chuyện gì à?”, ông cụ vừa bắt tay vừa đanh mặt hỏi.
“Haizz...xảy ra chuyện không được hay cho lắm”, ông Tịch thở dài, đang định giải thích thì đột nhiên...Ông cụ Hứa như nhìn thấy điều gì đó, hai mắt ông ta sáng lên, ông ta vội buông tay ra và đi lướt qua ông Tịch.
“Thần y Lâm, sao cậu lại ở đây?”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |