Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Ông lão trên đỉnh núi thoạt nhìn tướng mạo xấu xí, nhưng thanh thế của ông ta lại khiến Lâm Chính cảm nhận được áp lực nặng nề.  

             Nhưng anh không lùi bước mà nhảy thẳng lên chỗ đỉnh núi.  

             Naoko và Miura mỉm cười đứng nhìn, ánh mắt lộ vẻ châm chọc.  

             Lâm Chính đứng trước bàn trà.  

             Ông lão bình tĩnh thong dong, pha trà cho Lâm Chính.  

             “Ngồi đi, đừng khách sáo”.  

             Lâm Chính gật đầu, khoanh chân ngồi xuống.  

             Thủ pháp của ông lão rất thành thạo, chẳng mấy chốc, một ấm trà thơm ngát đã được pha xong.  

             “Ai cũng nói Long Quốc là nơi bắt nguồn của trà đạo, chắc hẳn cậu cũng có kiến giải về trà. Thế này đi, tôi cho cậu thời gian ba chén trà, hỏi cậu ba câu hỏi, nếu câu trả lời của cậu khiến mọi người hài lòng tin phục, thì tôi sẽ để cậu sống sót rời khỏi đây. Nếu câu trả lời của cậu khiến mọi người thất vọng thì tôi chỉ đành giữ mạng của cậu ở đây vậy”, ông lão uống một ngụm trà, bình thản nói.  

             "Ông hỏi đi", Lâm Chính cũng bình thản không kém, nói thẳng với ông ta.  

             "Thế nào là võ đạo?", ông lão bình thản hỏi.  

             Lâm Chính im lặng một lát rồi lắc đầu: "Mỗi người đều có đạo khác nhau, võ đạo cũng vậy. Câu trả lời của tôi chưa chắc là câu trả lời mà ông muốn, nên câu hỏi này chẳng có ý nghĩa gì hết".  

             Ông lão mỉm cười, khẽ gật đầu nói: "Vậy thế nào là đúng sai?".  

             "Việc gì mà hầu hết mọi người cho là được thì là đúng, việc gì mà hầu hết mọi người cho là không được thì là sai".  

             "Nói như cậu thì trên đời này không còn chính nghĩa công lý nữa sao?".  

             "Có thể có mà cũng có thể không, cái gọi là đúng sai chẳng phải cũng từ miệng người nói ra sao? Câu hỏi này cũng không có ý nghĩa gì cả", Lâm Chính bình thản đáp.  

             "Thú vị đấy".  

             Ông lão nheo mắt lại đánh giá Lâm Chính một lát, khẽ gật đầu nói: "Nếu vậy thì còn câu cuối cùng, mong cậu có thể trả lời cho tốt".  

             Lâm Chính không nói gì, ông lão tiếp tục lên tiếng.  

             "Kết hợp với hai câu trả lời vừa nãy của cậu, vậy thì cái gọi là chính thống võ đạo có phải thuộc đế quốc Anh Hoa chúng tôi không?".  

             Ông ta vừa dứt lời, Lâm Chính liền nhíu mày.  

             Ông ta muốn gài anh đây mà.  

             "Cậu nói võ đạo không có câu trả lời tiêu chuẩn, một vạn người thì có một vạn loại võ đạo. Cậu nói trên đời này không có cái gọi là đúng sai, đúng sai là do miệng mình nói ra. Theo những lời cậu nói, đế quốc Anh Hoa tôi nghĩ võ đạo của chúng tôi là chính thống thế giới cũng không sai. Nếu chúng tôi không sai thì tại sao cậu lại đến đây làm phiền chúng tôi? Xâm phạm ranh giới của chúng tôi?", ông lão mỉm cười nói.  

             Đúng là gừng càng già càng cay.  

             Vài ba câu nói đã khiến Lâm Chính thành xuất binh vô cớ.  

             Nếu Lâm Chính phủ nhận thì chính là tự tát vào mặt mình, nếu phủ nhận thì lại càng là tự tát vào mặt mình, còn thừa nhận đối phương là chính thống võ đạo.  

             "Thế nên thế giới này vẫn phải dùng nắm đấm để nói chuyện".  

             Lâm Chính bình thản đáp: "Khi hai bên đều cảm thấy mình không sai, thì phương pháp thẳng thắn nhất từ cổ chí kim là dùng võ lực để quyết định. Huống hồ chính thống võ đạo của Long Quốc chúng tôi không phải nói mồm, mà được tổ tiên của Long Quốc chúng tôi rèn đúc từ trí tuệ và võ lực vô thượng. Ông dùng lý do xuyên tạc bóp méo, cho dù tôi thừa nhận, thì Long Quốc cũng sẽ không thừa nhận, những võ sĩ chí cao thực sự lại càng hừ mũi khinh thường".  

             "Nói vậy là tôi phải dùng võ lực đánh cho cậu phục mới được sao?".   

             Ông lão uống cạn chén trà trong tay.  

             "Tôi nghĩ tốt nhất là ông hãy dùng cách này đi", Lâm Chính bình thản đáp.  

             "Ha ha ha...", ông lão bật cười, nheo mắt nhìn Lâm Chính chằm chằm: "Đám thanh niên đúng là non nớt hiếu thắng! Tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, nếu bây giờ cậu rời khỏi đây, thì còn giữ được mạng. Nếu còn không đi, thì tôi sẽ cắm năm cây cờ ở phòng tuyến bờ biển này, rồi xé cậu làm năm mảnh, xiên từng mảnh lên từng cây cờ, cho tất cả mọi người trên thế giới biết kết cục của cậu sau khi nói những lời ngông cuồng này".  

             Dứt lời, ông lão chậm rãi đứng lên.  

             Lâm Chính chẳng nói chẳng rằng, cũng không nhìn ông lão, mà chăm chú uống trà.  

             Naoko và Miura ở bên dưới ngước mắt lên nhìn, cảm thấy cảnh tượng này có chút quỷ dị.  

             Một lúc lâu sau.  

             Lâm Chính vẫn không nói gì.  

             Dường như ông lão đã biết quyết định của Lâm Chính, liền khẽ gật đầu.  

             Bỗng dưng.  

             Ầm!  

             Bàn trà trước mặt bỗng nổ tung.  

             Chén trà trong tay Lâm Chính cũng biến thành bột mịn.  

             Anh nhíu mày, bỗng giơ tay lên chộp về phía trước.  

             Vù!  

             Một bàn tay già nua khô khốc xuất hiện trước mặt Lâm Chính như ảo thuật, rồi chụp về phía đỉnh đầu Lâm Chính.  

             Tốc độ nhanh đến mức khó tin.  

             Đủ để vượt qua vận tốc âm thanh.  

             Nếu không phải Lâm Chính giơ tay chộp kịp thời, thì e là bàn tay này đã vặt đầu anh xuống rồi.  

             Nhưng tay của Lâm Chính còn chưa nắm chặt cổ tay của ông lão.  

             Bốp!  

             Một luồng sức mạnh quỷ dị bỗng phát ra từ chỗ cổ tay ông ta.  

             Lâm Chính không kịp đề phòng, lập tức bị chấn động bay đi, ngã khỏi đỉnh núi.  

             "Nếu cậu đã đưa ra lựa chọn, thì tôi chỉ đành giết cậu vậy!".  

             Dứt lời, ông lão bỗng búng tay một cái.  

             Ầm! Ầm! Ầm!  

             Mặt đất nứt toác, tỏa ra rất nhiều khí tức đáng sợ. Lâm Chính còn chưa chạm đất đã bị những khí tức đáng sợ này tấn công, cơ thể gần như bị xé rách.  

             Nhưng không chờ anh kịp phản ứng, ông lão lại phát động tấn công.  

             Ông ta thọc một tay vào mặt đất, dùng sức thật mạnh, xé toạc một ngọn núi ra, rồi giơ ngọn núi khổng lồ kia lên nện về phía Lâm Chính.  

             Chẳng khác nào thiên thạch rơi từ trên trời xuống.  

             Ầm!  

             Lâm Chính bị ngọn núi này đè bẹp dưới đất, nếu là người bình thường thì đã nát bét như tương rồi, đổi lại là Lâm Chính, cho dù không chết thì cũng rách thịt gãy xương, không còn hình người.  

             "Vậy là chết rồi sao?".  

             "Hừ, thật là vô vị, loại vô dụng này mà cũng dám đến đế quốc Anh Hoa chúng ta vênh váo! Đúng là nực cười!".  

             Naoko và Miura không khỏi cười khinh bỉ.  

             Nhóm chụp ảnh vẫn đang chụp ảnh ở phía xa cũng ngẩn người, kinh ngạc nhìn ngọn núi bị ném xuống.  

             "Không thể nào... Không thể nào... Thần y Lâm thua rồi sao?".  

             "Cậu ấy sẽ không chết đâu! Tuyệt đối không thể!".  

             Bọn họ đều không dám tin, nhưng sự thất thố của bọn họ đã thu hút sự chú ý của người bên này.  

             "Mấy người kia là ai vậy?", Miura nhíu mày nói.  

             "Hình như vừa nãy bọn họ nói tiếng Trung, e là gian tế do Long Quốc phái tới, chúng ta bắt lại đi!".  

             Naoko hừ mũi nói, đang định xông tới.  

             Nhưng đúng lúc hắn vừa nhảy khỏi lan can.  

             Ầm!  

             Tảng đá khổng lồ đang đè Lâm Chính bỗng nổ tung.  

             Naoko cả kinh, vội vàng lùi lại.  

             Chỉ thấy đất đá tứ tung, bụi bay mù mịt, một bóng dáng bỗng lao ra khỏi đám bụi kia, mang theo sát khí ngút trời đánh về phía ông lão.  

             "Thầy hãy cẩn thận!".  

             Naoko cuống quýt kêu lên.  

             Miura vội vàng quay sang nhìn.  

             Lâm Chính tung một nắm đấm tới, mang theo thần lực vô tận đánh vào đầu ông ta.  

             Anh từng một quyền đánh nát tàu sân bay.  

             E là quyền này có thể đánh cho ông lão tan xương nát thịt.  

             Nhưng ông ta không nhanh không chậm giơ tay lên, chộp về phía trước.  

             Bốp!  

             Âm thanh trong trẻo vang khắp bốn phía.  

             Mọi người đều vô cùng kinh hãi.  

             Chỉ thấy ông lão vẫn đứng bất động ở chỗ cũ.  

             Còn bàn tay của ông ta tóm chặt lấy nắm đấm của Lâm Chính, đỡ được một cách ngon lành...

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement