Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Xung quanh im phăng phắc.  

             Tất cả mọi người đều há hốc miệng, sửng sốt nhìn thần y Lâm từ trên trời giáng xuống này.  

             Còn Nakagawa Yokoichi thì cảm thấy da đầu tê dại, trái tim muốn vọt lên tận cổ họng, thần kinh căng như dây đàn…  

             Một lát sau, ánh mắt gã không khỏi nhìn về phía ông lão đang nằm dưới đất, đầu óc trở nên trống rỗng.  

             Gã không nhìn nhầm.  

             Là Orochi đại nhân!  

             Vị thần hộ mệnh của đế quốc Anh Hoa!   

             “Orochi… đại nhân…”  

             “Sao lại như vậy được? Orochi đại nhân… cũng bị thần y Lâm đánh bại sao?”.  

             “Không thể nào! Chắc chắn là ảo giác! Chắc chắn là ảo giác!”.  

             Nakagawa Yokoichi run rẩy thì thào, sắc mặt bỗng trở nên trắng bệch, những giọt mồ hôi to như hạt đậu không ngừng lăn xuống.  

             “Chắc tôi không đến muộn nhỉ?”, Lâm Chính ngoảnh sang hỏi người bên cạnh: “Bây giờ là mấy giờ?”.  

             “8… 8 giờ 59 phút, anh Lâm…”, một phóng viên nước ngoài ở bên cạnh lắp bắp nói.  

             “Vừa khéo, còn một phút nữa!”.  

             Lâm Chính không đếm xỉa đến ông lão đã ngất xỉu, hai chân điểm một cái, nhẹ nhàng đáp xuống sàn đấu như một chiếc lá: “Nakagawa, lên đây đi, đến lượt chúng ta rồi!”.  

             Anh vừa dứt lời, Nakagawa đã sợ đến mức hai chân nhũn ra, dường như đã chôn chân xuống đất.  

             Đánh với thần y Lâm?  

             Điên rồi sao?  

             Không nói đến việc Takahashi Imura bị thần y Lâm đánh cho người không ra người, ngợm không ra ngợm, bây giờ ngay cả Orochi đại nhân được coi là vị thần bảo vệ của đế quốc Anh Hoa cũng bại trong tay anh.  

             Nakagawa dựa vào đâu mà so chiêu với cường giả siêu cấp như vậy chứ?  

             Nhất thời, Nakagawa Yokoichi cứ đứng như trời trồng, tiến không được lùi không xong, sợ hãi bất an.  

             “Anh Nakagawa, đến lượt anh rồi!”.  

             “Lên sàn đấu đi, cho thần y Lâm một bài học!”.  

             “Cho anh ta nếm mùi lợi hại của võ đạo đế quốc Anh Hoa chúng ta đi!”.  

             Những võ sĩ còn trẻ không biết rõ chân tướng đều la ó ầm ĩ.  

             Nakagawa Yokoichi tức giận trừng mắt nhìn bọn họ, nhưng không dám nói gì.  

             Các phóng viên ở xung quanh đều chĩa máy ảnh về phía này chụp điên cuồng.  

             “Thần y Lâm!”.  

             Đúng lúc này, một phóng viên của Long Quốc xông tới, quỳ xuống bên cạnh Lâm Chính, vừa khóc vừa nói: “Xin thần y Lâm hãy lấy lại công bằng cho chúng tôi!”.  

             “Ồ, có chuyện gì vậy?”.  

             Lâm Chính nhíu mày ngoảnh sang.  

             Chỉ thấy phóng viên kia chỉ vào phóng viên đang nằm hôn mê bất tỉnh dưới đất, nói: “Thần y Lâm! Nakagawa Yokoichi này không coi ai ra gì, ăn nói ngông cuồng, chúng tôi chỉ phản bác mấy câu mà anh ta đã đánh gãy hai chân đồng nghiệp của tôi, đúng là ngang ngược! Xin thần y Lâm bằng mọi giá hãy lấy lại công bằng cho chúng tôi! Hu hu hu…”  

             Người phóng viên vô cùng uất ức, nước mắt giàn giụa.  

             Lâm Chính nhìn về phía phóng viên bị gãy hai chân kia, sắc mặt có chút khó coi.  

             Anh xoay người lại, nhìn chằm chằm Nakagawa Yokoichi: “Là anh làm sao?”.  

             “Không… không phải, vừa nãy xảy ra sự việc giẫm đạp, người kia là do… là do bất cẩn bị người ta giẫm lên bị thương thôi… Đúng, là bất cẩn bị giẫm lên thôi…”, Nakagawa Yokoichi xua tay lia lịa, cố nặn ra nụ cười đáp.  

             “Anh Nakagawa, anh sợ cái gì chứ? Lên đi!”.  

             “Cho anh ta một bài học đi, đánh mạnh vào!”.  

             Các võ sĩ trẻ tuổi vô tri của đế quốc Anh Hoa vẫn đang la ó.  

             Nakagawa Yokoichi không nhịn được nữa, cắn răng mắng: “Câm miệng!”.  

             Mọi người sửng sốt, vô cùng kinh ngạc.  

             Nakagawa Yokoichi bị làm sao vậy?  

             “Được rồi, anh lăn lên đây đã đi, trận quyết đấu của chúng ta đã bắt đầu rồi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.  

             “Quyết đấu, ừm… thần y Lâm, hôm nay tôi không được khỏe, chuyện quyết đấu… hay là đổi ngày đi… để hôm khác…”, sắc mặt Nakagawa Yokoichi tỏ vẻ khó coi, lắp bắp nói.  

             Gã vừa dứt lời, mọi người đều ồ lên.  

             “Đổi ngày?”.  

             “Anh Nakagawa, anh thấy khó chịu chỗ nào sao?”.  

             “Đang yên đang lành, sao lại đổi ngày?”.  

             Rất nhiều người dân của đế quốc Anh Hoa đều kêu lên.  

             Cư dân mạng cũng vô cùng kinh ngạc.  

             “Tôi… tôi thấy bụng hơi khó chịu… chắc là ăn phải gì đó rồi…”, Nakagawa Yokoichi vội đáp.  

             Mọi người đưa mắt nhìn nhau, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.  

             Vừa nãy vẫn còn khỏe lắm cơ mà, sao bỗng dưng lại đau bụng chứ?  

             “Anh Nakagawa, chắc không phải anh sợ thần y Lâm đấy chứ?”, phóng viên của Long Quốc lạnh lùng hừ mũi nói.  

             “Tôi mà phải sợ hắn? Tôi… tôi bị đau bụng thật mà…”, Nakagawa Yokoichi vẫn cứng miệng đáp.  

             “Nếu anh bị đau bụng thì thế này đi, để tôi khám cho anh, tôi tin y thuật của mình vẫn có thể chữa được một số bệnh vặt đơn giản”, Lâm Chính khàn giọng nói.  

             “Việc này…”  

             Nakagawa Yokoichi liền khó xử.  

             Hiển nhiên không thể giả bệnh được, bởi vì thần y Lâm là quyền uy.  

             Gã cắn răng, rồi lại nhìn Orochi đại nhân được người ta đỡ dậy nhưng vẫn đang hôn mê, trong lòng bỗng hạ quyết tâm, nhảy phắt lên sàn đấu.  

             “Nào, thần y Lâm, chúng ta chiến thôi!”.  

             “Ồ!”.  

             Lâm Chính có chút ngạc nhiên, không hiểu tại sao Nakagawa Yokoichi lại có dũng khí nghênh chiến, liền gật đầu: “Được”.  

             “Hừ! Mày liên tiếp phá vỡ phòng tuyến biên giới nước tao, còn đánh bại Orochi đại nhân, tuy mày lợi hại nhưng chắc chắn đã như nỏ căng hết đà! Bây giờ đã không tránh được, thì tao sẽ liều mạng với mày! Có lẽ hiện giờ mày đã cạn kiệt sức lực rồi, chỉ là đang hư trương thanh thế mà thôi, sao tao phải sợ mày chứ? Tao phải đường đường chính chính đánh bại mày, để tất cả mọi người đều biết mày trước giờ luôn là bại tướng dưới tay tao!”.  

             Nakagawa Yokoichi dữ tợn nói.  

             “Lại đây đi! Tôi nhường anh đánh trước!”.  

             Lâm Chính bình tĩnh nói.  

             “Vậy là mày đang tự đâm đầu vào chỗ chết rồi!”.  

             Nakagawa Yokoichi gầm lên, cất bước lao về phía Lâm Chính, giơ hai cánh tay lên nện mạnh về phía trán Lâm Chính.  

             Gã dùng hết sức bình sinh.  

             Muốn giải quyết Lâm Chính trong một đòn.  

             Nhưng khoảnh khắc nắm đấm của gã đánh tới.  

             Lâm Chính bỗng tung một quyền về phía lồng ngực của Nakagawa Yokoichi.  

             Bốp!  

             Một luồng khí kình bắn ra, lập tức xuyên qua lồng ngực của Nakagawa Yokoichi, rồi bao trùm toàn thân gã với sức mạnh không thể tin được.  

             Phụt!  

             Nakagawa Yokoichi phun ra mấy ngụm máu tươi, điên cuồng lùi lại, cho đến mép sàn đấu mới dừng lại được.  

             “Hả?”.  

             Mọi người xung quanh trợn tròn mắt, nhìn Nakagawa Yokoichi với vẻ mặt không thể tin nổi.  

             Hai cánh tay của gã đều bị gãy, da thịt toàn thân rách toạc, thất khiếu chảy máu, một cái lỗ lớn ở lồng ngực gã khiến ai nấy đều khiếp sợ.  

             Sau đó, gã chậm rãi ngã xuống đất, tắt thở.  

             “Ồ!”.  

             Xung quanh xôn xao.  

             Tất cả mọi người đều phát điên.  

             Hạ đo ván bằng một quyền!  

             Đối mặt với Nakagawa Yokoichi, mà thần y Lâm giết được gã chỉ bằng một quyền!  

             “Thần y Lâm thắng rồi!”.  

             Mấy phóng viên của Long Quốc kích động đến mức cao giọng hô lên.  

             Phóng viên các nước điên cuồng chĩa ống kính về phía Lâm Chính, chụp lia lịa.  

             Tất cả các võ sĩ của đế quốc Anh Hoa đều ngẩn ra, không thể chấp nhận được cảnh tượng này.  

             “Anh Nakagawa!”.  

             “Không… Không thể thế được! Sao anh Nakagawa lại thua được chứ? Không thể nào!”.  

             “Không! Tôi không tin!”.  

             Có người phát điên, có người ngây ngốc.  

             Người của đế quốc Anh Hoa vẫn đang chìm đắm trong sự vui vẻ và hoan hô, ngay sau đó như rơi xuống địa ngục.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement