Lâm Chính và Tiểu Lưu một đường bôn ba đến dưới chân núi.
Lúc này có nhiều chiếc xe quân đội đỗ dưới chân núi.
Trịnh Nam Thiên cũng vừa mới tới, đang chuẩn bị đi theo một nhóm người lên núi, nhìn thấy Lâm Chính đi tới thì lập tức mừng rỡ.
“Nhóc Lâm, sao cậu lại đến đây?”, Trịnh Nam Thiên vội vàng gọi.
“Đại thống lĩnh Trịnh?”.
Lâm Chính bước nhanh tới trước, lập tức phản ứng lại.
Trịnh Nam Thiên là cấp dưới của Nông Đường Công, bây giờ lãnh đạo cũ của mình xảy ra chuyện, đương nhiên ông ấy là người đầu tiên chạy đến đây.
“Nhóc Lâm, có cậu ở đây thì tôi yên tâm rồi Lần này thủ trưởng chắc chắn sẽ không sao rồi!”, Trịnh Nam Thiên cười nói.
“Tình hình cấp bách, không nói nhiều nữa, tôi lên núi tìm ông cụ Nông trước”.
Lâm Chính nói, quay sang Tiểu Lưu: “Lái xe đi!”.
“Cậu Lâm, cậu có điều không biết, chỗ thần y Diêu có quy định xe chỉ có thể đi đến chân núi, không được lái lên trên, nếu không sẽ là bất kính với
ông ấy”, Tiểu Lưu khó xử nói.
“Mạng người quan trọng hay là mặt mũi của thần y Diêu quan trọng?”, Lâm Chính lạnh lùng hỏi.
Tiểu Lưu sửng sốt, dứt khoát cắn răng đạp ga, chạy thẳng đến đỉnh núi.
Trịnh Nam Thiên thấy vậy thì lắc đầu cười khổ. “Tên nhóc họ Lâm này đúng là đặc biệt... Người trên đường đều sợ hãi giật mình.
“Thật to gan, dám lái xe ở đây?”.
“Bọn họ không biết quy tắc ở đây sao?”.
“Ha, lần này có kịch hay để xem rồi! Đợi đi, chắc chản thần y Diêu sẽ ném hết bọn họ xuống núi!".
“Có người xui xẻo rồi!".
Tiếng giễu cợt không ngừng vang lên.
Chẳng mấy chốc, xe đã lái đến cổng sơn trang.
Bọn họ xuống xe.
Nhưng khi chuẩn bị vào sơn trang thì phát hiện cổng sơn trang đóng chặt, đồng thời có một nhóm người quỳ trước cổng sơn trang. Vô số người khóc
lóc dập dầu, đau khổ kêu khóc.
“Thần y Diêu, cầu xin ông đại phát từ bi cứu con trai tôi!".
“Thần y Diêu! Bố tôi thật sự không kiên trì được tới ngày mai, cầu xin ông hãy cứu ông ấy!”.
“Thần y Diêu! Hoạt Thần Tiên! Vợ tôi sắp không xong thật rồi, xin ông mở lòng từ bi để bà ấy chống đỡ qua được hôm nay”.
“Thần y Diêu...”. Tiếng khóc lóc không ngừng vang lên, nhiều
người dập đầu chảy cả máu, cổ họng cũng suýt rách ra.
Nhưng cửa sơn trang Thần Y vẫn đóng chặt. Trong mắt mọi người lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Bệnh nhân mà bọn họ dẫn theo càng đau đớn tột độ.
Có người nôn ra máu ngất xỉu, có người đã rơi vào trạng thái hấp hối, như ngọn đèn lay lắt.
Nhìn cảnh tượng giống như địa ngục đó, bọn họ không tin nổi.
Phải biết rằng đây là sơn trang Thần Y!
“Bên ngoài sơn trang Thần Y chẳng khác nào địa ngục! Thần y này... đúng là chỉ có hư danh!”, Chiêm Nhất Đao hừ một tiếng, lạnh lùng nói.
“Xem ra thần y Diêu biết thủ trưởng đến xin chữa trị nên đã đóng cửa sơn trang, định dốc sức
cứu chữa cho thủ trưởng”, Tiểu Lưu nhỏ giọng nói.
“Thầy, chúng ta vào trong nhanh đi, cứu chữa cho thủ trưởng Nông trước”, Băng Thượng Quân nói.
“Không vội!".
Lâm Chính nói, đột nhiên cất bước đi về phía những bệnh nhân.
“Thần y Lâm!”, Tiểu Lưu hô lên.
Mấy người họ trợn to mắt, không biết Lâm Chính bị làm sao.
Lâm Chính đi đến trước mặt một bệnh nhân sắp chết, quỳ một gối xuống kiểm tra cho người đó, sau đó lên tiếng: “Có thể để tôi chữa trị thử xem được không?”.
“Cậu? Cậu là ai?”.
Người dập đầu đến chảy máu trán ở bên cạnh hơi thất thần hỏi.
“Tôi là bác sĩ”, Lâm Chính nói.
Hai mắt người đó ảm đạm đi, trên mặt không còn biểu cảm gì nhiều.
Người đó nhìn sơn trang Thần Y đóng chặt cửa ở trước mặt, lại nhìn sang người bệnh đang vô cùng đau đớn ở bên cạnh, nói: “Cậu muốn chữa thì chữa đi”.
Người đó không còn hi vọng gì nữa!
Theo anh ta thấy, trên đời này trừ thần y Diêu ra, không còn ai có thể chữa khỏi cho người thân của mình.
Sau khi được cho phép, Lâm Chính cũng không dài dòng nữa, lập tức mở túi châm mang theo bên mình ra, châm cứu cho người bệnh.
Sau vài châm, người bệnh không có phản ứng gì nhiều, vẫn đau đớn vô cùng, mặt xám như tro tàn.
Ban đầu người thân bệnh nhân đó còn theo dõi một lúc, thấy sau mấy châm của Lâm Chính mà người bệnh vẫn không có phản ứng gì thì trong lòng vô cùng đau khổ, đôi mắt tối sầm không còn ánh sáng.
Anh ta lại nhìn cánh cửa đóng chặt, đột nhiên hét lên một tiếng, dập đầu xuống đất, cầu xin thần y Diêu có thể ra mặt cứu chữa.
Bọn họ hi vọng có thể thông qua cách này làm thần y Diêu dao động.
Nhưng... mọi hành động của bọn họ chỉ uổng công vô íchl
“Vì sao... Vì sao... Tôi chỉ hi vọng bố tôi có thể bình an, vì sao...”.
Người thân đó tuyệt vọng, trán đã toác ra, đầu chảy đầy máu, nhìn cánh cửa vẫn đóng chặt mà tuyệt vọng gào khóc.
Đúng lúc đó, tiếng ho dữ dội quen thuộc bỗng vang lên từ bên cạnh anh ta.
Khu khụ! Khụ khụ khụ khụ...
Người thân đó rùng mình, khó tin quay đầu lại.
Bố mình vừa rồi còn hấp hối đột nhiên sắc mặt hồng hào trở lại, môi mấp máy, thỉnh thoảng lại ho dữ dội.
Trong chớp mắt, những người thân ở xung quanh đều kinh ngạc.
Lâm Chính châm cứu kỹ càng cho ông lão, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, đồng thời lấy dược liệu trên người ra, nghiền nát cho ông lão uống.
Chẳng mấy chốc, ông lão mới rồi còn hôn mê, ý thức mơ hồ lại chậm rãi mở mắt ra.
“B... Bố?”, người thân của ông lão giàn giụa nước mắt, môi run rẩy gọi.
Ông lão đó gian nan nhìn anh ta, há miệng muốn nói gì đó nhưng không có sức để nói.
“Anh là con trai ông ấy sao?”.
Lâm Chính thở phào một hơi, rút châm ra, nói: “Tình trạng của bố anh đã ổn định hơn nhiều, anh mau đưa ông ấy tới bệnh
viện thành phố chữa trị đi, nghe rõ chưa?”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |