Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Xoảng!  

             Tách trà bằng gốm sứ rơi xuống đất, vỡ tan tành.  

             Người trong văn phòng đều không dám thở mạnh.  

             “Hoa An! Hoa An! Tôi nhất định sẽ băm vằm ông ra, khiến cho ông chết không chỗ chôn thân!”, ông Đồng ngồi trên ghế sofa, thở hổn hển, gào thét.  

             “Ông Đồng, Hoa An gây rối, vật phẩm tiếp theo của chúng ta chắc chắn sẽ không đấu được giá cao, hay là… nâng giá lên cao một chút. Ít nhất bảo đảm không bị lỗ vốn”, lúc này người bên cạnh không nhịn được nói.  

             “Cậu nghĩ chuyện này chỉ đơn giản là lợi nhuận thôi sao? Đây là cái tái vào mặt tôi này! Bây giờ, người tham gia đấu giá đều đang cười vào mặt tôi, thậm chí người của cả Thương Minh cũng đang bàn tán về tôi! Nếu tôi không lấy lại mặt mũi, dù tôi có kiếm được nhiều tiền qua buổi đấu giá này thế nào cũng sẽ mất hết mặt mũi, mất hết thanh danh! Đến lúc đó còn nói gì đế việc làm minh chủ? E là ngay cả Thương Minh cũng không ở được nữa!”, ông Đồng tức giận quát.  

             Mấy người họ biến sắc, không lên tiếng nữa.  

             Bầu không khí trong văn phòng cực kỳ đáng sợ.  

             Lúc này, có người tiến đến gần, nhỏ giọng nói: “Ông Đồng, hay là… tìm người lừa Triều Chính Phong ra ngoài, xử hắn đi!”.  

             “Xử cái đầu mày!”.  

             Ông Đồng tát cho gã một bạt tai.  

             Bốp!  

             Người đó xoay tròn một vòng, lảo đảo nghiêng ngả, ôm mặt đầy vẻ ấm ức.  

             “Mày tưởng Hoa An là kẻ ngốc à? Nếu xử hắn thật, chuyện này bại lộ chẳng phải sẽ để lại sơ hở cho người ta nắm được? Hơn nữa, đây là địa bàn của tao, Triều Chính Phong chết ở đây, có ngốc cũng biết là do tao làm!”, ông Đồng chửi mắng.  

             Người đó run rẩy cúi đầu, không dám lên tiếng.  

             Ông Đồng cực kỳ sốt sắng, hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, nhưng không có cách nào.  

             Cốc cốc cốc.  

             Đúng lúc đó, bên ngoài văn phòng vang lên tiếng gõ cửa.  

             “Ai vậy?”, ông Đồng mất kiên nhẫn hét lên.  

             “Ông Đồng, là tôi, Dịch Tiên Thiên!”.  

             “Ông cụ Dịch?”.  

             Ông Đồng sửng sốt, vội vàng dập tắt điếu thuốc, chạy đến mở cửa.  

             “Ông Đồng, cơ thể ông không sao chứ?”, Dịch Tiên Thiên mỉm cười, chắp tay.  

             “Không sao, không sao, nghỉ ngơi một lúc là ổn rồi”, ông Đồng lúng túng cười, sau đó mời Dịch Tiên Thiên ngồi xuống.  

             “Nghỉ ngơi? Ông Đồng, tôi thấy cơ thể ông có nghỉ ngơi bao lâu cũng không khỏi được, dù gì bệnh của ông cũng không phải bệnh bình thường, mà là tâm bệnh”, Dịch Tiên Thiên cười ha ha, nói.  

             Ông Đồng nhíu mày, nghe ra được hàm ý trong lời Dịch Tiên Thiên.  

             Ông ta nháy mắt ra hiệu cho người ở bên cạnh.  

             Người bên cạnh hiểu ý lập tức lui ra ngoài, đóng cửa lại.  

             Đợi cửa đóng lại, ông Đồng mới tiến đến, hỏi: “Ông Dịch có gì chỉ giáo?”.  

             “Chỉ giáo thì không dám, chúng ta cũng là người quen cũ, không nói vòng vo nữa. Ông Đồng, Triều Chính Phong gây ra chuyện như vậy, buổi đấu giá của ông chắc chắn không tiến hành được nữa rồi”.  

             “Tôi cũng biết, nhưng… mọi thứ Triều Chính Phong làm đều hợp quy tắc hợp pháp, tôi muốn gây khó dễ cũng không được!”, ông Đồng nói.  

             “Vậy ông trơ mắt nhìn hắn phá hoại buổi đấu giá, khiến danh dự của ông mất sạch, khiến ông sau này không thể ngẩng đầu ở Thương Minh hay sao?”, Dịch Tiên Thiên cười nói: “Ông Đồng, bộ dạng của ông như vậy sau này làm sao ngồi trên cao? Làm sao dẫn dắt Thương Minh đi đến thời khắc huy hoàng?”.  

             Nghe vậy, ông Đồng kinh ngạc, đột nhiên nhìn chằm chằm Dịch Tiên Thiên.  

             “Ông cụ Dịch, ông… ông đồng ý giúp tôi?”, giọng ông ta cũng đang run rẩy.  

             Trong nội bộ Thương Minh, ông Đồng và Hoa An tranh đấu kịch liệt, thế nhưng hai người vẫn liên tục giằng co. Bọn họ đang không ngừng lôi kéo những người khác của Thương Minh gia nhập trận doanh của mình, mong muốn áp đảo đối phương, song đến bây giờ, hai người đều chưa có ưu thế tuyệt đối.  

             Nhưng Dịch Tiên Thiên lại khác.  

             Ông ta là người xếp thứ ba sau ông Đồng và Hoa An!  

             Nếu ông ta đứng về phía ông Đồng thì gần như có thể nói ông Đồng sẽ như hổ thêm cánh, làm ít được nhiều!  

             “Ông Đồng, tôi đã lớn tuổi, gần đất xa trời, cũng không biết hôm nào sẽ không còn ở đây nữa. Tôi không tham gia vào chuyện giữa ông và Hoa An, nhưng chuyện lần này Hoa An quả thật không đúng mực, tôi cũng không chịu được nên mới đưa ra ý kiến cho ông”.  

             Dịch Tiên Thiên cười nói, ghé đến bên tai ông Đồng.  

             Ông Đồng nghe vậy, hai mắt sáng lên, liên tục vỗ tay.  

             “Hay! Hay! Chủ ý này rất hay! Ha ha ha…”.  

             “Làm vậy tuy rằng không thể mang lại lợi nhuận cho Thương Minh, nhưng ít nhất xem như phản đòn Hoa An, không đến nỗi bị ông ta vả mặt quá đau”, Dịch Tiên Thiên cười nói.  

             “Ông nói đúng! Ông cụ Dịch, tôi sẽ cho người chuẩn bị!”, ông Đồng cười nói, sau đó bắt tay chuẩn bị.  

             Nhưng ông ta đi chưa được mấy bước thì đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu hỏi: “Ông cụ Dịch, nếu tôi đoán không lầm, cách này chắc không phải do ông nghĩ ra đúng không?”.  

             “Ông cảm thấy tôi sẽ không nghĩ ra được cách như vậy?”.  

             “Tôi không nghi ngờ tài trí của ông Dịch, chỉ là tôi cảm thấy ông cụ Dịch đột nhiên đến hiến kế cho tôi thật sự rất khác thường. Cho nên, tôi đoán chắc là có người nói ông cụ Dịch làm như vậy, đúng không?”, ông Đồng nheo mắt lại.  

             Ông Đồng có thể bước lên đến độ cao này thì sao có thể là hạng người tầm thường.  

             Dịch Tiên Thiên tắt nụ cười, suy nghĩ một lúc, gật đầu: “Không sai, đúng là có người bảo tôi nêu ra ý kiến này cho ông”.  

             “Đó là ai?”, ông Đồng thận trọng hỏi.  

             “Ông Đồng, tôi chỉ có thể nói đến đó thôi. Nếu ông biết quá nhiều, tôi nghĩ không có lợi gì cho ông”, Dịch Tiên Thiên nói.  

             Ông Đồng im lặng một lúc, khẽ gật đầu, trong mắt lóe lên tia sáng kì dị, sau đó rời khỏi văn phòng.  

             Dịch Tiên Thiên thấy vậy lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Chính.  

             “Cậu Lâm, ông Đồng nghi ngờ tôi rồi”.  

             “Đúng là hồ ly, quả nhiên mũi thính. Nhưng không sao, ông ta nghi ngờ cứ để ông ta nghi  ngờ, dù sao qua hôm nay, mọi chuyện sẽ trở thành kết cục đã định”.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement